Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 248: Quả thực là nhục nhã vô cùng!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:13:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khương Duyệt báo cáo kiểm tra, nỗi buồn bỗng trào dâng trong lòng, nước mắt "tách tách" rơi xuống.

 

Quyến rũ Cố Dã lâu như , kết quả giờ sắp ly hôn mà cô vẫn còn là xử nữ!

 

Quả thực là nhục nhã vô cùng!

 

Khương Duyệt một lúc, căm giận dùng mu bàn tay quệt nước mắt. Mấy ngày nay bình tĩnh , cô cũng nghĩ thông. Chân Kiện chẳng vu khống cô lên giường với , còn lấy kỹ năng giường chiếu của cô để chọc tức Cố Dã ?

 

Chân Kiện chắc chắn rằng, cô và Cố Dã kết hôn lâu như mà vẫn hề quan hệ vợ chồng thực sự!

 

Lần duy nhất chính là đêm đó, suýt chút nữa thì thành chuyện, nhưng Cố Dã gọi .

 

Trước đó Khương Duyệt nghĩ đến điểm là do cô ám ảnh bởi những bức thư của nguyên chủ.

 

Trong thư gửi cho Chân Kiện, nguyên chủ luôn cam đoan với rằng thích Cố Dã, giữ trinh tiết cho . Khương Duyệt cứ đinh ninh rằng Chân Kiện tin lời nguyên chủ.

 

bỏ qua một điểm, Chân Kiện cũng là đàn ông, là một gã đàn ông đê tiện đến cực điểm. Hắn nhất định tin Cố Dã khi kết hôn nhịn chạm nguyên chủ, cho nên mới dám kiêng nể gì dùng những lời đó để kích thích Cố Dã.

 

Hơn nữa còn nhật ký và những bức thư bằng chứng, tin cũng khó.

 

Thế nhưng Chân Kiện rằng, Cố Dã thực sự từng chạm nguyên chủ. Kể cả khi Khương Duyệt chủ động quyến rũ, hai cũng vì nhiều lý do mà vượt qua bước cuối cùng.

 

Thực Khương Duyệt từng nghĩ đến việc dứt khoát động phòng với Cố Dã. Chỉ cần Cố Dã cô vẫn còn trong trắng thì thể đập tan lời vu khống của Chân Kiện.

 

Khương Duyệt lập tức gạt bỏ ý nghĩ đó.

 

Cố Dã quá kiêu ngạo. Anh cho rằng cô ô uế thì căn bản sẽ phát sinh quan hệ với cô nữa.

 

Huống chi mấy ngày đó Cố Dã còn chẳng chịu gặp cô, cô "bá vương ngạnh thượng cung" (cưỡng ép) cũng chẳng cơ hội.

 

Sau đó nữa, chính là lúc Khương Duyệt phát hiện tờ đơn xin ly hôn kẹp trong sách.

 

Khương Duyệt cũng lòng tự trọng và sự kiêu hãnh của . Dù cô giải thích thế nào, Cố Dã cũng chịu tin cô, khiến cô thất vọng tột cùng. Cuối cùng, cô quyết định chấp nhận câu trả lời của Cố Dã ——

 

Ly hôn!

 

**

 

Sáng hôm , Ninh Ninh dậy thấy mắt Khương Duyệt đỏ hoe liền quan tâm hỏi: "Mẹ ơi, mắt thế ạ?"

 

"Mắt á?" Khương Duyệt soi gương mới phát hiện mắt đỏ sưng.

 

Chị dâu Triệu mang bánh hẹ rán sang cho Khương Duyệt, thấy cô đang soi gương trong sân, khỏi trêu chọc: "Đẹp lắm , cần soi nữa !"

 

Khương Duyệt đầu , tươi với chị dâu Triệu: "Chị cứ khéo đùa, chị xem mắt em đỏ như mắt thỏ thế , nỗi gì chứ!"

 

"Ừ nhỉ, mắt em đỏ thế? Mau đến trạm y tế khám xem !" Chị dâu Triệu vội .

 

"Không ạ, tối qua em thức đêm sách, chắc là mỏi mắt thôi, nghỉ ngơi một lúc là khỏi mà!" Khương Duyệt đặt gương xuống, hít hít mũi, "Chị mang món gì ngon sang thế?"

 

"Đây , bánh hẹ rán, cho em và Ninh Ninh mấy cái, còn nóng hổi đấy, ăn nóng mới ngon!"

 

"Em cảm ơn chị!"

 

Khương Duyệt nhận lấy đĩa bánh, cầm một cái c.ắ.n một miếng, thấy chị dâu Triệu nghển cổ trong nhà, cô nhếch môi : "Chị đừng nữa, trong nhà chỉ em với Ninh Ninh thôi."

 

"Cố Dã bao lâu về?" Chị dâu Triệu cau mày.

 

"Cũng lâu lắm..." Khương Duyệt rũ mắt, c.ắ.n một miếng bánh hẹ. Ngước mắt lên thấy chị dâu Triệu đang chằm chằm, cô liền , "Chị đừng lo, lúc nào về thì tự khắc sẽ về thôi!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chị dâu Triệu kìm thở dài: "Chị là sợ em chịu ấm ức!"

 

Khương Duyệt : "Chị , em ấm ức !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-248-qua-thuc-la-nhuc-nha-vo-cung.html.]

