Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 314: Hai nữ tranh một nam, đánh nhau rồi!
Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:14:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xin !” Giọng vội vàng của một thiếu niên đang tuổi vỡ giọng vang lên, ngay đó lướt qua Khương Duyệt chạy biến mất.
Nếu Khương Duyệt đang tắm, mang theo ví tiền gì cả, cô nhất định sẽ cho rằng gặp kẻ trộm.
Kiếp hồi mới đại học, Khương Duyệt từng gặp tên trộm dùng chiêu . Hắn đột nhiên lao đụng cô, chỉ tiếp xúc vài giây ngắn ngủi, chiếc điện thoại cô để trong túi cánh mà bay.
May mắn là cô phát hiện kịp thời, đuổi theo tận hai con phố, khiến tên trộm mệt lử vật đất, mới giật điện thoại.
Khương Duyệt đang định mở cửa thì thấy tiếng bước chân. Cô đầu , thấy vài từ hành lang bên chạy tới, vẻ như đang tìm ai đó.
“Cô nãy thấy một chạy qua đây ?” Nhóm đó ba , tiếng Quảng Đông sõi lắm.
Ánh sáng hành lang mờ, Khương Duyệt trong bóng tối liếc qua. Ba mang cho cô cảm giác lắm, trông vẻ lưu manh, ánh mắt hung dữ. Trong tay áo họ dường như đều giấu thứ gì đó. Khi một giơ tay lên, một tia sáng lạnh lóe qua, lộ một mũi d.a.o nhọn hoắt.
Ánh mắt Khương Duyệt ngưng , cô lùi sâu hơn bóng tối.
Cậu thiếu niên chạy qua bao lâu, nếu lúc cô thấy thì họ cũng sẽ tin. Khương Duyệt suy nghĩ trong một giây tùy tiện chỉ một hướng: “Có một chạy về hướng !”
“Đa tạ!” Người đàn ông lời cảm ơn lập tức dẫn hai phía đuổi theo.
Tuy Khương Duyệt phận của mấy , cũng tại họ truy đuổi thiếu niên , nhưng việc họ dám tùy tiện mang theo vũ khí quản chế (như d.a.o găm) khiến cô thể cảnh giác.
Vào phòng, Khương Duyệt dùng khăn lông lau khô tóc lấy máy sấy từ trong tủ .
Phải công nhận là đồ điện thời tuy tiếng ồn nhưng dùng , máy sấy gió mạnh, chỉ một lúc tóc khô gần hết.
Khương Duyệt tính toán khi về cũng mua một cái máy sấy. Sắp đến mùa lạnh , tóc cô nhiều, cứ để khô tự nhiên thì phiền phức quá, trời lạnh để tóc ướt dễ cảm lạnh.
Bữa tối ăn tại nhà ăn của khách sạn. Khi Khương Duyệt cùng Hội trưởng Trang bước , của đoàn đại biểu đến đông đủ.
Nhiều chỉ mới gặp Khương Duyệt một chiều hôm qua ở sân ga, lúc lên tàu chia toa nên xa gặp . Lúc , mấy chục đồng loạt ngẩng đầu về phía cô.
Mỗi thấy cô gái , đều kinh diễm một nữa. Cô gái thực sự quá xinh . Vừa tắm xong, mái tóc đen dài buông xõa càng tôn lên làn da trắng ngần, ngũ quan rạng rỡ, dáng uyển chuyển. Quần áo cô mặc cũng khác hẳn với màu xanh, xám, trắng đơn điệu của những khác: áo sơ mi màu xanh lục nhạt phối cùng quần dài trắng, toát lên vẻ Tây phương khó tả.
Tuy nhiên, ánh mắt của một Khương Duyệt lộ vẻ khinh thường: “Mọi ? Khương Duyệt và Trịnh Linh vì Chu Viễn mà đ.á.n.h đấy! Nghe còn túm tóc nữa cơ. Chu Viễn hẳn về phía Khương Duyệt, mà Khương Duyệt là của Hội trưởng Trang, Trịnh Linh chịu thiệt !”
Khương Duyệt tuy mới gia nhập đoàn đại biểu tối qua, nhưng chuyện cô và Trịnh Linh cãi vì Chu Viễn lan truyền khắp nơi. Tuy nhiên, nhiều tận mắt chứng kiến nên tin đồn cứ tam thất bản, truyền truyền thành Khương Duyệt và Trịnh Linh “hai nữ tranh một nam”, đ.á.n.h túi bụi.
Nơi nào con , nơi đó chuyện phiếm. Bất kể tuổi tác phận, đôi khi bạn , mà là bên cạnh cứ bàn tán, khiến bạn buộc thấy.
Trong đoàn đại biểu Thượng Hải buôn chuyện, cũng trầm kín đáo. Vừa thấy lời đồn đại, lập tức thấp giọng quát: “Đừng bậy! Khương Duyệt căn bản để mắt đến Chu Viễn. Là Chu Viễn nhờ chị Lâm thăm dò, Khương Duyệt rõ là cô kết hôn !”
Vừa tin Khương Duyệt kết hôn, chịu tin.
