Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 332: Công lao hạng Nhất
Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:54:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trứng còn bán đây?" Khách hàng đang xếp hàng chờ mua trứng thấy Bùi Tuyết Vân chỉ lo xuống lầu, mất kiên nhẫn thúc giục.
"Bán!" Bùi Tuyết Vân nghiến răng nghiến lợi .
Tức thì tức, buôn bán vẫn , nếu cô trăm cay nghìn đắng nhiều trứng như mà bán hết thì sẽ lỗ vốn.
Một lúc , Bùi Tuyết Vân thấy những xếp hàng mua trứng bàn tán về cảnh tượng Hội trưởng Dung của Hiệp hội thương mại Bắc Kinh nhận con dâu.
"Chính là cô gái xinh hôm qua cả bên Bắc Kinh lẫn Thượng Hải tranh mời phiên dịch , hóa là con dâu của Hội trưởng Dung! Nghe đây còn là đầu tiên chồng nàng dâu gặp mặt, con dâu nhận chồng, còn gọi chồng là chị, ha ha, buồn thật."
" Hội trưởng Dung quả thực trẻ thật, thì cũng con trai bà lớn thế . Nếu ngày thường gặp, cùng lắm chỉ nghĩ bà ba mươi tuổi, thể hơn !"
Bùi Tuyết Vân lời , trong lòng thót lên một cái, cô vội hỏi: "Các đang ai? Hiệp hội thương mại Bắc Kinh gì cơ? Ai là con dâu ai?"
Cô chuyện hôm qua Khương Duyệt khu triển lãm Bắc Kinh mượn phiên dịch, giờ mấy Hội trưởng con dâu gì đó là ?
"Hội trưởng Dung của Hiệp hội thương mại Bắc Kinh , cô ?"
Bùi Tuyết Vân mờ mịt lắc đầu, cô nhớ rõ trong sách từng nhân vật , họ Dung là từ chui ?
"Thế cụ ông nhà họ Dung cô chứ? Cụ Dung mà cô cũng ? Cô từ nông thôn lên ?" Người chuyện vẻ mặt thể tin nổi, nhưng vẫn nhiệt tình giới thiệu sơ qua về phận địa vị nhà họ Dung cho Bùi Tuyết Vân.
"Vậy chuyện liên quan gì đến phụ nữ phiên dịch mà các ?" Nghe xong lịch sử nhà họ Dung, mí mắt Bùi Tuyết Vân bắt đầu giật liên hồi. Chuyện gì thế ? Tại xuất hiện nhân vật nhà họ Dung ? Cô là tác giả sách mà cũng ?
"Vừa chẳng , Khương Duyệt là con dâu của Hội trưởng Dung!"
"Cái gì?" Bùi Tuyết Vân chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng như nổ tung.
Người phía thấy hàng mãi nhúc nhích, thò đầu lên , thấy cô nàng bán trứng vẻ mặt như sét đánh, đó sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, nhịn lớn tiếng hỏi: "Này, cô còn bán trứng ? Cứ mải hỏi đông hỏi tây, bán thì chúng xếp hàng nữa!"
Lúc Bùi Tuyết Vân còn tâm trí bán trứng , sự ghen tị cô mụ mẫm đầu óc.
Cuốn sách rách nát rốt cuộc còn bao nhiêu cốt truyện ẩn giấu mà cô ? Không phát triển theo tuyến cốt truyện thì thôi , thế mà còn lòi nhiều nhân vật ngay cả cô cũng như !
Rốt cuộc cô là nữ chính Khương Duyệt là nữ chính? Từ khi xuyên sách đến giờ, cô từng gặp chuyện gì thuận lợi. Rõ ràng sách là do cô , tại chuyện đều Khương Duyệt chiếm hết?
Bùi Tuyết Vân định bán nữa, cúi đầu thấy nồi trứng đen sì to tướng, n.g.ự.c tức khắc đau nhói. Tối qua cô hì hục đến nửa đêm, cố tình luộc 500 quả, mới bán một phần ba, nếu bán, vốn liếng thu , cô còn hì hục vận chuyển về chỗ ở.
"Bán! Lấy mấy cái!" Bùi Tuyết Vân nghiến chặt răng hàm, quyết định biến đau thương thành động lực. Cô tin, một rõ sự phát triển kinh tế trong tương lai như cô thể bán trứng cả đời !
**
Đầu tiên là Cố Dã bất ngờ xuất hiện khiến Khương Duyệt vui mừng khôn xiết, tiếp theo Hội trưởng Hiệp hội thương mại Bắc Kinh mà cô gọi là chị chính là chồng, khi Dung Âm kéo tay ngoài, Khương Duyệt vẫn còn đang lâng lâng.
Ba rời khỏi hội trường mà đến khu vực văn phòng đoàn đại biểu Bắc Kinh thuê tại hội trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-332-cong-lao-hang-nhat.html.]
