Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 307: Ngày đầu tiên xa cách, nhớ anh quá!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:14:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Em nỡ để !” Khương Duyệt lao lòng Cố Dã, giọng rầu rĩ.

 

Cô còn chuẩn tinh thần để xa Cố Dã, cứ nghĩ còn thể hai ngày cùng trải qua, ngờ đột nhiên rời , Khương Duyệt vui.

 

“Cũng chỉ là sớm hai ngày thôi, chờ em từ Quảng Châu về, thể gặp mặt ?” Cố Dã ôm chặt Khương Duyệt, ngửi hương thơm thoang thoảng tóc cô, trong lòng kích động.

 

Anh nỡ xa cô chứ, nhưng quân lệnh như núi, là quân nhân, thiên chức chính là phục tùng, cho dù luyến tiếc đến cũng rời .

 

“Anh lái xe về ?” Hai ôm một lúc, Khương Duyệt sắc trời bên ngoài muộn, lo lắng : “Ban đêm lái xe tiện ?”

 

“Không ! Quen !” Cố Dã vuốt ve khuôn mặt nhỏ của Khương Duyệt, đôi mắt cô thật sâu: “Đừng lo lắng cho ! Chăm sóc chính nhé!”

 

Khương Duyệt Cố Dã thu dọn đồ đạc, trong lòng nỡ buồn bã. Cô túm lấy tay áo Cố Dã, đôi mắt sáng lấp lánh: “Hay là, em về cùng ! Trên đường em còn thể chuyện cùng !”

 

Nói xong, Khương Duyệt liền lấy vali của để thu dọn quần áo. Cố Dã , cô một ở đây còn ý nghĩa gì nữa? Cô quyết định , về cùng !

 

“Khương Duyệt, !” Cố Dã ngăn Khương Duyệt , hai tay nắm lấy vai cô, trầm giọng : “Anh về huyện Tình Sơn, em thể theo !”

 

Trong lòng Khương Duyệt căng thẳng, nước mắt rưng rưng ngước mắt lên: “Anh nhiệm vụ nguy hiểm ?”

 

“Nhiệm vụ nguy hiểm!” Cố Dã Khương Duyệt lo lắng, an ủi cô: “Chỉ là xử lý chút việc thôi, yên tâm !”

 

Lúc Cố Dã vội vàng tìm Khương Duyệt, gấp, chỉ mang theo hai bộ quần áo để đổi, hiện tại cũng chẳng gì nhiều để thu dọn, đầy hai phút nhét hết túi.

 

“Cố Dã!” Khương Duyệt rúc đầu n.g.ự.c Cố Dã, ôm chặt lấy eo , nước mắt chịu khống chế mà chảy xuống.

 

Rõ ràng chỉ là chia xa ngắn ngủi, nhanh thể gặp , hơn nữa Cố Dã nhiệm vụ, mỗi ngắn thì một hai tuần, dài thì một hai tháng cũng , nhưng , Khương Duyệt cứ cảm thấy giống.

 

Đại khái là do hai linh thịt hợp nhất, cho nên sự quyến luyến trong lòng Khương Duyệt đối với Cố Dã càng sâu thêm vài phần. Vừa nghĩ đến việc nhiều ngày thấy , cô liền khống chế , mắt cay mũi cay .

 

Nhìn vợ nhỏ nũng nịu, Cố Dã hận thể đem cô khảm trong cơ thể .

 

hiện tại chuyện quan trọng hơn dặn dò.

 

Nâng khuôn mặt nhỏ của Khương Duyệt lên, Cố Dã vẻ mặt nghiêm túc: “Nhớ kỹ lời , cửa ở bên ngoài, đừng dễ dàng tin tưởng khác như !”

 

“Biết ! Anh nhiều !” Khương Duyệt bĩu môi, đều sắp mà thế nào còn giáo huấn cô nữa!

 

“Cái tính của em, mấy theo hả? Em nhớ kỹ cho ! Người bên ngoài như em nghĩ !” Cố Dã nhéo má Khương Duyệt.

 

Anh ở bên cạnh, thật đúng là yên tâm về cô vợ nhỏ .

 

“Trong lòng em hiểu rõ mà, em thể phân biệt !” Khương Duyệt nắm lấy bàn tay to của Cố Dã. Lời từ khi rời khỏi nhà họ Canh, Cố Dã ân cần dạy bảo nhiều . Cô cũng kể nhiều tình huống lúc cùng Thang Tinh Tinh, nhưng Cố Dã mỗi nhắc tới vẫn giáo huấn cô.

 

“Người mặt, cảnh giác một chút! Đừng ngây ngốc, gặp theo !” Cố Dã bực cái tật của Khương Duyệt. Tuy những cô gặp, ví dụ như Hà Tĩnh Hiên, Thang Tinh Tinh xác thật đều là , nhưng chẳng cô cũng gặp gã bán hàng ở Bách hóa Đại lầu bắt cô xem mắt đó ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-307-ngay-dau-tien-xa-cach-nho-anh-qua.html.]

 

Lần đó nếu theo, chừng lúc mấy mụ đàn bà đó liền áp giải Khương Duyệt định với cái tên Tào Phong .