 

9 giờ sáng, Cố Dã đến cửa nhà, thấy tiếng của Ninh Ninh vọng : "Mẹ ơi, ném cho con, con bắt mà!"

 

"Được , Ninh Ninh đỡ lấy !"

 

Cố Dã đẩy cổng viện, thấy Khương Duyệt đang ném một quả bóng cao su cho Ninh Ninh. Ninh Ninh chằm chằm quả bóng chạy tới, đưa tay định bắt, kết quả sắp chạm thì bóng nảy mất.

 

Khương Duyệt an ủi Ninh Ninh: "Khá hơn nhiều , Ninh Ninh chạm bóng đấy."

 

Ninh Ninh đuổi theo quả bóng cao su chạy . Khương Duyệt bỗng cảm nhận ánh mắt chằm chằm lưng. Cô , chạm ngay ánh mắt u trầm sắc bén của Cố Dã.

 

Lúc đó mặt Khương Duyệt vẫn còn nụ rạng rỡ, đôi mắt to sáng long lanh. trong khoảnh khắc thấy Cố Dã, ánh sáng trong mắt cô từ từ tắt lịm, nụ khóe môi tuy vẫn còn nhưng rõ ràng nhạt .

 

Cố Dã bỗng cảm thấy trong lòng như ai đó đ.â.m mạnh một cái.

 

"Ba ba!" Ninh Ninh tìm bóng, đầu thấy Cố Dã về liền vui sướng nhào tới.

 

Cố Dã xoa đầu Ninh Ninh, ngước mắt về phía Khương Duyệt.

 

"Anh về lấy sách." Cố Dã thấy nụ mặt Khương Duyệt biến mất, hiểu trong lòng thấy bồn chồn.

 

"Ồ, !" Khương Duyệt nhếch môi.

 

Đây là đầu tiên hai mặt đối mặt kể từ ngày Khương Duyệt từ văn phòng Cố Dã trở về.

 

Từ lúc tình cảm mặn nồng keo sơn đến khi xảy vấn đề, mới chỉ hơn nửa tháng, Khương Duyệt phát hiện cô và Cố Dã thế mà đến mức nên lời.

 

Đây là cảm giác trở thành xa lạ ?

 

"Vậy nhà đây." Cố Dã chút mất tự nhiên mặt , bước lên hai bước dừng , rũ mắt : "Hai hôm nay tối đều về, nhưng cửa cài then bên trong."

 

Khương Duyệt đang thất thần, Cố Dã nhất thời hiểu ý là gì.

 

Nghe vẻ như đang trách cô để cửa cho ?

 

Cố Dã xong liền phòng. Khi , tay cầm mấy cuốn sách. Ngước mắt lên, thấy Khương Duyệt , chỉ Ninh Ninh một trong sân.

 

"Mẹ con?" Cố Dã hỏi Ninh Ninh.

 

"Mẹ ngoài ạ." Ninh Ninh ném quả bóng cao su vài cái bắt , bèn chạy ôm chân Cố Dã, "Ba chơi với con !"

 

Cố Dã xoa đầu con gái: "Ba còn về họp, tối về chơi với Ninh Ninh ?"

 

Ninh Ninh vui vẻ hẳn lên: "Tối nay ba về nhà ạ?"

 

"Ừ, về nhà!" Cố Dã ngước mắt ngoài cổng, thấy bóng dáng Khương Duyệt, trong lòng hiểu cứ thấy bất an.

 

Khương Duyệt đợi Cố Dã mới . Cô cố tình ngoài để tránh mặt .

 

"Ninh Ninh, thương lượng với con chuyện nhé. Mẹ việc xa một chuyến, nếu ba ở nhà thì con sang nhà bác Triệu ở tạm ?"

 

Ninh Ninh nhạy cảm nhận điều bất thường, cô bé túm chặt áo Khương Duyệt: "Mẹ ạ? Bao giờ về? Ninh Ninh cùng cơ!"

 

"Mẹ về quê thăm bà nội của thôi, mấy hôm nữa là về mà." Khương Duyệt xoa đầu Ninh Ninh, "Ninh Ninh ở nhà đợi , về sẽ mua đồ chơi và đồ ăn ngon cho con nhé!"

 

Khương Duyệt bất đắc dĩ mới dối Ninh Ninh. Mấy tháng chung sống, cô thực sự nỡ rời xa cô bé . Giá mà là con ruột thì cô còn thể mang , nhưng Ninh Ninh thể cùng cô .

 

Lần , khi nào mới gặp .

 

"Vâng ạ, thế nhớ về sớm nhé!" Ninh Ninh tuy xa Khương Duyệt nhưng cô bé vốn ngoan ngoãn, cô bé tin lời .

 

"Con đợi một chút, lấy đồ." Hành lý của Khương Duyệt thu dọn từ sớm. Vali đựng quần áo, đồ của cô nhiều, vali hạn nên chỉ thể cố nhét thêm vài bộ.

 

Tiền kiếm từ cửa hàng đều gửi tiết kiệm, Khương Duyệt chỉ mang theo hai ba trăm đồng tiền mặt và ít phiếu lương thực quốc. Giấy giới thiệu Hà Tĩnh Hiên xin giúp cô cũng cất kỹ. Khương Duyệt cuối căn nhà sống vài tháng nay, ánh mắt dừng bàn, nơi đó đặt một phong thư, là thư cô cho Cố Dã.

 

 

Loading...