Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 271: Tiệm ăn tại gia Phượng Tiên

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:54:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sáng sớm hôm khi đội dân phòng xua đuổi bán tôm hùm đất nữa, Khương Duyệt bán hoa mà lên một chiếc thuyền mái che, về phía hạ lưu con sông, gõ cửa một ngôi nhà nhỏ tường trắng ngói đen mang đậm phong cách Giang Nam.

 

Nơi một cặp vợ chồng trung niên sinh sống, mở một tiệm ăn tại gia (tư phòng thái), ẩn trong ngõ sâu tường cao. Khách đến ăn thường là những m.á.u mặt, coi là sự tồn tại khác thường trong thời đại .

 

Khương Duyệt nữ chủ nhân nơi là do một , một phụ nữ ăn mặc tinh tế đến mua hoa ngọc lan trắng. Vừa thấy bà đến, đám phụ nữ đang xúm thêu thùa lập tức tản . Đợi phụ nữ mua xong rời , họ mới tụ tập .

 

Qua những lời bàn tán xôn xao của họ, Khương Duyệt mới phụ nữ phong tình vạn chủng từng là hoa khôi lầu xanh, giải phóng lương, tìm một đàn ông thật thà chất phác để lấy chồng.

 

"Chỉ là con điếm thôi mà!" Một bà bác hơn 50 tuổi trề môi, khinh bỉ nhổ toẹt một bãi nước bọt.

 

"Cái loại đàn bà ngàn cưỡi vạn ngủ như nó, chồng nó cũng chịu lấy, đúng là chê sừng đầu nhiều!"

 

"Thì chẳng do con điếm đó kỹ năng giường chiếu giỏi ? Đã hầu hạ bao nhiêu đàn ông , chồng nó , chắc chắn là thu phục giường !"

 

"Chứ còn gì nữa! Giờ mở cửa hàng trong ngõ, với bên ngoài là bán món ăn gia truyền, một con điếm như nó thì món gia truyền gì? Chắc ngựa quen đường cũ nghề buôn thịt bán thôi!"

 

"Ôi dào, các bà đừng nữa, bẩn hết cả tai !"

 

"......"

 

Khương Duyệt bán hoa đám phụ nữ đàm tiếu về cựu hoa khôi . Cô khinh bỉ "chị Diêu" (cách gọi miệt thị gái lầu xanh) như những . Thời chiến tranh loạn lạc giải phóng, đ.á.n.h khắp nơi, dân chúng cơm mà ăn, nếu sống sót thì ai thực sự nguyện ý kỹ nữ chứ?

 

Đều là những kiếp đáng thương mà thôi!

 

Mấy ngày đó, ngày nào phụ nữ cũng đến mua hai đôi hoa ngọc lan trắng. Khương Duyệt và bà cũng coi như quen , nào bà mua hoa, Khương Duyệt cũng tặng thêm một bông.

 

"Cảm ơn em!" Giọng phụ nữ êm tai, chất giọng mềm mại vùng Ngô, khi dịu dàng.

 

Chính như lúc phụ nữ mở cửa, thấy gõ cửa nhà là cô gái bán hoa, đôi mắt phượng đẽ của bà cũng chỉ nhướng lên, dường như quá ngạc nhiên.

 

"Muốn hợp tác với ? Bán tôm hùm đất?" Liễu Phượng Tiên thấy lời đề nghị , khuôn mặt dịu dàng lúc mới lộ vẻ ngạc nhiên.

 

" ! Chắc chị cũng gần đây ở Nghĩa Thành bán tôm hùm đất, khách hàng xếp hàng dài mua, chính là em bán đấy ạ!" Khương Duyệt .

 

"Nếu buôn bán như , tiếp tục bán?" Liễu Phượng Tiên hỏi.

 

Khương Duyệt thở dài: "Bị kẻ ghen ăn tức ở tố cáo, chập tối hôm qua suýt nữa đội dân phòng bắt, mãi mới chỉ tịch thu nửa thùng tôm!"

 

Nghe , đôi mắt dịu dàng của Liễu Phượng Tiên chăm chú Khương Duyệt, nhíu mày suy tư một lát lắc đầu: " thấy , chỗ chỉ bán mấy món ăn thanh cảnh, loại tôm hùm đất lên bàn tiệc sang trọng, khách của sẽ thích !"

 

Liễu Phượng Tiên phủ nhận việc mở tiệm ăn tại gia, nhưng đối với đề nghị của Khương Duyệt, bà tỏ chút hứng thú nào.

 

Khương Duyệt đoán sự việc sẽ dễ dàng như . Tôm hùm đất ở thời đại mang tiếng quá, đúng là ưa chuộng.

 

"Chị ơi đừng vội phủ định như thế, em thể tôm hùm đất ngon mắt, em dám khẳng định thực khách của chị sẽ thích! Cầu xin chị cho em một cơ hội ạ?" Khương Duyệt chắp tay ngực, chớp chớp đôi mắt to, nũng với Liễu Phượng Tiên.