 

Nhớ tới đủ loại “chiến tích huy hoàng” của Khương Duyệt, Cố Dã càng yên tâm để cô một Thượng Hải.

 

Thời gian còn sớm, Cố Dã cho dù yên tâm đến mấy cũng . Khương Duyệt tiễn ngoài cửa, đặt chiếc túi căng phồng lên ghế xe Jeep. Môi Khương Duyệt c.ắ.n chặt, nước mắt rào rạt chảy xuống. Vẻ mặt cố nén thành tiếng Cố Dã đau lòng c.h.ế.t.

 

“Đừng , Quảng Châu rảnh rỗi thì chơi cho vui vẻ nhé!” Cố Dã xong, đôi mắt ngập nước của Khương Duyệt, rốt cuộc nhịn ôm cô lòng, hôn xuống.

 

Nụ hôn kết thúc, Cố Dã mở cửa xe, liền Khương Duyệt sụt sịt : “Vâng, nhưng mà Cố Dã, mở cái hộp gỗ nhỏ của em đấy!”

 

“Được! Anh bảo đảm mở!” Cố Dã bật , nhéo nhéo đôi má phấn hồng như hoa đào của Khương Duyệt.

 

Vừa nãy lúc Cố Dã thu dọn đồ đạc, hai bọn họ đều nghĩ đến việc Khương Duyệt Quảng Châu xong sẽ trực tiếp về khu nhà, cô sẽ Thượng Hải nữa. Vì thế Cố Dã kiến nghị Khương Duyệt giữ vài bộ quần áo đủ mặc, còn đồ đạc bỏ túi của , khi thành nhiệm vụ sẽ tiện thể mang về nhà luôn.

 

Như cần xách hành lý nặng nề, thể nhẹ nhàng lên đường.

 

Khương Duyệt cũng nhét chiếc hộp gỗ nhỏ Liễu Phượng Tiên đưa trong túi của Cố Dã. Nội dung trong sách cô đều xem qua, kỳ thật quan trọng nhất chính là nội dung tờ giấy kẹp ở trang cuối cùng, cô giữ tờ giấy đó .

 

Cố Dã , trái tim Khương Duyệt như mất một nửa.

 

Lúc màn đêm buông xuống, trở nhà Tây, căn biệt thự to lớn chỉ còn một cô, lạnh lẽo. Khương Duyệt cũng còn hứng thú ăn cơm, qua loa đối phó vài miếng, dọn dẹp bát đũa xong liền khóa cửa , lên lầu.

 

Khi Cố Dã ở đây, Khương Duyệt cảm giác nơi tràn đầy sức sống, cô xuống lầu cũng cần tự , đều là Cố Dã bế cô xuống. Hiện tại Cố Dã ở đây, Khương Duyệt chỉ cảm thấy nơi trống trải đến lạ thường.

 

Vốn dĩ gan cô lớn, đời cũng tự ở một căn nhà lớn. Trước Cố Dã thường xuyên nhiệm vụ, cô một nuôi Ninh Ninh ở khu nhà cũng từng cảm thấy sợ hãi.

 

Tuy nhiên đêm nay, là do đây là một ngôi nhà Tây cũ kỹ lịch sử mấy chục năm, là do Khương Duyệt Cố Dã chiều chuộng mấy ngày nay nên sinh thói kiêu kỳ, cô cứ cảm thấy trong lòng chút rợn rợn. Hơi chút tiếng động liền cảm giác tim đập thình thịch, hoảng hốt.

 

Không , cô còn một ở đây ba ngày nữa, nhát gan như !

 

Khương Duyệt vỗ vỗ mặt , kiểm tra cửa sổ lầu nhà một lượt, xác định đều đóng kỹ, cô phòng tắm tắm nước ấm, bộ đồ ngủ bằng cotton mềm mại.

 

Nằm giường, Khương Duyệt cố ý ở bên Cố Dã ngủ, trong thở tất cả đều là mùi hương của , cho cô một loại ảo giác Cố Dã cũng , vẫn còn ở bên cạnh cô, lát nữa sẽ qua đây ôm chặt lấy cô.

 

Hai ngày nay Cố Dã khắc chế chạm Khương Duyệt, ban ngày cũng nhàn rỗi, đưa cô chơi khắp nơi. Mấy địa điểm nổi tiếng ở Thượng Hải đều qua, công ty bách hóa cũng , mua ít đồ, đều để Cố Dã đóng gói mang hết.

 

Khương Duyệt nhớ Cố Dã đến mức ngủ . Thời đại di động, bằng cô còn thể gọi video call với Cố Dã, như cô sẽ sợ hãi thế .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cũng Cố Dã hiện tại đến , chắc là khỏi Thượng Hải nhỉ?

 

Anh đêm nay đều lái xe, cũng mệt mỏi ngủ gật . Khương Duyệt một hồi suy nghĩ miên man xem Cố Dã đang gì, một hồi dựng lỗ tai động tĩnh bên ngoài, tổng cảm thấy bốn phía căn nhà Tây âm khí dày đặc.

 

Không ảo giác , Khương Duyệt bỗng nhiên thấy tiếng ổ khóa chuyển động, còn tiếng bước chân.

 

Trong chớp mắt, sống lưng Khương Duyệt lạnh toát, tóc gáy đều dựng lên.

 

 

Loading...