Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 264: Chỉ có tôi mới xứng với anh!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:13:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Đoàn trưởng Cố, hiện tại thể xuất viện !" Đội trưởng Trần của đội y tế quân khu kiên nhẫn giải thích với Cố Dã.

 

" bình thường, chạy nhảy , tại thể xuất viện?" Cố Dã bực bội quát.

 

"Đoàn trưởng Cố, đừng coi thường sức khỏe của như thế! Anh thương nặng như , mới mấy ngày đòi xuất viện? Vết thương ở vai và lưng của vẫn cần viện theo dõi!" Hàn Dao cau mày chen một câu.

 

Bên ngoài phòng bệnh, Bành Vệ Quốc nơm nớp lo sợ. Làm cảnh vệ viên cho Đoàn trưởng Cố bao lâu nay, từng thấy nổi giận lớn như . Ngày thường Đoàn trưởng Cố tuy ít ít , việc quyết đoán nhưng cũng bao giờ vô cớ trách mắng cấp .

 

mấy ngày nay, Cố Dã lúc nào cũng u ám, như quả pháo nổ chậm, đụng là nổ, đến cả Chính ủy Đường cũng chút chịu nổi.

 

Đã thế cô bác sĩ Hàn còn đặc biệt sắc mặt. Đoàn trưởng Cố yêu cầu đổi bác sĩ điều trị, cô vẫn mặt dày mày dạn lấy cớ đo huyết áp để lượn lờ trong phòng bệnh của mỗi ngày.

 

Hôm nay cũng , cô theo Đội trưởng Trần đến, còn khăng khăng yêu cầu Cố Dã tiếp tục viện.

 

Thấy khí bên trong căng thẳng, Bành Vệ Quốc vội vàng chạy ngoài gọi điện cho Chính ủy Đường. Chính ủy Đường cần một lúc mới đến nơi, Bành Vệ Quốc gọi điện xong liền vội vã chạy .

 

Lúc trong phòng bệnh yên tĩnh trở . Bành Vệ Quốc qua khe cửa, thấy Đoàn trưởng Cố nãy còn nổi giận đùng đùng giờ đang lưng về phía cửa, cửa sổ.

 

Đội trưởng Trần ở đó, chỉ còn Hàn Dao cách Cố Dã hai mét.

 

Bành Vệ Quốc sững sờ. Tình huống gì đây? Chẳng Đoàn trưởng Cố ghét bác sĩ Hàn ? Sao giờ chỉ còn hai họ?

 

Trong phòng bệnh, Hàn Dao ngắm sườn mặt tuấn tú của Cố Dã, tim đập thình thịch như nai con chạy loạn, nhưng ngoài mặt vẫn cố giữ vẻ nghiêm túc: "Đồng chí Cố Dã, xuất viện là vì thích , nhưng xin đừng để cảm xúc cá nhân chi phối. Hiện tại chỉ là bác sĩ của ! Anh là bệnh nhân, việc cần là phối hợp điều trị!"

 

Cố Dã chẳng buồn đầu , rõ ràng là lười phản ứng với Hàn Dao. Người phụ nữ đầu óc vấn đề, dù gì cô cũng thể xuyên tạc thành xuất viện là để trốn tránh cô .

 

Tuy đúng là thấy cô phiền phức, nhưng cũng đến mức vì trốn cô mà bỏ bê việc điều trị vết thương của .

 

Tưởng là ai cơ chứ!

 

"Đồng chí Cố Dã, đây là phác đồ điều trị tiếp theo lên cho , xem qua !" Hàn Dao đưa cuốn sổ trong tay .

 

Cố Dã rũ mắt xuống, chỉ lạnh lùng phun hai chữ: "Ra ngoài!"

 

Lần thì Hàn Dao cũng tức giận: "Cố Dã, thể bớt cảm tính ! là bác sĩ của đấy!"

 

"Vợ bỏ chạy, thể trút giận lên đầu !"

 

Cố Dã đột ngột mở mắt, ánh mắt sắc bén như d.a.o găm b.ắ.n về phía Hàn Dao, giọng lạnh lẽo như băng tuyết: "Cô cái gì?"

 

Tim Hàn Dao thắt , sống lưng lạnh toát, da đầu tê dại. nghĩ đến những thông tin ngóng về Cố Dã mấy ngày nay, cô cảm thấy đây là cơ hội tuyệt vời thể bỏ lỡ.

 

25 tuổi, vẫn gặp đàn ông ưng ý. Bao nhiêu năm nay chỉ mỗi Cố Dã lọt mắt xanh của cô . Cô thực sự mê mẩn vẻ ngoài của Cố Dã, gặp yêu.

 

Mấy ngày nay cô cân nhắc kỹ điều kiện của Cố Dã, quyết định bận tâm chuyện qua một đời vợ, cũng ngại con gái riêng. Rốt cuộc đàn ông điều kiện , tiền đồ vô lượng như , cô một khi bỏ lỡ thì khó mà tìm thứ hai!

 

Nghĩ đến đây, Hàn Dao hít sâu một : " ý đó!"

 

sắp xếp ngôn từ, : "Cố Dã, vợ chỉ là học sinh cấp ba, cô chắc chắn tiếng chung với ! còn cái cửa hàng quần áo ở huyện Tình Sơn là do vợ mở, pháp luật nhà nước cấm kinh doanh tư nhân, cô thế chẳng gây khó dễ cho ?"

