Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 293: Anh đừng đánh, đau!
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:54:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Gan em cũng lớn quá đấy, phận bọn họ mà dám giao tiếp? Mạnh Sơn Cửu, trùm thổ phỉ tung hoành bốn tỉnh Tây Nam năm đó, em đó là nhân vật nguy hiểm cỡ nào ?" Cố Dã "bốp" một cái đ.á.n.h cái m.ô.n.g cong của Khương Duyệt, thật sự là giận quá .
Khổ nỗi cô vợ nhỏ đ.á.n.h mắng xong, đ.á.n.h hai cái m.ô.n.g cho cô nhớ đời thì dẫn nào về cho nữa!
"Em ! Em mà là trùm thổ phỉ thì em chắc chắn sẽ !" Khương Duyệt bắt lấy tay Cố Dã, cho đ.á.n.h m.ô.n.g nữa.
Cô đều là lớn thế , còn đ.á.n.h m.ô.n.g cô, thật hổ quá !
"Không là thổ phỉ, nhưng thấy gương mặt em sợ hãi ? Người bình thường ai mặt mũi nát bét như ? Còn Liễu Phượng Tiên, em em Mạnh Sơn Cửu là thổ phỉ, em cũng qua Liễu Phượng Tiên từng là kỹ nữ chứ? Cả cái Nghĩa Trang ai cũng , em còn qua với bà ?"
Cố Dã nhắc đến chuyện càng thêm tức giận, một tên thổ phỉ một kẻ kỹ nữ, mở một quán ăn ẩn trong ngõ nhỏ, chỉ chiêu đãi khách nam, thế nào cũng bình thường, cũng chỉ Khương Duyệt cái đồ vô tâm vô tính mới dám qua với bọn họ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cứ nghĩ đến cảnh ngày thường Khương Duyệt theo Liễu Phượng Tiên đón rước về chiêu đãi khách khứa, cơn hỏa khí của Cố Dã cứ thế bốc lên ngùn ngụt. Cho dù Liễu Phượng Tiên và Giả Thành chạy, cũng dỡ cái quán ăn của bọn họ.
"Cố Dã, đừng Phượng Tiên tỷ như , cho dù bà là kỹ nữ, thì chẳng khi lập quốc đều cải tạo ? Bà cũng giống , hơn nữa ngày hôm qua bà còn khuyên em trân trọng , và em là bạn lữ trời sinh đấy!" Khương Duyệt nhịn đỡ cho Liễu Phượng Tiên.
Về chuyện quán ăn của Liễu Phượng Tiên tại chỉ mời chào khách nam, Khương Duyệt quả thật nghĩ nhiều như .
Niên đại tư tưởng còn bảo thủ, hai vợ chồng cửa đều sẽ dựa quá gần, sợ , phụ nữ bình thường đều kiêng dè nam giới, loại quán ăn tại gia như của Liễu Phượng Tiên tự nhiên sẽ phụ nữ tới.
Mà Khương Duyệt là đến từ đời cởi mở chuyện nam nữ, nhiều cặp tình nhân hôn môi giữa đường, quán ăn nam nữ cùng , đều tập mãi thành quen, cho nên cô căn bản ý thức đề phòng nam nữ (nam nữ đại phòng).
"Có cũng sẽ ở mặt! Em em giao thiệp với họ một hai thì thôi , em còn dám thâm nhập nội bộ bọn họ!"
Cố Dã đ.á.n.h m.ô.n.g phấn nộn của Khương Duyệt một cái, lực đạo chút lớn, âm thanh giòn vang.
Theo thấy, những lời Liễu Phượng Tiên bất quá là nhận phận của , cố tình lấy lòng thôi, cũng chỉ Khương Duyệt thật sự tin bà là !
Khương Duyệt đau đến run lên, đôi mắt to ngập nước ủy khuất chằm chằm Cố Dã: "Anh đừng đánh! Đau!"
Cố Dã luyến tiếc đ.á.n.h thật Khương Duyệt, nhưng điều nên vẫn với cô: "Lần may mắn bọn họ nảy sinh ý , nếu em kết cục của sẽ thế nào ?"
"Sẽ, sẽ thế nào? Bọn họ bán em ?" Khuôn mặt nhỏ của Khương Duyệt trắng bệch, cũng chẳng rảnh lo so đo chuyện Cố Dã đ.á.n.h m.ô.n.g cô, cô lập tức rúc trong lòng n.g.ự.c Cố Dã, nghĩ mà sợ.
"Nói chừng !" Cố Dã thấy Khương Duyệt sợ hãi liền ôm lấy cô, sờ sờ khuôn mặt nhỏ, tuy rằng dọa cô nữa nhưng vẫn cho cô hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc.
"Bọn họ ở Nghĩa Trang mai danh ẩn tích mười mấy năm cũng phát hiện, hẳn là cũng tính an phận thủ thường. ai cũng lén lút bọn họ qua với ai, em là từ nơi khác tới, nếu kẻ nào nảy sinh ý bắt cóc em , em bảo lên mà tìm em!"
Khương Duyệt bĩu môi, lẩm bẩm: "Em mới ngu ngốc như ! Em sẽ tự bảo vệ !"
"Bốp!" Cố Dã vỗ Khương Duyệt một cái.
"Còn cãi bướng!"
