Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 321: Đi tìm thương hội Bắc Kinh "đi cửa sau"

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:54:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lãnh đạo xong diễn văn khai mạc, Hội chợ Quảng Châu chính thức bắt đầu.

 

Lúc hội trường đông . Càng về phía 9 giờ sáng, lượng càng tăng lên. Lần nhiều thương nhân nước ngoài đến, nhiều khu triển lãm vây kín như nêm cối.

 

Đặc biệt là các khu triển lãm của Bắc Kinh và Thượng Hải, thương nhân nước ngoài vây quanh chật ních.

 

Quả nhiên như Khương Duyệt dự đoán, khu triển lãm hẻo lánh của huyện Tình Sơn trong nhà dệt may chẳng ai ghé qua. Mấy chị Ngụy vốn đang hừng hực khí thế, kết quả hai tiếng đồng hồ mà chẳng thấy bóng dáng thương nhân nước ngoài nào, ai nấy đều ỉu xìu.

 

Khương Duyệt ở khu triển lãm chốt vài đơn hàng, nhân lúc rảnh rỗi chạy về xem thử, thấy mấy chị Ngụy rảnh đến mức cạy móng chân.

 

“Chị ơi là chị, như , mau xốc tinh thần !” Khương Duyệt vội vàng ngăn cản : “Nếu thấy sẽ bảo chúng mất vệ sinh, thiếu tố chất, thế thì càng chẳng ai thèm tới! Thương nhân nước ngoài coi trọng cái nhất đấy!”

 

“Làm gì ai thấy ! Mấy tiếng đồng hồ trôi qua , chỗ đừng là thương nhân nước ngoài, đến con ruồi cũng chẳng thấy!” Chị Ngụy sốt ruột c.h.ế.t. Là đại biểu của xưởng dệt kim, bà mang theo nhiệm vụ, nếu đơn nào thì bà chẳng còn mặt mũi nào trở về đối diện với công nhân viên chức xưởng.

 

“Đừng vội mà! Mới là ngày đầu tiên thôi!” Khương Duyệt an ủi chị Ngụy.

 

“Khương Duyệt, là chúng với Chủ nhiệm Hà, xem thể xin đổi khu triển lãm . Haizz, chúng ở địa phương nhỏ đến, coi trọng, nhưng cũng thể bắt nạt quá đáng thế chứ! Cho dù cho vị trí vàng thì cũng thể nhét cái xó xỉnh !”

 

đúng! Bảo Chủ nhiệm Hà xin , chỗ chật quá, thương nhân nước ngoài căn bản tìm thấy!”

 

Hai nhân viên khác của huyện Tình Sơn cũng hùa theo.

 

“Lát nữa em gặp Chủ nhiệm Hà sẽ đề cập với !” Khương Duyệt ngoài miệng đồng ý nhưng trong lòng rõ, quy mô Hội chợ Quảng Châu năm nay lớn như , các nhà máy xí nghiệp đến tham gia quá đông, các nhà triển lãm đều chật cứng, gì còn dư chỗ nào mà đổi?

 

“Khương Duyệt, bên khu thế nào ? Có đơn hàng ?” Chị Ngụy hỏi.

 

“Vâng, ký mấy đơn ạ.” Khương Duyệt ghé qua xem một chút lập tức , của huyện Tình Sơn cũng khá ưa chuộng, chỉ một lúc thu hút ít khách ngoại quốc.

 

Nhóm chị Ngụy vài đơn, lập tức lộ vẻ ngưỡng mộ.

 

“Khương Duyệt, Khương Duyệt! Chủ nhiệm Hà tìm em!” Lúc , Trần Kiến Quốc hớt hải chạy tới, vẫy tay với Khương Duyệt: “Nhanh lên! Giang hồ cứu cấp!”

 

“Vậy em đây!” Khương Duyệt với chị Ngụy: “Cho dù chỗ của chúng hẻo lánh, cũng giữ tinh thần , lúc nào đó sẽ tới thì ! Cố lên!”

 

Lúc , cách đó xa, hai đàn ông theo bóng dáng Khương Duyệt chạy xa. Một đàn ông tướng mạo phúc hậu hì hì : “Hầy, cô bé thú vị đấy, tuổi còn nhỏ mà hiểu phết, thế mà thương nhân nước ngoài coi trọng tố chất nhất!”

 

“Cái chẳng là thường thức ? Giao tiếp với nước ngoài vài ngay mà!” Người đàn ông còn trẻ hơn, đến 30 tuổi thì chẳng thấy gì lạ: “Béo, hỏi thăm khu triển lãm huyện Tình Sơn ở ?”

 

Người đàn ông gọi là Béo xua tay: “Hỏi suốt dọc đường , đều bảo huyện Tình Sơn! Khó tìm thật!”

 

Ngừng một chút, hỏi đàn ông trẻ: “Này, xem, tại Hội trưởng Dung chúng ngóng về huyện Tình Sơn thế? Huyện Tình Sơn chỗ nào đặc biệt ?”

 

“Có thể là ai đó đ.á.n.h tiếng với Hội trưởng Dung nhờ chiếu cố chăng!” Triệu Dương vẻ kinh nghiệm với loại chuyện , xì một tiếng: “Mấy cái địa phương nhỏ đến đây là chỉ chăm chăm nghĩ cách cửa ! Đi, về thôi!”

 

Béo chỉ về phía : “Kia còn một chỗ hỏi mà!”

