Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 28: Cố Dã, tôi không dám ngủ một mình
Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:08:37
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cố Dã, bắt con gián ?" Khương Duyệt ghé khe cửa hỏi.
"Không thấy cả!"
"Thế bây giờ!" Khương Duyệt cứ nghĩ đến chuyện tay bắt gián là cảm thấy cả nổi da gà.
"Chắc nó nấp , mai sẽ mang t.h.u.ố.c bột về." Cố Dã cũng hết cách, loài gián sinh mệnh lực quá kiên cường, nếu nó trốn thì thật sự dễ tìm.
Khương Duyệt thấy Cố Dã từ phòng cô , theo bản năng liếc mắt xuống eo , nhưng "trọng điểm" vặn vạt áo sơ mi che khuất, Khương Duyệt chẳng thấy gì.
Cố Dã cực kỳ nhạy bén với ánh mắt khác, mặt đen sì ngay lập tức: "Khương Duyệt!"
"Dạ!" Khương Duyệt giả bộ như việc gì ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô tội hỏi: "Gọi gì thế?"
Cố Dã: "..."
Nếu Cố Dã từng nghi ngờ phán đoán của , suýt nữa thì tin là Khương Duyệt thật sự chả gì cả.
Khương Duyệt thấy Cố Dã mặt đen sì định về phòng, vội vàng túm chặt lấy tay áo , đáng thương : "Cố Dã, dám về phòng ngủ !"
Khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã cứng đờ, kiên nhẫn : "Gián c.ắ.n !"
" mà nó ghê lắm!"
"Vậy cô thế nào?"
" ngủ cùng nhé!" Khương Duyệt đảo mắt, buột miệng thốt .
"Không !" Cố Dã cần suy nghĩ, từ chối thẳng thừng.
"Tại chứ?" Khương Duyệt bĩu môi. Câu của cô chút ý tứ thăm dò Cố Dã.
Trong sách tuy chỉ qua loa về cuộc sống hôn nhân của nguyên chủ và Cố Dã, nhưng dù hai cũng sống chung gần một năm, là vợ chồng hợp pháp mà thế nhưng ngủ với nào, thật sự là thể tưởng tượng nổi!
Hơn nữa điều Khương Duyệt hiểu là, cho dù đêm tân hôn nguyên chủ từ chối động phòng, nhưng Cố Dã là đàn ông huyết khí phương cương, chẳng lẽ nhịn thật?
Hay là, Cố Dã " "?
mà, cô thấy "cục diện" căng phồng , cũng giống như là " ".
Cho nên chân tướng chỉ một: Tác giả cuốn sách cho Cố Dã " ăn" gì khi gặp nữ chính!
Cố Dã thèm để ý Khương Duyệt, xoay thẳng, cái dáng vẻ kiên quyết giống như sợ chậm một bước là Khương Duyệt sẽ dính chặt lấy .
Chưa đợi Khương Duyệt nghĩ ngô khoai gì, khóe mắt cô bỗng thấy trong góc tường mấy vật thể màu đen bò qua nhanh. Da đầu cô tê rần, hét lên: "Cố Dã!"
Cố Dã đầu liền thấy Khương Duyệt chỉ góc tường, mặt mày trắng bệch: "Gián kìa!"
Lại còn chỉ một con!
"Cố Dã, dẫm! Có t.h.u.ố.c diệt côn trùng ? Dùng t.h.u.ố.c xịt ! Không t.h.u.ố.c xịt ? Thế dùng nước nóng! Dùng nước nóng giội c.h.ế.t chúng nó! Tuyệt đối dẫm c.h.ế.t! Trong bụng gián là trứng đấy!"
Khương Duyệt nổi da gà đầy nhưng vẫn nhắc nhở Cố Dã dẫm c.h.ế.t gián, nếu đầy một tháng, chỗ sẽ biến thành cái ổ gián mất.
Cố Dã vốn định dẫm, Khương Duyệt liền xách cái phích nước nóng, giội thẳng nước sôi góc đó.
"C.h.ế.t ?" Khương Duyệt xổm ghế, mắt hau háu hỏi.
"Không động đậy nữa! Chắc là c.h.ế.t !" Cố Dã lấy chổi và hót rác, quét đống xác gián vương vãi ở góc tường .
Đợi Cố Dã đổ xác gián , liền thấy Khương Duyệt đang xổm cửa phòng , đầy vẻ đáng thương.
"Cố Dã..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-28-co-da-toi-khong-dam-ngu-mot-minh.html.]
Cố Dã dừng bước. Dưới ánh đèn lờ mờ, hình cao lớn của bao phủ lấy Khương Duyệt, càng cô trông nhỏ bé và đáng thương hơn.
"Vào !" Cố Dã cuối cùng cũng đồng ý, tuy rằng vẻ mặt trông mất kiên nhẫn.
Khương Duyệt vui vẻ dậy, lon ton theo Cố Dã phòng ngủ của .
Tuy rằng Khương Duyệt định cùng Cố Dã thực sự phát sinh chuyện gì, nhưng vóc dáng và nhan sắc của Cố Dã thật sự quá hợp gu cô. Nếu thì hôm cô ngã xuống nước cứu lên, cũng sẽ chẳng mơ màng mà gặp là hôn lấy hôn để.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trong hiện thực gì cực phẩm soái ca như thế ?
Từ đầu đến chân, Cố Dã điểm nào khiến cô thích. Quần áo thời quê mùa như cũng che giấu tướng mạo và khí chất tuyệt vời của , cùng với cơ bắp và hình hảo ẩn lớp vải .
