Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 256: Lại thêm một kẻ mê trai

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:13:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thang Tinh Tinh gọi với theo Lão Tam mấy tiếng , đầu ngại ngùng : "Giang Nguyệt, em đừng để trong lòng nhé, về nhà chị sẽ dạy dỗ thằng Lão Tam một trận!"

 

"Không chị! Em để ý !" Khương Duyệt mà chấp nhặt với một đứa trẻ ranh, cô sang dắt tay bé Bào Cường, giúp Thang Tinh Tinh xách cái túi, : "Chị Tinh Tinh, chúng thôi!"

 

Thang Tinh Tinh ôm con gái nhỏ, cảm kích với Khương Duyệt: "Được!"

 

Vừa khỏi nhà ga, Khương Duyệt liền thấy Lão Tam đang chuyện với một thanh niên, chỉ trỏ về phía , vẻ mặt tức giận và đầy căm phẫn.

 

Khương Duyệt dỏng tai lên định xem nhóc thì thấy Thang Tinh Tinh vui vẻ gọi: "Nhị , ở đây !"

 

Người thanh niên đang chuyện với Lão Tam lập tức , thấy Thang Tinh Tinh liền nở nụ tươi rói, đón lấy: "Chị!"

 

"Cậu Hai!" Bào Cường vui vẻ lao tới.

 

Lúc nãy thanh niên lưng về phía , Khương Duyệt chỉ thấy dáng cao ráo, gầy. Giờ , cô liền sang, xem em trai mà Thang Tinh Tinh khen là trai nhất nhà rốt cuộc đến mức nào.

 

Sau đó, khi rõ tướng mạo thanh niên, Khương Duyệt bỗng sững sờ.

 

"Giang Nguyệt, đây, chị giới thiệu với em, đây là em trai thứ hai của chị, em cứ gọi là T.ử Dương. Nhị , đây là Giang Nguyệt, cô là đại ân nhân của nhà đấy, nếu thì hôm nay Tiểu Quyên về ..."

 

Thang Tinh Tinh kể chuyện xảy tàu vì sợ hãi, cô ôm con gái hôn lấy hôn để: "Hu hu, con sợ c.h.ế.t khiếp!"

 

Thang T.ử Dương chị gái kể xong, cau mày, ánh mắt liếc qua em út mách lẻo với .

 

Lão Tam rụt cổ .

 

"Hôm nay thực sự cảm ơn cô! Cô cứu Tiểu Quyên chính là ân nhân của nhà !" Thang T.ử Dương cảm ơn Khương Duyệt, đ.á.n.h giá cô.

 

Tuy cũng là đầu gặp mặt nhưng giống Lão Tam mở miệng chê Khương Duyệt , mà cư xử khá lịch sự.

 

Chỉ là từ lúc thấy , Khương Duyệt cứ chằm chằm chớp mắt khiến Thang T.ử Dương thấy khó chịu trong lòng, nhưng ngoài mặt biểu lộ .

 

Ngược Lão Tam bên cạnh hừ lạnh một tiếng: "Lại thêm một mụ mê trai, xí còn mê trai!"

 

"Không gì!" Khương Duyệt rũ mắt xuống, còn tâm trạng so đo với Lão Tam.

 

Là do cô nhớ Cố Dã quá ? Cô thế mà cảm thấy Thang T.ử Dương trông giống Cố Dã, đặc biệt là đôi mắt và lông mày, khi khác đều mang theo vẻ thanh lãnh.

 

Trong khoảnh khắc, Khương Duyệt cảm thấy tim như kim châm, nỗi đau âm ỉ khiến tâm trạng cô tụt dốc phanh.

 

"Chị, để em bế Tiểu Quyên cho, chúng về nhà !" Thang T.ử Dương cũng để ý nhiều đến Khương Duyệt, đón lấy cháu gái và túi hành lý lớn từ tay Thang Tinh Tinh, gật đầu với Khương Duyệt dẫn đường.

 

"Giang Nguyệt, em đừng để ý nhé, em trai chị tính tình thế đấy, đừng bề ngoài lạnh lùng chứ thực nó nhiệt tình lắm!" Thang Tinh Tinh thấy Khương Duyệt trầm xuống, tưởng cô vui vì sự lạnh nhạt của Thang T.ử Dương nên vội giải thích.

 

Khương Duyệt , nhưng trong lòng dâng lên nỗi chua xót. Cô rời khỏi khu tập thể, một lòng Nam tiến chính là để tránh xa Cố Dã, để chữa lành vết thương lòng.

 

Kết quả gặp một đàn ông nét giống Cố Dã, thế ngày nào cũng gặp Thang T.ử Dương, chẳng một là nhớ Cố Dã một ?

 

Đừng để đến cuối cùng vết thương lành mà càng lún sâu hơn.