 

"Loại phụ nữ như , bỏ thì thôi, cô trân trọng , cũng chẳng cần tiếc nuối cô gì! Quá khứ qua , con hướng về phía ! Anh đúng ?"

 

"Vậy bác sĩ Hàn thử xem, nên hướng về phía như thế nào?" Ánh mắt Cố Dã lạnh như băng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-264-chi-co-toi-moi-xung-voi-anh.html.]

"Anh thể cân nhắc !" Hàn Dao tự tin , " nghiệp Đại học Quân y, hiện tại giữ chức Chính liên (cấp đại đội trưởng), cha là Viện trưởng Tổng viện Quân khu. cho rằng chỉ điều kiện của mới xứng đôi với ! Kết hôn vốn dĩ cần môn đăng hộ đối, và vợ dù xét về trải nghiệm học thức đều tương xứng, như chắc chắn thể sống lâu dài !"

 

Hàn Dao nay tác phong mạnh bạo, thích là chủ động tranh giành, bày điều kiện lợi cho , chỉ điểm yếu của đối phương, cô thấy vấn đề gì.

 

phát hiện ánh mắt Cố Dã lúc cực kỳ đáng sợ. Tuy nhiên điều càng kích thích ham chinh phục của cô , chỉ đàn ông kiêu ngạo khó thuần phục như mới càng khiến cô rung động!

 

"Cút!"

 

Gương mặt xinh của Hàn Dao sa sầm: "Đồng chí Cố Dã, thái độ gì !"

 

"Nếu cùng cha cô về quê ruộng thì cút ngay cho !" Cố Dã xoay đối mặt với Hàn Dao, tỏa áp lực vô hình.

 

"Anh ý gì?" Hàn Dao nhíu mày. Cha cô là cấp Chính sư (Sư trưởng), Cố Dã chỉ là cán bộ cấp đoàn mà dám ăn hàm hồ đòi cho cha cô về quê ruộng?

 

"Chính là ý mặt chữ! Bác sĩ Hàn hiểu tiếng ?" Giọng Cố Dã lạnh băng. Người phụ nữ ngu xuẩn dám coi thường Khương Duyệt, điều chạm đến vảy ngược của .

 

" nữa, tình cảm giữa và vợ ! cũng ý định ly hôn! đối với bác sĩ Hàn cô chút hứng thú nào! Mỗi câu cô đều khiến chán ghét! Nếu bác sĩ Hàn còn dò la linh tinh, những lời sỉ nhục vợ mặt , thì đừng trách khách khí với cô!"

 

Lần Hàn Dao tức giận thật sự, tức đến đỏ hoe cả mắt, cô phẫn nộ : "Cố Dã, ức h.i.ế.p quá đáng!"

 

Thế mà bảo chút hứng thú nào với cô !

 

"Anh sẽ hối hận!" Hàn Dao buông một câu, đùng đùng bỏ .

 

Nghĩ cô đường đường là thiên kim tiểu thư con viện trưởng, hạ thổ lộ với Cố Dã mà cảm kích, còn trách cô sỉ nhục vợ ? Hàn Dao cảm thấy lòng tự trọng tổn thương, tức đến mức nước mắt trào .

 

Khi Chính ủy Đường đến bệnh viện thì thấy Bành Vệ Quốc đang thu dọn đồ đạc cho Cố Dã.

 

"Làm gì thế ?"

 

"Xuất viện!" Giọng điệu Cố Dã âm trầm.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Lại ai chọc giận Đoàn trưởng Cố của chúng thế?" Chính ủy Đường rõ còn cố hỏi.

 

Bành Vệ Quốc rụt cổ dám ho he.

 

Chính ủy Đường hỏi Cố Dã: "Đội trưởng Trần đồng ý cho xuất viện ?"

 

" quan tâm ông đồng ý ! Cái bệnh viện chướng khí mù mịt, ở thêm nữa cứ chuẩn nhặt xác cho !" Cố Dã bực bội .

 

"Phủi phui cái mồm! Nói gở cái gì thế!" Chính ủy Đường Cố Dã dạo tâm trạng nên cũng cản , "Cậu xuất viện cũng , hôm nay xe của đơn vị về, nhưng , về vẫn bệnh viện sư đoàn vài hôm!"

 

"Được !" Trước mắt Cố Dã chỉ cần đây, cũng .

 

"Cậu xe đợi , thủ tục xuất viện cho !" Chính ủy Đường hiệu cho Bành Vệ Quốc, ông lo Cố Dã định chuyện riêng.

 

Hai ngày tin Khương Duyệt thể xuống tàu ở tỉnh Chiết Giang, ông và Cố Dã huy động tất cả các mối quan hệ ở đó để tìm , nhưng đến giờ vẫn tin tức gì.

 

Khi Chính ủy Đường , thấy Cố Dã đầu xe hút thuốc, vội vàng chạy tới giật lấy điếu thuốc, ném xuống đất di nát.

 

"Vết thương mới đỡ một chút, hút thuốc!"

 

Cố Dã liếc Chính ủy Đường, ánh mắt lạnh lùng.

 

"Lên xe!" Chính ủy Đường thấy Bành Vệ Quốc và tài xế bên cạnh như hình với bóng, khóe miệng nhếch lên.

 

 

Loading...