Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 237: Chết cũng phải chết cho rõ ràng
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:08:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên tiếp hai ngày, Cố Dã đều sớm về muộn, từ lúc Khương Duyệt dậy, nửa đêm mới mò về.
Nếu buổi sáng dậy thấy bộ quần áo , Khương Duyệt còn chẳng Cố Dã về nhà.
Khương Duyệt thử canh Cố Dã, nhưng đêm qua cô đợi đến tận 12 giờ đêm cũng thấy , buồn ngủ quá chịu đành ngủ.
Điều khiến Khương Duyệt bực bội. Cô thể cảm nhận rõ ràng Cố Dã đang trốn tránh .
Trong lòng cô cũng mơ hồ cảm thấy chuyện khiến Cố Dã phiền lòng chắc chắn liên quan đến cô. Khương Duyệt nghĩ nát óc cũng rốt cuộc gì sai.
Chẳng lẽ vì chuyện cô mở cửa hàng quần áo? cô với Cố Dã từ hồi ở Nam tỉnh mà, tỏ vẻ vui.
Không lẽ là vì chuyện " một nửa" đêm hôm đó...
Cũng đến mức đấy chứ!
Thế là trưa nay, khi nấu cơm xong, Khương Duyệt cho cặp lồng, xách cơm lên đoàn bộ tìm Cố Dã.
Cố Dã chẳng đang trốn cô ? Thế thì cô càng tìm , cô hỏi cho nhẽ xem Cố Dã rốt cuộc đang để ý chuyện gì.
Khương Duyệt gửi Ninh Ninh sang nhà chị dâu Triệu nhờ trông giúp một lúc, tiện thể dò hỏi chị dâu Triệu xem mấy hôm nay Đoàn trưởng Triệu nhắc gì đến việc Cố Dã bất thường .
"Bất thường á? Không !" Chị dâu Triệu ngẫm nghĩ, "Hôm qua lão Triệu mới bảo ông uống rượu với Cố Dã, ông Cố Dã gì cả."
Nghe , Khương Duyệt nghiến răng. Được lắm, Cố Dã mấy hôm nay trưa tối đều về ăn cơm, hóa là uống rượu với !
"Khương Duyệt, chuyện gì ?" Chị dâu Triệu thấy Khương Duyệt cau mày, quan tâm hỏi.
"Không gì chị, em đưa cơm cho Cố Dã đây!" Khương Duyệt tươi, vỗ vỗ cặp lồng cơm tay.
"Đi !" Chị dâu Triệu híp mắt, Khương Duyệt còn thiết hơn cả con gái ruột.
Khi Khương Duyệt đến đoàn bộ của Cố Dã thì gặp Tiết Hồng Lượng đang xuống lầu.
"Chị dâu đến đưa cơm cho Đoàn trưởng Cố ?" Tiết Hồng Lượng nhiệt tình chào hỏi Khương Duyệt, đưa tay đỡ lấy cặp lồng cơm, "Để em xách cho!"
"Đoàn trưởng các ở đây ?" Khương Duyệt hỏi.
"Có ạ, ạ!" Tiết Hồng Lượng dẫn Khương Duyệt lên lầu, tò mò hỏi: "Hôm nay chị dâu mang món gì ngon cho Đoàn trưởng Cố thế? Còn tôm hùm đất chị?"
"Không , dạo chị thấy bán. Hôm nào gặp chị mời các ăn nhé!" Một bữa tôm hùm đất là thể mua chuộc lòng , Khương Duyệt đương nhiên tiếc công sức.
"Tuyệt quá! Thế em chờ đấy nhé!" Tiết Hồng Lượng cứ nghĩ đến vị tôm hùm đất xào cay là nước miếng tự động tuôn .
Chưa đến cửa văn phòng Cố Dã, Tiết Hồng Lượng oang oang cái miệng: "Đoàn trưởng Cố, Đoàn trưởng Cố, xem ai đến !"
Cố Dã tiếng Tiết Hồng Lượng liền đầu , nhưng khi thấy Khương Duyệt xuất hiện ở cửa thì rõ ràng sững .
Hôm nay Khương Duyệt búi tóc củ tỏi, mặc áo sơ mi ngắn tay cổ bẻ màu xanh lá cây đậm rộng rãi, quần lửng màu nâu, chân xăng đan da trắng. Vốn dĩ da cô trắng, xinh , bộ đồ càng tôn lên vẻ thanh xuân phơi phới, làn da trắng như tuyết. Giữa mùa hè oi bức mà cô chẳng hề đen chút nào, ngược cả như đang phát sáng.