Nhân viên trực ở đây thấy Hội trưởng dẫn hai tới, vội vàng dậy: "Hội trưởng!"
"Tiểu Vương, lấy chút đồ ăn thức uống tới đây." Dung Âm phân phó.
Vừa đường , Cố Dã hiểu tình hình. Cặp chồng nàng dâu tuy gặp từ hôm qua, còn gặp chỉ một , nhưng hai cứ thế mà hỏi tên đối phương. Cho nên mới xảy chuyện buồn Khương Duyệt gọi chồng là chị.
Tuy tối qua Dung Âm Khương Duyệt là con dâu , nhưng sáng nay khi gặp Khương Duyệt, vì vội họp nên bà kịp . Bà định đợi đến trưa ăn cơm sẽ với Khương Duyệt, ngờ Cố Dã đến.
Dung Âm chuyện với Tiểu Vương xong, đầu thấy Cố Dã và Khương Duyệt sóng vai đó. Cả hai đều tướng mạo xuất chúng, trai tài gái sắc, một đôi bích nhân. Bà mà ưng ý, nhưng mở miệng mắng: "Thằng ranh con, con bao lâu về nhà, trong lòng con còn ..."
Chưa hết câu, nước mắt Dung Âm trào .
Khương Duyệt thấy chồng đột nhiên , vội vàng lấy khăn tay đưa cho Cố Dã.
Cố Dã liếc Khương Duyệt, nhận lấy khăn tay, đến mặt Dung Âm lau nước mắt cho bà: "Chẳng con đến đây ?"
"Con đến là để thăm vợ con, chứ thăm !" Dung Âm giận dỗi .
"Vì cả hai đều ở đây nên con mới đến!" Cố Dã chủ trương đắc tội ai cả.
Khi câu , Khương Duyệt. Mới xa cách một thời gian, nhớ cô đến phát điên, nhớ thở của cô, mùi hương của cô, nụ của cô, ôm chặt lấy cô.
Khương Duyệt đang lo lắng cho chồng, ngờ Cố Dã bỗng ngước mắt , đôi mắt đen láy tràn đầy d.ụ.c vọng hề che giấu.
Khương Duyệt bỗng cảm thấy một luồng khí nóng bốc lên, đỏ bừng từ mặt xuống cổ.
Cố Dã đỡ Dung Âm xuống, Khương Duyệt tự giác bên cạnh . Cô thích mùi hương , nó mang cho cô cảm giác an tuyệt đối.
Dung Âm mặt ngoài là nữ cường nhân - Hội trưởng Hiệp hội thương mại Bắc Kinh, danh hiệu "băng sơn mỹ nhân", nhưng lúc bà ôm con trai nức nở.
Qua lời kể đứt quãng của Dung Âm, Khương Duyệt dường như Cố Dã và bố xảy mâu thuẫn gì đó. Cố Dã gần hai năm về nhà, Dung Âm nhớ con, luôn huyện Tình Sơn thăm con nhưng bố Cố Dã cho bà .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Hai cha con thì thù oán gì để qua đêm chứ? Bố con đ.á.n.h con cũng là vì lo cho con, con đáng giận dỗi hai năm về nhà ? Có con định đến con cũng nhận nữa ?"
Nói đoạn, Dung Âm bỗng che mặt to hơn: "Thằng ranh con, thương nặng như cũng với gia đình, đợi đến mấy hôm thấy danh sách lập công mới , hu hu, còn là huân chương hạng Nhất..."
Nhắc đến huân chương hạng Nhất, Dung Âm , sự tự hào, chỉ nỗi đau lòng.
Mắt Khương Duyệt cũng đỏ lên. Người khác chỉ ghen tị Cố Dã lập công, thấy đạt huân chương hạng Nhất sẽ ngưỡng mộ, sùng bái. cô là nhà, cô thực sự sợ thấy ba chữ "hạng Nhất" đó, bởi vì đó thực sự là đổi bằng mạng sống!
Cô vĩnh viễn quên bộ quân phục đầy vết m.á.u mìn nổ rách nát của Cố Dã, quên những vết thương lớn nhỏ , càng quên hình ảnh đầu quấn băng gạc, nhắm nghiền hai mắt giường lặng lẽ một tiếng động.
"Hu hu..." Khương Duyệt kìm , gục lưng Cố Dã cũng theo.
Cố Dã: "..." Mẹ già còn dỗ xong, vợ nhỏ , chuyện cho đây?
"Anh chẳng đang khỏe mạnh ở đây ? Hai đừng nữa mà!" Lúc Cố Dã trong lòng ôm , lưng vợ nhỏ dựa , cả hai đều là phụ nữ yêu nhất và cũng yêu nhất. Anh dỗ xong sang dỗ vợ.