 

Liễu Phượng Tiên ngạc nhiên, bà Khương Duyệt, nghĩ đến điều gì, chút bất đắc dĩ: "Được thôi, nhưng chỗ tôm hùm đất..."

 

"Không ạ, em mang theo mười cân tôm hùm đất đây , để ngay bên ngoài!" Khương Duyệt thấy phụ nữ buông lời đồng ý, vui sướng nhảy cẫng lên, vội vàng chạy ngoài gọi Thang T.ử Dương .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-271-tiem-an-tai-gia-phuong-tien.html.]

 

"Cô chắc chắn sẽ đồng ý đến thế ? Chuẩn sẵn cả ?" Liễu Phượng Tiên Khương Duyệt mang tôm theo, khỏi nhíu mày.

 

"Vì em chị nết na, mạnh dạn, tân thời, dám tiếp nhận cái mới! Cho nên em mới to gan tìm đến đây!" Lúc , những lời nịnh nọt mất tiền mua Khương Duyệt tung tới tấp.

 

cô cũng dối lòng . Có thể mở tiệm ăn tại gia ở thời đại vốn việc thường dám , hơn nữa nơi tiếp đón chắc chắn dân thường, phụ nữ tên Liễu Phượng Tiên tuyệt đối đơn giản!

 

"Hơn nữa, nếu chị thực sự chấp nhận đề nghị của em thì em mang về là xong, gì cũng chuẩn hai phương án mà! Chị đúng ?"

 

Khương Duyệt chuyện mắt cong cong, một điều chị hai điều chị, Liễu Phượng Tiên che miệng : "Được , nể tình cái miệng nhỏ của cô ngọt ngào như thế, cho cô một cơ hội!"

 

"Em cảm ơn chị!" Khương Duyệt đầu vẫy tay với Thang T.ử Dương đang ở cửa, "Vào !"

 

Thang T.ử Dương ở cửa hồi lâu, cuộc đối thoại giữa Khương Duyệt và Liễu Phượng Tiên đều thấy hết. Lúc nhíu mày chặt, sắc mặt lắm, mắt rũ xuống.

 

Thấy Khương Duyệt gọi, Thang T.ử Dương do dự một chút mới .

 

Liễu Phượng Tiên thu hết mắt, vẻ mặt đổi, với Khương Duyệt: "Cô theo !"

 

Khương Duyệt hai bước, thấy Thang T.ử Dương vẫn chôn chân tại chỗ như cái đinh, bèn kéo : "Đi thôi!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Lúc sắc mặt Thang T.ử Dương xanh mét, khuôn mặt thanh tú cũng hiện lên vẻ giận dữ: "Giang Nguyệt, nếu sớm cô đến tìm bà , để cô đến!"

 

"Thang T.ử Dương, gì về !" Khương Duyệt thấy Liễu Phượng Tiên dừng bước về phía liền với bà , "Chị ơi, bọn em đến ngay đây!"

 

"Giang Nguyệt!" Yết hầu Thang T.ử Dương chuyển động, hạ thấp giọng, "Cô thế nào ?"

 

" , gì về ! Bây giờ phối hợp với một chút ?" Khương Duyệt hỏng việc, cũng cãi với Thang T.ử Dương ở đây, nên giọng điệu tuy ôn hòa nhưng ánh mắt mang theo tia áp bức.

 

Thang T.ử Dương nghiến chặt răng, Khương Duyệt với đôi mắt trầm xuống đầy tức giận.

 

"Thôi, thì , một cũng lo liệu !" Khương Duyệt hiểu đối với thời đại , phận của Liễu Phượng Tiên quả thực khiến họ e ngại, cho nên cô quyết định ép buộc Thang T.ử Dương.

 

Thang T.ử Dương thấy Khương Duyệt định lấy cái thùng sắt từ tay , nắm chặt buông.

 

Khương Duyệt ngẩng đầu , liền : "Đi!"

 

Nhìn bóng lưng sải bước của Thang T.ử Dương, Khương Duyệt hoảng hốt cảm giác như thấy Cố Dã. Cô vội vàng lắc đầu, xua ý nghĩ kỳ quái trong đầu.

 

"Hai là một đôi ?" Liễu Phượng Tiên thấy Khương Duyệt tới, tò mò hỏi.

 

"Không ạ, là em trai em!" Khương Duyệt ngượng ngùng với Liễu Phượng Tiên, "Chị đừng để bụng, cố chấp!"

 

Liễu Phượng Tiên Khương Duyệt bảo Thang T.ử Dương chỉ là em trai, khỏi nhướng mày, đó : "Không , quen !"

 

Ngừng một chút, bà Khương Duyệt, cong môi, đầy ẩn ý: "Ngược là cô như thế , thấy quen!"

 

Khương Duyệt thản nhiên: "Em thế mới là bình thường! Ai cũng quá khứ, quá khứ qua , quá khứ đại diện cho tương lai! Con sống cho hiện tại! Chị đúng ?"

 

Nghe , đôi tay đang đặt bụng của Liễu Phượng Tiên run lên, bà Khương Duyệt thật sâu.

 

 

Loading...