Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 292: Thổ phỉ cùng hoa khôi
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:54:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Duyệt một bên Cố Dã chuyện điện thoại, một bên bàn tay nhỏ bé an phận mà luồn trong áo .
Cố Dã chấn động, đôi mắt bỗng chốc về phía Khương Duyệt.
Khương Duyệt thấy trong mắt Cố Dã ánh lên màu đen nồng đậm, ấn đường nhíu , cứ tưởng huấn cô, vội vàng cong cong khóe mắt với , dùng khẩu hình miệng : "Được , em chạm nữa là chứ gì!"
Nói xong Khương Duyệt liền định thu tay về, kết quả bàn tay nhỏ bé đột nhiên Cố Dã nắm chặt lấy.
Trong lòng Khương Duyệt giật thót, chẳng lẽ Cố Dã cô thực chất là cởi áo để xem vai ?
Giây tiếp theo, Khương Duyệt khiếp sợ phát hiện Cố Dã nắm lấy tay cô ấn lên bụng . Thấy Khương Duyệt , yết hầu Cố Dã lăn lộn vài cái, cơ bụng dồn lực, cứ như đường cong cơ bắp càng hiện lên rõ ràng.
Vốn dĩ đang phanh áo sơ mi, làn da màu lúa mạch khỏe khoắn nửa kín nửa hở, cơ n.g.ự.c và cơ bụng đều ở trong trạng thái căng chặt, từng khối cơ bắp hiện lên vô cùng rõ nét.
Khương Duyệt cảm thấy biểu cảm của giờ phút nhất định là ngơ ngác ngây , cô mơ cũng ngờ tới một ngày Cố Dã sẽ nắm lấy tay cô để sờ chính cơ bụng của .
Trước đây rõ ràng keo kiệt, cô chạm , tay liền sẽ bắt lấy, cho cô sờ là cho sờ, xách cô lên cũng chẳng chút khách khí.
Cố Dã thấy Khương Duyệt bất động, khựng một chút, nắm tay cô hướng lên sờ cơ ngực.
Khương Duyệt hoài nghi Cố Dã trộm xem bí kíp gì , cho sờ cơ bụng, cho sờ cơ ngực, đột nhiên " điều" như ?
Cố Dã cảm giác cứ tiếp tục thế thì , tuy rằng là chủ động nắm tay Khương Duyệt sờ cơ bụng , nhưng cảm giác bàn tay nhỏ bé của Khương Duyệt như đang mang theo điện, nơi cô chạm qua tê ngứa, sắp bốc cháy .
Khương Duyệt thể nhận thấy cơ thể Cố Dã đang ở trạng thái căng thẳng, ngay cả chuyện cũng chút hụt , cô nhân cơ hội kéo áo sơ mi của Cố Dã xuống, nhón chân lên vai .
Cố Dã nhận thấy tay Khương Duyệt tìm đầu vai , vội vàng bắt lấy tay cô.
Khương Duyệt thấy một mảng bầm tím lớn vai .
Cố Dã vội về phía Khương Duyệt, thấy cô nhíu mày, biểu tình nghiêm túc chằm chằm , vội vàng vài câu với đầu dây bên cúp điện thoại.
"Cố Dã, vai rốt cuộc ? Anh chỉ là đập trúng một chút thôi , thứ gì thể đập một mảng bầm tím lớn như ?" Khương Duyệt ngay Cố Dã sẽ thật, ban ngày hôm nay còn lừa cô là gỗ rơi trúng, gì đáng ngại.
"Cái gọi là gì đáng ngại ?" Khương Duyệt cho Cố Dã kéo áo sơ mi lên, ngón tay trắng như ngọc chỉ vai Cố Dã, tức giận yêu cầu giải thích.
"Không thương tổn đến xương cốt, sắp khỏi !" Lần Cố Dã xà ngang đập vai, tuy rằng thương nặng bằng nhiệm vụ ở Nam Tỉnh, nhưng cũng tính là nhẹ.
Hơn nữa thời gian đó điên cuồng tìm Khương Duyệt, vì nhiệm vụ thoát , chỉ thể nhờ khắp nơi giúp tìm, tâm trạng , mất ngủ trầm trọng, cho nên vết thương của lành chậm. Đã gần một tháng mà vẫn còn bầm tím một mảng, dùng sức chút là sẽ đau.
Anh ôm Khương Duyệt đều là dùng vai và cánh tay bên để dùng sức, ngờ Khương Duyệt phát hiện.
Khương Duyệt thấy Cố Dã còn qua loa lấy lệ với , tức giận đến mức đầu bỏ , nhưng còn hai bước Cố Dã ôm trở về.
Cố Dã từ phía ôm lấy Khương Duyệt, mặt chôn ở bên cổ cô, thấp giọng : "Là ngày em , Khê Giang động đất, bọn nhận nhiệm vụ cứu viện, tại một chỗ phế tích, xà ngang sắp đổ, nếu đỡ, xà ngang rơi xuống sẽ thương vong nhiều ."
Khương Duyệt tức giận đột ngột xoay , đôi mắt hạnh b.ắ.n lửa giận: "Vậy lúc lao lên, nghĩ tới việc đập trúng cũng sẽ c.h.ế.t !"
Nói , hốc mắt Khương Duyệt đỏ lên: "Anh dứt khoát đừng tới tìm em nữa! Anh tìm em gì? Tìm em về để góa phụ ? Cố Dã, em sống cùng nữa, chúng trở về liền ly hôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-292-tho-phi-cung-hoa-khoi.html.]