“Cái gì? Khương Duyệt kết hôn á? Sao tin lắm nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-314-hai-nu-tranh-mot-nam-danh-nhau-roi.html.]
“Thật đấy, chính miệng Khương Duyệt mà, thấy tận tai!”
“Thế Trịnh Linh bảo đó là Khương Duyệt tung hỏa mù để mê hoặc , đó lén lút qua với Chu Viễn?”
“Xì, cô bé Khương Duyệt xinh như , thấy quần áo, đồ dùng của cô là hàng ngoại nhập ? Cô đáng vì một đàn ông mới quen một ngày mà mấy trò nhảm nhí đó ?”
“ điều kiện của Chu Viễn cũng tồi mà. Nữ đồng chí trong xưởng chúng , trừ những kết hôn, quá nửa là thích đấy!”
“ thế, Khương Duyệt thì , nhưng phụ nữ suy cho cùng vẫn tìm một đàn ông điều kiện , tiền đồ để nương tựa. Nói chừng Khương Duyệt thực sự để mắt đến Chu Viễn đấy!”
Hai trung niên chuyện khách quan thấy thể giải thích nổi với đám , bèn ăn vội vài miếng tìm cớ chuyển sang bàn khác.
Chuyện hợp , nửa câu cũng ngại nhiều. Người với vòng tròn giao tiếp khác thì chủ đề chuyện cũng khác . Bàn bên buôn chuyện phiếm mà đang bàn luận về việc bao nhiêu thương nhân nước ngoài đến tham dự Hội chợ Quảng Châu.
Lúc Khương Duyệt lấy cơm, Chu Viễn tới. Anh rõ ràng là đang đợi Khương Duyệt, thấy cô lấy ít thức ăn, liền quan tâm hỏi: “Khương Duyệt, em chỉ ăn ít thế thôi ? Buổi tối sẽ đói đấy.”
“Không đói!” Khương Duyệt đầu cũng chẳng ngẩng lên, mỉm ngọt ngào với bác đầu bếp: “Bác ơi, cho cháu thêm một phần bò xào nữa ạ?”
Khương Duyệt cùng đoàn đại biểu Thượng Hải, trong đoàn ăn cơm đều thanh toán, về sẽ quyết toán . Ý của Hội trưởng Trang là Khương Duyệt cũng cùng nên thêm cô một suất cũng chẳng .
Tuy nhiên, Khương Duyệt cho rằng dù cũng là ngoài biên chế, tiện chiếm lợi của đoàn đại biểu, nên từ chối ý của Hội trưởng Trang. Cô đều tự bỏ tiền và phiếu gạo để ăn cơm.
Trước khi Cố Dã để cho cô tiền và nhiều phiếu gạo quốc, đủ cho cô dùng thoải mái.
Chu Viễn thấy Khương Duyệt tự trả tiền thì vội vàng : “Khương Duyệt, em cùng bọn ? Sao tự trả tiền?”
Nói định bảo bác đầu bếp ghi sổ, Khương Duyệt ngắt lời: “Không cần , với Hội trưởng Trang , tự bỏ tiền ăn cơm!”
Khương Duyệt đưa tiền và phiếu gạo cho bác đầu bếp, bưng khay cơm của chỗ khác, Chu Viễn lẽo đẽo theo . Khương Duyệt quanh, thấy trong nhà ăn đều đang hai bọn họ, ít ánh mắt đầy vẻ ái ngại, đặc biệt là ánh mắt hận thù của Trịnh Linh như b.ắ.n đinh cô.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khương Duyệt vốn dĩ cảm giác gì với Chu Viễn, giờ bắt đầu thấy phản cảm. Cô kết hôn , tên Chu Viễn tin thì thôi, còn cứ bám theo cô mặt bao nhiêu thế , gì đây? Muốn hiểu lầm bọn họ là một đôi ?
Với cái tố chất mà cũng chọn đoàn đại biểu Thượng Hải ư? Xem Chu Viễn và Trịnh Linh đúng là trời sinh một cặp!
“Khương Duyệt, bên bàn trống, đây !” Chu Viễn ân cần với Khương Duyệt.
“Anh tự !” Khương Duyệt thèm để ý đến Chu Viễn, trực tiếp bưng khay cơm đến một bàn khác, với nhóm của Giáo sư Bạch: “Cháu thể ở đây ạ?”
Khương Duyệt quan sát qua, bàn bao gồm cả Giáo sư Bạch đều là những chuyên môn, giáo sư đại học, còn phụ trách xưởng hóa chất, xưởng máy móc nông nghiệp, xưởng dệt.
Họ bàn tán chuyện phiếm, lúc ăn cơm cũng về các vấn đề chuyên môn.
“Được chứ!” Giáo sư Bạch dịch sang bên cạnh nhường chỗ cho Khương Duyệt xuống. Bà ấn tượng với cô gái nhỏ . Xinh quá là của cô . Cô bé trầm tĩnh, cũng trang điểm lòe loẹt trêu hoa ghẹo nguyệt, cả ngày nay đều sách xe.
Hơn nữa, ban ngày lúc xe chỉ bà và Khương Duyệt, bà thử xem Khương Duyệt thực sự tiếng Anh , kết quả khiến bà vô cùng kinh ngạc.