 

Ra khỏi ga tàu, sự chú ý của Khương Duyệt lập tức thu hút bởi phong cảnh bên đường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-256-lai-them-mot-ke-me-trai.html.]

Những ngôi nhà mang đậm phong cách Giang Nam đập mắt. Dọc đường , Khương Duyệt thấy cầu nhỏ nước chảy, thấy gió thổi lá sen đầm sen mười dặm, còn thấy những cô gái trẻ mặc trang phục đặc sắc vùng sông nước thướt tha qua.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Giây phút , Khương Duyệt cảm thấy nỗi buồn trong lòng cảnh xoa dịu phần nào.

 

Nhà Thang Tinh Tinh ở một thị trấn nhỏ, cách thành phố xa, bộ mười phút là đến. Thị trấn cổ kính, đường lát đá xanh, nhà tường trắng ngói đen, dòng kênh chảy xuyên qua thị trấn, chỉ liếc mắt một cái là đến vùng Giang Nam.

 

"Đến , Giang Nguyệt, đây là nhà chị." Thang Tinh Tinh chỉ một ngôi nhà phía , vui vẻ với Khương Duyệt.

 

"Hừ!" Lão Tam dọc đường cứ hậm hực, về đến cửa nhà càng hừ lạnh với Khương Duyệt một tiếng đầu sân.

 

Đây là một ngôi nhà điển hình phong cách Giang Nam sân sân . Nhà chính và bếp ở sân , sân là dãy phòng ở. Sân quét dọn sạch sẽ tinh tươm. Điều khiến Khương Duyệt ngạc nhiên nhất là ở góc Đông Nam của ngôi nhà một cây hoa ngọc lan trắng to lớn cao hơn cả mái nhà.

 

Lúc cây nở đầy hoa trắng, bông nở, bông còn đang nụ, hèn chi nãy ngửi thấy mùi hương nồng nàn.

 

Thang T.ử Dương nhà cất đồ, thấy Khương Duyệt gốc cây ngọc lan liền giới thiệu: "Cây do ông nội trồng, hơn bốn mươi năm ."

 

"Hoa quá! thể hái hai bông ?" Khương Duyệt thích hoa, đặc biệt là hoa thơm, thấy là bước nổi.

 

"Của cô đây!" Thang T.ử Dương cao lớn, với tay một cái là hái mấy bông hoa ngọc lan đưa cho Khương Duyệt, "Hoa hái buổi sáng, quá trưa là nở bung hết."

 

Khương Duyệt nhận lấy hoa, đưa lên mũi ngửi, kịp gì thì thấy giọng vịt đực khó châm chọc mỉa mai: "Người xí ngửi hoa, càng ngửi càng !"

 

"Giọng vịt đực mát, càng càng khó !" Khương Duyệt chịu yếu thế, mỉa mai đáp trả.

 

"Cô... cô bảo ai giọng vịt đực!" Cậu thiếu niên tức nhảy dựng lên.

 

"Ai là vịt đực thì đó!" Khương Duyệt bực bội .

 

"Cô cô cô... đây là nhà , tin đuổi cô !" Lão Tam chỉ Khương Duyệt, mặt đỏ bừng vì tức.

 

"Đi thì , tưởng ham hố thấy chắc?" Khương Duyệt lườm một cái, xách cái túi hành lý đất lên định .

 

Cái thằng nhóc phiền quá, dọc đường cứ lườm nguýt cô, động tí là chê cô xí, Khương Duyệt nổi tính khí, nhịn nữa.

 

Khương Duyệt , túi hành lý giữ , là Thang T.ử Dương.

 

"Cô Giang, cô đừng chấp nhặt với nó!"

 

Thang T.ử Dương nghiêm khắc với Lão Tam: "Thang T.ử Thành, cô Giang là khách quý chị mời đến, cũng là ân nhân của bé Quyên nhà , nếu em còn vô lễ với cô Giang nữa, đừng trách khách khí!"

 

"Anh hai, ai cũng bênh mụ ..."

 

"Bốp!"

 

Lão Tam dứt lời c.h.ử.i Khương Duyệt xí thì ăn trọn một cái tát của Thang T.ử Dương.

 

"Em đối xử với khách khứa như thế ?" Giọng Thang T.ử Dương đột nhiên nghiêm khắc hẳn lên.

 

Lão Tam trừng mắt Khương Duyệt đầy giận dữ đầu bỏ chạy.

 

Thang Tinh Tinh tiếng chạy : "Có Lão Tam dở chứng bướng bỉnh ?"

 

Khương Duyệt ngờ Thang T.ử Dương vì chuyện Lão Tam mắng cô mà tát em trai một cái. Điều khiến trong lòng cô chút là lạ. Cô nhịn liếc Thang T.ử Dương vài , càng càng thấy dáng vẻ lạnh lùng tức giận của lúc mà quen mắt đến thế.

 

 

Loading...