Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 306: Cố Dã về đơn vị
Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:14:09
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Duyệt nhận một cuộc điện thoại từ huyện Tình Sơn.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Xin hỏi, là nhà đồng chí Khương Duyệt ?” Người chuyện ở đầu dây bên là một đàn ông, giọng địa phương huyện Tình Sơn đặc sệt.
“ , là Khương Duyệt! Xin hỏi ai đấy ạ?” Khương Duyệt là ai tìm , thế mà còn điện thoại nhà Tây ở Thượng Hải .
“Chủ nhiệm Hà! Đồng chí Khương Duyệt máy !” Bên truyền đến tiếng reo vui mừng, ngay đó, giọng của Hà Tĩnh Hiên vang lên.
“Khương Duyệt, là Hà Tĩnh Hiên!”
“Hà Tĩnh Hiên? Sao ở đây?” Khương Duyệt ngạc nhiên.
Lúc đó, Cố Dã đang từ ngoài cửa , tiếng lập tức dừng bước, ngoắt đầu , đôi mắt nheo .
Hà Tĩnh Hiên? Cái gã Hà Tĩnh Hiên từng “xem mắt” với Khương Duyệt hả? Tại gọi điện cho Khương Duyệt?
“Cô giáo Hứa cho , còn cho điện thoại nơi .” Hà Tĩnh Hiên thấy giọng Khương Duyệt, dường như thở phào nhẹ nhõm, ngừng một chút, hỏi: “Cô vẫn khỏe chứ?”
“ vẫn khỏe!” Khương Duyệt mỉm : “Tìm việc gì ?”
Hà Tĩnh Hiên khẳng định việc gấp, bằng sẽ tìm đến Hứa Phân hỏi thăm cô đang ở .
“Là như thế , tháng tổ chức Hội chợ Quảng Châu (Quảng Giao hội), huyện chúng tổ chức một đoàn đại biểu, sẽ nhiều thương nhân nước ngoài tham gia. Cô xưởng cơ khí của chúng là hàng xuất khẩu, chúng cần một phiên dịch. đề cử cô với cục trưởng, hỏi cô một chút, thời gian !” Giọng Hà Tĩnh Hiên vẫn ôn hòa như một.
“Có ! thời gian!” Khương Duyệt Hội chợ Quảng Châu, tức khắc tinh thần phấn chấn, vội ngừng hỏi: “Khi nào ?”
Trong lòng Cố Dã giật thót, lập tức dựng lỗ tai lên. Khương Duyệt cùng Hà Tĩnh Hiên đang thảo luận cái gì? Cái gì mà thời gian? Bọn họ ?
“Tạm định ba ngày xuất phát... Ừ, ! Các quyết định xong thì với một tiếng, tùy thời ——”
Khóe mắt Khương Duyệt liếc thấy Cố Dã đang lưng, cô giật , vội vàng đổi giọng, với Hà Tĩnh Hiên: “Hà Tĩnh Hiên, bàn bạc với chồng , lát nữa sẽ gọi cho !”
Điện thoại bên , Hà Tĩnh Hiên trầm mặc vài giây mới đáp: “Được!”
Bên điện thoại cúp, Khương Duyệt liền thấy Cố Dã hừ lạnh một tiếng: “Em tùy thời đều thể ? Còn bàn bạc với cái gì?”
“Anh nhầm , em nào em tùy thời đều thể!” Khương Duyệt lờ giọng điệu âm dương quái khí của Cố Dã, một mực phủ nhận.
Vừa nãy cô quá kích động, nhất thời quên mất đang ở cùng Cố Dã, suýt chút nữa trực tiếp đồng ý với Hà Tĩnh Hiên, cũng may cô kịp thời phản ứng .
Vấn đề lớn!
Khương Duyệt ôm lấy eo Cố Dã, kể chuyện Hà Tĩnh Hiên mời cô Hội chợ Quảng Châu phiên dịch cho đoàn đại biểu huyện Tình Sơn.
“Đi Hội chợ Quảng Châu phiên dịch?” Cố Dã rũ mắt Khương Duyệt, trong nháy mắt đáy mắt hiện lên điều gì đó, nhưng nhanh biến mất thấy.
Khương Duyệt đang hưng phấn, chú ý tới sự đổi trong ánh mắt Cố Dã: “ ! Lần em dịch bản hướng dẫn sử dụng cho xưởng cơ khí , sản phẩm của họ xuất khẩu nên mời em phiên dịch. Vừa lúc em cũng Hội chợ Quảng Châu mở rộng tầm mắt.”
“Anh đấy, mấy mẫu áo thun nhỏ em thiết kế hoan nghênh, em xem thương nhân nước ngoài nào hứng thú !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-306-co-da-ve-don-vi.html.]
Nghe Khương Duyệt xong, Cố Dã gật đầu: “Có thể tham gia Hội chợ Quảng Châu quả thật là một cơ hội !”
Khương Duyệt dùng đầu cọ cọ n.g.ự.c Cố Dã, cong mắt ngọt ngào: “Cố Dã, đồng ý hả?”
Kỳ thật Khương Duyệt sớm đoán Cố Dã sẽ phản đối, nay luôn ủng hộ cô, hơn nữa Cố Dã là tầm xa, khẳng định cũng chính sách của quốc gia đối với kinh tế thị trường đang đổi.