 

“Chỗ khuất nẻo như thế thì còn hỏi gì? Chắc chắn !” Triệu Dương chỉ liếc mắt : “Chỗ đó đều mở, năm nay quy mô lớn, chỗ hẻo lánh thế cũng dựng quầy triển lãm. Có thể phân đó thường là mấy hộ kinh doanh nhỏ lẻ thôi, cần hỏi!”

 

Béo xong thấy lý: “Thế về với Hội trưởng Dung thế nào? Bảo là hỏi ?”

 

“Ừ, cứ thế !”

 

Một béo một gầy hai bóng xoay rời , trở khu triển lãm Bắc Kinh, thấy bóng dáng Hội trưởng Dung .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-321-di-tim-thuong-hoi-bac-kinh-di-cua-sau.html.]

 

“Hai thế? Sao giờ mới về? Sắp bận điên lên đây ! Còn mau giúp một tay!” Có đầu thấy Triệu Dương và Béo đang ngó nghiêng liền đẩy hai một cái.

 

“Hội trưởng ? Chúng việc tìm cô !” Triệu Dương báo cáo , vội vàng tìm Dung Âm.

 

“Hội trưởng liên hệ phiên dịch . Hôm nay mấy thương nhân nước ngoài tiếng Đức tới, Thịnh Đường một lo xuể!”

 

“Lúc binh hoang mã loạn thế , mà tìm phiên dịch chứ!” Triệu Dương dòng chen chúc xô đẩy trong khu triển lãm, vội vàng xốc tinh thần việc.

 

Mới khai mạc mà khách hàng đông như , xem Hội chợ Quảng Châu sẽ đạt mức thu ngoại tệ kỷ lục mới!

 

Khương Duyệt Trần Kiến Quốc gọi , tưởng là khu triển lãm khách, kết quả dẫn thẳng đến khu máy móc.

 

“Khương Duyệt đến !”

 

“Anh tiếng Anh kiểu gì thế, chẳng hiểu gì cả!” Cô giáo Lâm mồ hôi đầy đầu. Đối diện cô là mấy nước ngoài, một trong đó đang khua tay múa chân gì đó, nhưng cô giáo Lâm hiểu nổi, đối phương cũng sốt ruột.

 

“Khương Duyệt, tiếng Anh kỳ cục lắm!” Hà Tĩnh Hiên tuy tiếng Anh quá xuất sắc nhưng bình thường cũng thể hiểu, thế nhưng mấy vị mặt phát âm quái quá, cứ như vịt sấm, đành bảo Trần Kiến Quốc tìm Khương Duyệt tới xem cô hiểu .

 

Khương Duyệt chạy một mạch thở hồng hộc. Hội trường quá lớn, các khu triển lãm ở các tầng khác , thử thách thể lực.

 

Khương Duyệt đến nơi, tiến lên dùng tiếng Anh giao tiếp với đối phương. Mới hai câu, cô liền phát hiện vấn đề.

 

“Deutsch?” (Người Đức?)

 

Người nước ngoài tóc vàng mắt xanh đối diện mắt sáng lên, vui mừng gật đầu: “Sie können Deutsch sprechen?” (Cô tiếng Đức ?)

 

“Khương Duyệt, đang cái gì thế?” Hà Tĩnh Hiên sốt ruột hỏi.

 

“Em hỏi Đức , bảo ! Hỏi em tiếng Đức .” Khương Duyệt phiên dịch cho nhóm Hà Tĩnh Hiên.

 

“Hèn chi hiểu, hóa tiếng Đức!” Hà Tĩnh Hiên thở phào nhẹ nhõm.

 

Khương Duyệt định giải thích với nhóm Hà Tĩnh Hiên là thực mấy Đức tiếng Anh, nhưng là tiếng Anh kiểu Đức, dùng ngữ điệu tiếng Đức để tiếng Anh, quả thực khó hiểu.

 

“Bọn họ hứng thú với máy in offset , tìm hiểu kỹ hơn.” Khương Duyệt giao lưu với mấy nước ngoài xong, phiên dịch lời họ.

 

Người phụ trách xưởng cơ khí khẩn trương giới thiệu. Khương Duyệt bài tập từ , hiểu các thuật ngữ chuyên ngành, phiên dịch vô cùng chính xác, khiến thương nhân nước ngoài xong liên tục gật đầu.

 

“Thế nào? Bọn họ ý định mua ?” Nhân viên công tác hỏi.

 

“Bọn họ thương lượng thêm.” Khương Duyệt trả lời.

 

thấy bên Thượng Hải và Bắc Kinh ký đơn ngay tại chỗ, đến chúng thương lượng?” Trần Kiến Quốc chút nản lòng.

 

“Rất bình thường! Bắc Kinh và Thượng Hải đều là thương hiệu lớn, chúng cũng là địa phương nhỏ, danh tiếng gì. thấy mấy thương nhân ý định mua rõ ràng, cứ từ từ thôi!” Hà Tĩnh Hiên bình tĩnh .

 

Điều khiến Hà Tĩnh Hiên kinh ngạc nhất vẫn là Khương Duyệt.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Khương Duyệt, em cả tiếng Đức ?”

 

Vừa Khương Duyệt một tràng tiếng Đức lưu loát, chỉ Hà Tĩnh Hiên mà cả cô giáo Lâm và đều chấn động. Không Khương Duyệt chỉ là học sinh nghiệp cấp ba thôi ? Tiếng Anh giỏi đành, đến tiếng Đức cũng như ?

 

“Không chỉ thế , em còn tiếng Pháp, tiếng Nhật, tiếng Nga, tiếng Tây Ban Nha. Tiếng Ả Rập và tiếng Hàn em cũng một chút!” Khương Duyệt xòe ngón tay đếm.

 

 

Loading...