Khương Duyệt che mông, cả giận : "Cố Dã, còn đ.á.n.h nữa là em giận đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-293-anh-dung-danh-dau.html.]
Cứ theo đà đ.á.n.h thế , m.ô.n.g cô sắp sưng lên !
Cố Dã véo cái má phồng lên của Khương Duyệt, nheo mắt: "Vậy em giải thích cho , cái tên Thẩm Túc là chuyện như thế nào?"
Khương Duyệt liếc mắt: "Không với , chính là một tên lưu manh!"
" thấy quan hệ giữa em và cũng tồi!" Cố Dã hừ lạnh.
"Đâu quan hệ tồi? Anh đừng bừa!" Khương Duyệt kiên quyết thừa nhận, nữa, cô phiền Thẩm Túc còn kịp, thể quan hệ với Thẩm Túc !
Cố Dã nhớ tới ánh mắt cái tên Thẩm Túc Khương Duyệt, trần trụi như , ngay mặt liền dám trêu ghẹo, lưng còn bình phẩm từ đầu đến chân thế nào. Nếu nọ xảo quyệt, đem đề tài dẫn tới Thang T.ử Dương để dời sự chú ý của , ngày hôm qua thể thiếu một trận đòn cho tên đó.
"Anh thấy hôm nay em luyến tiếc Thang T.ử Dương, tặng hoa cho em, còn riêng xuống xe để tiễn!"
"Này! Cố Dã đủ !" Khương Duyệt thể nhịn nữa, đột nhiên đẩy Cố Dã bỏ : "Nếu ngứa mắt em như , sáng mai em sẽ thu dọn hành lý ngay!"
"Không! Bây giờ em luôn!" Khương Duyệt thở phì phì .
Đánh m.ô.n.g cô thì thôi , rốt cuộc Giả Thành và Liễu Phượng Tiên đúng là phần t.ử nguy hiểm, cô thể hiểu là vì Cố Dã lo lắng cho cô. cô rõ ràng Thẩm Túc chính là tên lưu manh trêu ghẹo cô, cô và Thang T.ử Dương cũng thuần túy là quan hệ tỷ , Cố Dã còn nhắc , điều thì thể nhịn!
"Khương Duyệt!" Cố Dã giữ c.h.ặ.t t.a.y Khương Duyệt: "Em còn hiểu ý của !"
"Hiểu ý là gì ư? Anh chẳng đang châm chọc em lả lơi ong bướm, thấy một yêu một ? Anh còn thể ý gì nữa!" Khương Duyệt bực thật sự, uổng công cô còn vì Cố Dã thương mà đau lòng c.h.ế.t, thật là phạm tiện!
"Khương Duyệt!" Mắt Cố Dã trầm xuống, trực tiếp bế bổng Khương Duyệt lên: "Em rõ ý !"
"Anh chính là ý ! Nói cái gì so đo em từng đàn ông khác, kỳ thực trong lòng chính là so đo! Anh coi thường em!" Khương Duyệt ở trong lòng n.g.ự.c Cố Dã dùng sức giãy giụa, nhưng sức quá lớn, cô thoát , tức giận đến mức nắm lấy cánh tay Cố Dã mà cắn.
"Khương Duyệt em đừng oan uổng khác! Anh khi nào coi thường em? Á ~ Khương Duyệt em cầm tinh con ch.ó ?" Cố Dã sợ đau, nhưng sợ Khương Duyệt giãy giụa dùng sức như sẽ bản thương, vì thế đặt cô xuống giường.
"Chính là ! Chính là !" Khương Duyệt thoát khỏi sự trói buộc của Cố Dã, lập tức bò về phía bên giường.
Cố Dã thấy thế vội vàng kéo Khương Duyệt. Khương Duyệt đang cơn nóng giận, một chân đá qua, nhưng cô đối thủ của Cố Dã, chân mới đá qua Cố Dã một tay bắt .
Khương Duyệt lập tức đá cái chân còn , nhưng ngay đó cô liền phát hiện Cố Dã thích hợp. Sao đó phát ngốc, ánh mắt còn thẳng băng, biểu tình mặt cũng kỳ kỳ quái quái.
Cho dù chân cô thật xinh , tuyết trắng oánh nhuận, ngón chân như những viên đá quý nhỏ, cũng đáng trợn mắt chằm chằm lâu như chứ?
Ơ? Không đúng!
Khương Duyệt theo ánh mắt Cố Dã, tiếp theo liền phát hiện nào đang chân cô, rõ ràng là đang ——
"Này! Cố Dã chỗ nào đấy!" Khương Duyệt lập tức đỏ bừng mặt. Cô mặc chiếc váy ngủ dây gợi cảm, vốn dĩ ngắn, cô bò tới bò lui giường, cái váy ngủ sớm từ lúc nào cuốn lên đến tận eo, trách Cố Dã đến hình.
Khương Duyệt đột nhiên rút chân về từ tay Cố Dã, xoay định bò xuống giường.
mà Khương Duyệt , cô bò như ngược càng thêm liêu nhân, làn da trắng như tuyết lóa mắt, đôi chân oánh nhuận thon dài phơi bày đó.
"Khương Duyệt!" Giọng Cố Dã đột nhiên trở nên khàn khàn, ánh sáng trong mắt càng thêm thâm thúy.