Nhìn từ phía , Cố Dã thật sự cao, vai rộng lưng dài eo thon, eo là chân. Với vẻ ngoài hảo như , cho dù độc miệng, lạnh lùng với cô thì Khương Duyệt cũng ghét nổi.
Ai bảo cô gì , xuyên sách, còn xuyên thành bà vợ cả não . Phàm là nguyên chủ đáng tin cậy một chút thì Cố Dã cũng đến mức ghét bỏ cô như .
"Cô ngủ giường Ninh Ninh !"
Ngay lúc Khương Duyệt đang suy nghĩ miên man, Cố Dã chỉ chiếc giường nhỏ bên trong với cô.
Kết cấu phòng Cố Dã giống hệt bên phòng Khương Duyệt, kê hai chiếc giường đơn, ở giữa tấm rèm ngăn cách.
Giường Ninh Ninh kê sát cửa sổ, ga giường bằng vải bông hoa nhí màu hồng. Khương Duyệt lên, định ngẩng đầu hỏi Cố Dã cái gối nào to hơn thì tấm rèm mặt "soạt" một cái kéo .
"Cố Dã!"
"Câm miệng!"
"Tạch" một tiếng, đèn tắt ngấm. Một trận âm thanh sột soạt truyền đến, Khương Duyệt qua tấm rèm vải, lờ mờ thấy bóng dáng cao lớn của Cố Dã, đang quần áo.
Khương Duyệt khỏi bĩu môi, cái "trai tân" Cố Dã sợ cô thấy đến mức nào chứ, quần áo còn tắt đèn ?
"Cố Dã!" Khương Duyệt thấy tiếng vạt giường kêu cọt kẹt, chắc là Cố Dã xuống.
"Ừ!" Lần Cố Dã bắt Khương Duyệt câm miệng nữa, chẳng qua giọng điệu vẫn lắm.
đợi nửa ngày cũng thấy Khương Duyệt gì thêm.
Khương Duyệt giường Ninh Ninh, cô thể cảm nhận thở của Cố Dã cách một tấm rèm, nóng rực và mạnh mẽ.
Lần đầu tiên thấy , cô cảm thấy thở của mang đầy tính xâm lược, nhưng vài ngày chung sống, ở bên cạnh Cố Dã khiến cô cảm thấy an tâm.
Khương Duyệt thật sự thích mùi hương Cố Dã, mùi gỗ tuyết tùng pha lẫn mùi thanh khiết của tre trúc, thơm đến mức rung động.
Rõ ràng Bùi Tuyết Vân - cô "bạn " của Khương Duyệt, cũng thích kiểu đàn ông hoang dã như Cố Dã, thế mà trong cuốn truyện ngôn tình thập niên 80 cẩu huyết do chính cô , miêu tả nam chính hảo đúng ý Khương Duyệt như .
Khương Duyệt nhớ từng kể với Bùi Tuyết Vân về tiêu chuẩn tìm bạn đời, Cố Dã thật sự phù hợp từng tiêu chuẩn một.
Hôm qua lúc Khương Duyệt dọn dẹp phát hiện Cố Dã ưa sạch sẽ. Trong phòng tất thối giày hôi, thanh thanh sảng sảng, chăn giường cũng gấp vuông vức như miếng đậu phụ, ga giường phẳng phiu một nếp nhăn, mặt bàn một hạt bụi.
Nghĩ đến Bùi Tuyết Vân, Khương Duyệt khỏi nhíu mày. Theo cốt truyện phát triển, nữ chính và Cố Dã sẽ xem mắt kết hôn chớp nhoáng khi vợ cả nhảy sông mất tích một tháng.
Tuy cuốn sách gắn mác "sủng vợ", nhưng thực tế tuyến chính là nữ chính sự nghiệp, mở công ty kiếm tiền như bật hack, trở thành phú hào trăm tỷ nghìn tỷ.
Chỉ là, do bút lực của tác giả hạng ba Bùi Tuyết Vân giỏi tình cảm vì nguyên nhân nào khác, mà khi nam nữ chính cưới , nam chính liền trở thành tấm phông nền, chỉ lộ mặt khi nữ chính cần, còn phần lớn là qua điện thoại, bởi vì hai kết hôn xong thì luôn trong tình trạng gần ít xa nhiều.
Nữ chính một lòng sự nghiệp, hơn nữa còn xu hướng mở hậu cung, vây quanh là mỹ nam.
Hai cũng con, theo lời nữ chính thì Ninh Ninh chính là con gái ruột của cô , cô sợ con sẽ san sẻ tình yêu dành cho Ninh Ninh.
Khi quan chức của nam chính càng càng lớn, sự nghiệp của nữ chính cũng ngày càng huy hoàng. Trong sách tiếc lời ca ngợi nữ chính, và mỗi ca ngợi nữ chính là lôi bà vợ cả đạp một cái.
Còn chỉ một nhắc tới câu : "Không Khương Duyệt - kẻ biến thành công cụ sinh con cho một đứa ngốc - bao giờ hối hận vì năm xưa phản bội Cố Dã ..."
Hồi tưởng xong cốt truyện, ánh mắt Khương Duyệt trầm xuống. Cô cực kỳ nghi ngờ Bùi Tuyết Vân cố tình xây dựng hình tượng nam chính hảo mà cô thích lên Cố Dã là để chọc tức cô, thỏa mãn cái sự ảo tưởng cẩu huyết nữ chính vạn mê của cô !