Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 32: Sắp bị Cố Dã giật điện cháy đen
Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:08:41
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" kho thịt đấy, ăn ? Có ăn thêm chút gì ?" Khương Duyệt buông đũa, dậy định lấy bát xới cơm cho Cố Dã.
"Ăn, ăn no." Thật Cố Dã ăn cơm trưa ở nhà ăn , nhưng giờ ngửi thấy mùi thơm, thấy đói.
"Có đủ ăn ?" Khương Duyệt xới cho Cố Dã nửa bát cơm, đương nhiên vẫn dùng cái bát tô to chuyên dụng của , lượng cơm cũng ít.
"Ừ, đủ !" Cố Dã thèm nhỏ dãi, nóng lòng nếm thử món thịt ba chỉ kho tàu của Khương Duyệt.
Anh sẽ thừa nhận rằng mới ăn đồ Khương Duyệt nấu hai ngày mà khẩu vị nuôi cho kén chọn. Lúc trưa ăn cơm ở nhà ăn, cứ luôn nghĩ xem hôm nay Khương Duyệt món gì.
Cũng Cố Dã chê cơm tập thể nồi to, thời buổi ăn no là chuyện lớn, nhưng cũng ngăn cản việc về nhà ăn thêm bữa phụ, thưởng thức chút mỹ vị.
Cố Dã gắp một miếng thịt ba chỉ kho tàu bỏ miệng, miệng là tan, hương thơm của thịt khiến cả vị giác đều dễ chịu.
Đây quả thực là món thịt ba chỉ ngon nhất Cố Dã từng ăn.
"Anh nếm thử xem chỗ thịt kho nhừ ." Khương Duyệt từ bếp , tay bưng một cái bát nhỏ, "Mới nấu lâu, chắc là ngấm vị lắm ."
Cố Dã ngửi thấy mùi thơm nức mũi, chính là mùi thịt ngửi thấy từ bên ngoài.
"Thế nào?" Khương Duyệt thấy Cố Dã nếm một miếng xong gì liền ghé gần hỏi.
Cô vẫn tự tin tay nghề của , nhưng cũng để ý đến đ.á.n.h giá của Cố Dã.
"Ừ, ngon lắm!" Cố Dã cúi đầu ăn liền tù tì hai miếng mới thời gian chuyện.
Anh quyết định thu hồi lời đ.á.n.h giá món thịt kho tàu ban nãy là ngon nhất, hiện tại mấy miếng thịt kho còn ngon hơn cả thịt kho tàu!
Khương Duyệt cũng tự nếm một miếng: "Cũng , hầm thêm mười phút nữa là ." Nếu thời gian lâu quá thịt sẽ nát hết mất.
"Cố Dã, với chuyện ." Khương Duyệt thấy Cố Dã cắm cúi ăn cơm, nghĩ nghĩ, chia một nửa chỗ cải thìa trong đĩa của cho .
Cố Dã ngước mắt: "Sao?"
"Đừng chỉ ăn thịt, ăn chút rau xanh , bổ sung vitamin!" Khương Duyệt nhe răng.
"Cô với chuyện ?" Cố Dã quét mắt rau xanh trong bát, xanh mướt, xào với tỏi đập dập, trông mắt hơn hẳn món rau luộc nát nhừ ở nhà ăn quân đội.
Anh nếm thử một miếng, hương vị thế mà cũng cực kỳ ngon!
"Đương nhiên !" Khương Duyệt bưng cái bát con của , kéo cái ghế nhỏ cọ a cọ, cọ đến sát bên cạnh Cố Dã.
Khương Duyệt gần, Cố Dã ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào thoang thoảng, là mùi hương cô. Tối qua ngửi cả đêm, cả đêm tâm phiền ý loạn, sáng sớm dậy tắm nước lạnh để hạ hỏa.
"Là thế ." Khương Duyệt để ý Cố Dã đang căng cứng cơ bắp khi cô tiếp cận, cô và một miếng cơm nhỏ, liếc mắt Cố Dã qua vành bát, "Chẳng là mới học chợ, kinh nghiệm gì, sáng nay mua hai cân thịt, tiêu hết sạch phiếu thịt của hai tháng ."
Lúc mua thịt Khương Duyệt cảm thấy gì, chị Triệu và Liên Dung Dung nhắc nhở cô còn tùy tiện bảo tự tính toán, kết quả về xem mới thấy hộp đựng tiền tiết kiệm hết sạch phiếu thịt.
"Tiêu hết phiếu thịt ?" Cố Dã ngước mắt, lặp một câu.
"Ừ ừ!" Khương Duyệt gật đầu như gà con mổ thóc. Cô chuyện là để báo cho Cố Dã , ăn xong bữa thịt hôm nay thì đợi đến tháng mới thịt ăn tiếp.
"Cô đợi một chút!" Cố Dã buông đũa, dậy chỗ khác.
Trong lòng Khương Duyệt bỗng nhiên chút thấp thỏm, Cố Dã giận đấy chứ? Chỉ vì hai cân phiếu thịt chắc đến mức đó nhỉ! Thế bỏ gì? Chê cô quá phá của ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-32-sap-bi-co-da-giat-dien-chay-den.html.]