Trước cô buôn bán nhỏ để thử nghiệm, trong khu nhà ít nghị luận cô con buôn mất mặt, nhưng Cố Dã từng những lời như .
Cố Dã phản đối Khương Duyệt ngoài va chạm xã hội, nhưng vẫn ý kiến: “Vừa em em tham gia đoàn đại biểu huyện Tình Sơn? Hà Tĩnh Hiên cũng ?”
“Chắc là thôi, hiện tại là chủ nhiệm, phân công quản lý mảng .” Khương Duyệt nhớ tới trong truyện gốc, chính tại Hội chợ Quảng Châu , Hà Tĩnh Hiên chính thức trở thành “liếm cẩu” (kẻ si tình mù quáng) của Bùi Tuyết Vân, bắt đầu nổi điên.
Lần Hội chợ Quảng Châu đối với Hà Tĩnh Hiên cũng là cơ hội quan trọng, trong sách Hà Tĩnh Hiên trở về liền bắt đầu thực nghiệp.
“Cố Dã, nếu Hội chợ Quảng Châu mở sớm một chút thì , như thể cùng em!” Trong lòng Khương Duyệt vẫn hy vọng thể ở bên Cố Dã nhiều hơn một chút, nhưng kỳ nghỉ của Cố Dã chỉ còn hai ngày, bên Hà Tĩnh Hiên thì ba ngày mới khởi hành, thế nào cũng kịp.
Nghe , Cố Dã bộ dáng đăm chiêu suy nghĩ.
Lát , Khương Duyệt gọi cho Hà Tĩnh Hiên. Cô bàn với Cố Dã, quyết định về tỉnh Giang. Vì tham gia một buổi lễ động viên của cục thương nghiệp mà vội vàng chạy về, đó ngay lập tức tàu hỏa Quảng Châu (Quảng Thành), Cố Dã lo lắng cơ thể Khương Duyệt chịu nổi.
“Các cho hiệu chuyến tàu, sẽ mua vé ở bên , lên tàu sẽ hội họp với các .” Khương Duyệt tra cứu, tàu hỏa từ tỉnh Giang đến Quảng Châu sẽ qua Thượng Hải, cô mua vé cùng chuyến tàu ở bên là , cần chạy về tỉnh Giang để khởi hành cùng Hà Tĩnh Hiên.
“Thế cũng !” Hà Tĩnh Hiên kỳ thật cũng nghĩ như , lập tức hẹn ngày mai sẽ báo cho Khương Duyệt hiệu chuyến tàu, thêm vài câu cúp máy.
Cố Dã hai ngày nay chạm Khương Duyệt, khí sắc cô hơn một chút, cũng thoáng yên tâm, chỉ nghĩ đại khái thật sự là do mới nếm thử tư vị nên chút đòi hỏi quá độ cô chịu nổi, xem về khắc chế một chút.
Hai ngày nay Khương Duyệt xem xong quyển “sách giáo khoa” Liễu Phượng Tiên đưa. Hóa Liễu Phượng Tiên sớm từ tướng mạo của cô cô là thể chất “Phượng tủy”, bà nhiều năm từng gặp một cô gái thể chất như .
Liễu Phượng Tiên tờ giấy cuối cùng kẹp trong sách là do cô gái năm đó đưa cho bà, nhờ bà giao cho duyên, đó cách để con gái thể chất Phượng tủy điều hòa âm dương.
Ban đầu Khương Duyệt thấy vô lý. Cô gái thể chất Phượng tủy mà Liễu Phượng Tiên gặp năm xưa, Liễu Phượng Tiên ngày sẽ gặp một con gái Phượng tủy khác?
Theo lời bà ngoại, con gái mang Phượng tủy mấy trăm năm cũng khó một , cũng sẽ để ngoài .
Tuy nhiên Khương Duyệt vẫn mang tâm thái thử một , tập theo cách hít thở phun nạp ghi giấy. Điều cô kinh hỉ chính là, cảm giác tinh thần uể oải mấy ngày nay, khi tập luyện, quả thực còn mệt mỏi như nữa.
Cô định tối nay sẽ cùng Cố Dã thử xem.
Kết quả đợi đến buổi tối, Cố Dã liền nhận một cuộc điện thoại. Lúc đó hai đang ăn cơm tối, đôi vợ chồng son đang nị nị oai oai, đút em một miếng em đút một miếng, Khương Duyệt đùi Cố Dã. Lúc chuông điện thoại vang lên, Khương Duyệt tưởng Ninh Ninh gọi, vui vẻ chạy tới máy.
“Cố Dã, tìm !” Khương Duyệt khi thấy giọng đầu bên , mạc danh chút khẩn trương.
Nghe như là bên quân đội gọi tới.
Quả nhiên, khi Cố Dã điện thoại, Khương Duyệt liền thấy cô một cái, mắt đen hiện lên cảm xúc phức tạp, biểu tình khuôn mặt tuấn tú lập tức trở nên nghiêm túc.
“Rõ, !”
Khương Duyệt ngay cạnh Cố Dã, kỳ thật cô thấy bên yêu cầu Cố Dã tức khắc trở về đơn vị, nhưng cô vẫn theo bản năng hỏi một câu: “Bắt về ?”
Cố Dã đặt điện thoại xuống, rũ mắt Khương Duyệt, ánh mắt đen như mực, hai má hóp . Anh trầm ngâm một mới : “Trong đoàn xảy chút chuyện, lập tức chạy về!”