Tuy rằng Khương Duyệt hiểu Cố Dã là quân nhân, chức trách của là bảo vệ quốc gia, khi quần chúng gặp nguy hiểm, quân nhân cần thiết là đầu tiên xông lên.
mà, nhưng mà cũng là con , cũng sẽ thương, cũng đối mặt với nguy hiểm tính mạng.
Khương Duyệt khỏi nhớ tới lúc cô Tổng viện quân khu Nam Tỉnh, thấy Cố Dã địa lôi nổ đến là thương, lặng lẽ giường bệnh, còn đống quân trang đẫm m.á.u nổ thành mảnh nhỏ .
Mỗi nhớ tới những điều , cô đau lòng đến thở nổi.
"Anh thương nghiêm trọng thế nào ? Lúc mới qua bao lâu? Lại vết thương nữa!" Khương Duyệt tức giận đến mức rơi nước mắt.
Cố Dã vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì tức giận của Khương Duyệt, trong lòng chấn động. Trán tựa trán cô, mềm nhẹ hôn những giọt nước mắt đang rơi xuống: "Về sẽ thế nữa! Anh sẽ nghĩ đến việc em còn ở nhà chờ , sẽ bảo vệ chính ! Tuyệt đối sẽ để em góa phụ!"
"Quỷ mới tin !" Nước mắt Khương Duyệt rơi càng dữ dội, hiện tại cô mới hiểu tấm đầy huy chương quân công của Cố Dã dễ dàng chút nào!
"Không tin sẽ để em góa phụ ?" Cố Dã cố ý hỏi.
Khương Duyệt đ.ấ.m một quyền n.g.ự.c Cố Dã, tức giận đến mức phì một tiếng: "Anh bậy cái gì đó! Em mới cần góa phụ! Anh sống cho t.ử tế !"
"Được, sẽ sống t.ử tế, để em góa phụ nhỏ!" Cố Dã nắm lấy nắm đ.ấ.m phấn hồng của Khương Duyệt, đặt bên môi hôn hôn, đôi mắt ôn nhu đến mức thể vắt nước, ngay vợ nhỏ nhà vẫn là đau lòng cho .
Anh thể nỡ để cô góa phụ, càng nỡ để cô cho đàn ông khác!
Cố Dã ôm Khương Duyệt ở giường, lúc cởi áo sơ mi , Khương Duyệt mới thấy bộ vai lưng bên của đều bầm tím một mảng, tức khắc rơi nước mắt: "Anh ngày ngày thể cho bớt lo một chút hả!"
Cố Dã lau nước mắt cho Khương Duyệt, đồng thời trong lòng thầm nghĩ, sớm Khương Duyệt thấy thương sẽ đau lòng như , ngày hôm qua lúc gặp cô ở nhà Liễu Phượng Tiên, nên cởi quần áo lộ cho cô xem luôn!
Nói chừng cô sẽ ngay mặt mà cùng Thang T.ử Dương để chọc tức .
Nhớ tới Liễu Phượng Tiên, Cố Dã khỏi nhíu nhíu mày.
Vừa vặn lúc điện thoại vang lên, cánh tay dài của Cố Dã duỗi , bắt máy. Khương Duyệt ngẩng đầu, thấy biểu tình nghiêm túc, khỏi dựng lỗ tai lên ngóng.
Đợi đến khi Cố Dã cúp điện thoại, thấy Khương Duyệt khiếp sợ mở to mắt , hỏi: "Nghe thấy ?"
Khương Duyệt chần chờ gật đầu. Hiện tại chất lượng cuộc gọi của điện thoại bàn lắm, âm thanh ồn ào, còn thường xuyên nhiễu sóng, nhưng máy điện thoại nhà chồng hình như là hàng nhập khẩu nước ngoài, âm thanh chuyện của đầu bên truyền tai Khương Duyệt mười phần rõ ràng.
"Giả Thành, thật sự là thổ phỉ ?" Môi Khương Duyệt mấp máy, cảm thấy thể tin nổi.
"Cố Dã, lúc nghi ngờ bọn họ ?" Khương Duyệt nhớ tới cảnh tượng ngày hôm qua Liễu Phượng Tiên cùng Giả Thành vội vàng đóng cửa tiệm rời , rõ ràng chính là chột bỏ trốn.
Cho nên bọn họ là nhận Cố Dã, là chỉ nhận thấy nguy hiểm mới vội vàng bỏ chạy?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ánh mắt Cố Dã u trầm: "Nếu bọn họ chạy, còn dám xác định, chỉ là trực giác thôi! Sau thấy Giả Thành thuyền, mới nhận chính là tên thổ phỉ Mạnh Sơn Cửu."
Vừa Khương Duyệt trong điện thoại cũng thấy bên báo cáo với Cố Dã, Giả Thành tên thật là Mạnh Sơn Cửu, mười mấy năm thổ phỉ ở tỉnh Tây Nam, đến nay vẫn truy nã. Thân phận của Liễu Phượng Tiên giả, chỉ là đổi họ, bà vốn tên là Lương Phượng Tiên, khi lập quốc xác thực là một hoa khôi.
Khương Duyệt trong lòng đang suy nghĩ, gương mặt Giả Thành đều hủy hoại thành như , Cố Dã rốt cuộc bằng trực giác mà nhận Giả Thành chính là thổ phỉ Mạnh Sơn Cửu? Bỗng nhiên, Cố Dã giơ tay đ.á.n.h một cái m.ô.n.g cô.
"Cố Dã, gì đ.á.n.h em?" Khương Duyệt vẻ mặt hiểu , đồng thời còn chút hổ, Cố Dã thế mà đ.á.n.h m.ô.n.g cô?