Chỉ trong nháy mắt, Cố Dã , tay cầm thứ gì đó.
" chỗ vẫn còn một ít, cô dùng !" Cố Dã đưa xấp phiếu cho Khương Duyệt, "Nếu đủ thì bảo !"
Khương Duyệt sững sờ, cứ giữ nguyên tư thế bưng bát, đầu tiên là xấp phiếu Cố Dã đưa, đó ngước mắt Cố Dã, chút chắc chắn hỏi: "Cố Dã, mắng ?"
Cố Dã xuống, vẻ mặt khó hiểu: "Tại mắng cô?"
Anh thầm nghĩ, chẳng chỉ là ăn chút thịt thôi , cũng ăn nổi! Chẳng lẽ trong lòng Khương Duyệt xa đến thế? Mới bảo cô mua ít thịt mà cũng lo mắng?
Khương Duyệt đặt bát xuống, nhận lấy xấp phiếu từ tay Cố Dã. Phiếu gạo, phiếu vải, phiếu thịt đều cả. Cô nhớ mỗi tháng Cố Dã cũng đều đưa tiền và phiếu cho nguyên chủ, nếu nguyên chủ mẩy thì cuộc sống hẳn là trôi qua thoải mái.
"Có tiền đủ tiêu ?" Cố Dã thấy Khương Duyệt cầm xấp phiếu ngẩn , tưởng cô chê chỉ đưa phiếu đưa tiền nên định dậy nữa, đúng là sơ suất.
Khương Duyệt thầm xin trong lòng vì còn bụng hẹp hòi nghi ngờ Cố Dã keo kiệt.
"Không , Cố Dã, tiền mà!" Khương Duyệt theo bản năng đưa tay kéo Cố Dã , vặn nắm lấy bàn tay to lớn của .
Khương Duyệt tức khắc cảm giác như điện giật, một luồng điện lưu chạy qua , cô nhanh chóng buông tay Cố Dã , vẻ ngoài bình tĩnh nhưng che giấu trái tim đang đập điên cuồng vì kinh ngạc.
Không thể nào, Cố Dã là chuyên môn sinh để khắc cô ? Mới nắm tay thôi mà như điện giật thế , nếu chuyện gì đó thâm sâu hơn chút nữa, liệu cô điện giật cháy đen luôn ?
Nội tâm Khương Duyệt dậy sóng mãnh liệt. Nếu thật sự đến lúc đó, cái mạng nhỏ của cô tuy quan trọng, nhưng Cố Dã trai cũng là thật. Nhất cử nhất động của lúc nào cũng toát lên vẻ nam tính và vẻ nam sắc, ngoại hình và khí chất của sức sát thương quá lớn đối với cô.
Cô khỏi rên rỉ trong lòng, nếu chuyện hổ với cực phẩm soái ca như Cố Dã mà cưỡng thì đây?
"Không tiền thì bảo một tiếng!" Cố Dã xuống nữa, cầm đũa lên, nỗ lực giữ bình tĩnh.
Cố Dã thể bình tĩnh nổi. Khi tay Khương Duyệt chạm tay , chỉ cảm thấy một cảm giác tê dại từ đầu ngón tay chạy thẳng tim, là một loại cảm giác từng .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hai nhất thời đều gì, khí trong sân bỗng nhiên trở nên vi diệu.
Ăn cơm xong, Khương Duyệt dọn bàn, Cố Dã đón lấy bát đũa từ tay cô: "Cô nghỉ ngơi , để rửa!"
Miệng Khương Duyệt tức khắc như bôi mật: "Cố Dã, thật đấy!"
Cố Dã: "..." Rửa cái bát thôi mà là thật á? Khương Duyệt trở nên dễ thỏa mãn như từ bao giờ thế?
"Anh nếm thử cái !"
Cố Dã nhoáng cái rửa xong bát, úp lên giá cho ráo nước, miệng bất thình lình nhét một thứ gì đó, thở của Khương Duyệt cũng ngay đó ập tới.
"Là cái gì?" Cố Dã c.ắ.n một miếng, giòn thơm, còn béo ngậy.
"Tóp mỡ đấy, ngon ?" Khương Duyệt bưng cái bát con, tự bốc một miếng ăn, đút cho Cố Dã một miếng.
"Cô rán mỡ lợn ?" Cố Dã ăn một miếng một miếng dừng . Anh cũng chú ý tới Khương Duyệt gần , cánh tay gần như chạm bộ n.g.ự.c mềm mại của cô.
Cố Dã bất động thanh sắc tránh sang bên cạnh một chút.
" , sáng nay lúc mua thịt thấy mỡ lá nên mua ba cân. Cố Dã, tối nay về ăn ? tóp mỡ xào ớt cay cho ăn nhé!" Khương Duyệt như phát hiện Cố Dã đang tránh né hiềm nghi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn xinh , đôi mắt hạnh lấp lánh ý .
Bản Khương Duyệt ăn cay lắm, nhưng cô Cố Dã thích ăn cay.
Quả nhiên, Khương Duyệt , mắt Cố Dã sáng rực lên.