Không chỉ Cố Dã ngẩn , mấy khác trong văn phòng cũng đến ngây dại.
Khương Duyệt ngờ trong văn phòng Cố Dã đông thế. Ánh mắt lướt qua mặt Cố Dã, cô mấy đàn ông rõ ràng lớn tuổi hơn Cố Dã, nhận trong đó Doanh trưởng Hứa, vợ mấy hôm còn đến cửa hàng cô mua quần áo cho con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-237-chet-cung-phai-chet-cho-ro-rang.html.]
"Chị dâu nhỏ đến đưa cơm cho Đoàn trưởng Cố, Đoàn trưởng Cố đúng là phúc thật!" Doanh trưởng Hứa đầu trêu chọc.
"Chị dâu nhỏ hôm nay nấu món gì ngon thế? Nghe Đoàn trưởng Cố bảo chị dâu nhỏ nấu ăn ngon tuyệt, khi nào cho bọn nếm thử tay nghề với?" Doanh trưởng Vương .
"Chỉ là cơm rau dưa thường ngày thôi ạ. Mấy hôm nữa tôm hùm đất, mời các đến nếm thử nhé!" Khương Duyệt tuy đang chuyện với mấy vị Doanh trưởng nhưng khóe mắt vẫn luôn để ý Cố Dã.
Cố Dã từ lúc cô mới ngẩng lên cô một cái, đó cúi đầu xem tài liệu tay, hề ngẩng lên nữa.
"Vậy quyết định thế nhé!" Doanh trưởng Hứa đám Tiết Hồng Lượng kể vợ Đoàn trưởng Cố món "trùng xác cứng" xào cay cực ngon, vẫn luôn nếm thử, hôm nay Khương Duyệt chủ động nhắc đến, thể từ chối.
"Thôi chúng phiền Đoàn trưởng Cố ăn cơm nữa! Đi nào nào!"
Vèo một cái, trong văn phòng tản sạch. Tiết Hồng Lượng đặt cặp lồng cơm lên bàn gần cửa cũng chuồn lẹ, khi còn tâm lý đóng cửa giúp.
Khi trong văn phòng chỉ còn Khương Duyệt và Cố Dã, Khương Duyệt xách cặp lồng cơm, mắt chớp Cố Dã, bước từng bước đến mặt , đặt mạnh cặp lồng xuống bàn.
Cố Dã ngước mắt lên, thấy Khương Duyệt khoanh tay , mắt đen của lóe lên, giả vờ bình tĩnh nhếch khóe miệng: "Sao em thế?"
Khương Duyệt nghiến răng, nheo mắt : "Cố Dã, tại trốn tránh em?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tay cầm bút của Cố Dã khựng , đáy mắt thoáng qua một tia tối tăm khó phát hiện, nhưng mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh: "Đừng nghĩ lung tung! Anh trốn em!"
Khương Duyệt vẻ mặt bình thản như của Cố Dã chọc tức: "Còn bảo trốn em? Thế về nhà? Cố Dã, gặp em ? Nếu gặp em thì em là , cần gì như em phạm tội tày trời mà suốt ngày trốn tránh em thế!"
Cố Dã thấy Khương Duyệt tức giận, khóe môi mím chặt, dậy cô : "Mấy ngày nay thực sự bận, với em là của . Tối nay sẽ cố gắng về sớm! Em về !"
Khương Duyệt chằm chằm Cố Dã, trong lòng lạnh toát. Trước khi đến cô tưởng tượng nhiều khả năng, nhưng cô ngờ Cố Dã thể bình tĩnh nhận đuổi cô về như .
Không ! Hôm nay cô nhất định hỏi cho nhẽ!
Khương Duyệt cố gắng bình tĩnh , sắp xếp ngôn từ hỏi: "Cố Dã, em sai chuyện gì ? Nếu em sai, cho em ?"
Khương Duyệt thực sự chán ngấy cái kiểu "dao cùn cứa thịt" của Cố Dã, rõ ràng tính cách như !
Đuôi mắt Cố Dã giật mạnh, đáy mắt dường như dâng lên tơ máu, nhưng ngay đó lắc đầu: "Không !"
Như Khương Duyệt tiếp tục truy hỏi, đưa tay nắm lấy vai cô, chăm chú đôi mắt đang giận dữ của cô, : "Là vấn đề của thôi, em đừng nghĩ ngợi lung tung. Bây giờ về nhà , tối nay sẽ về sớm!"
Cơn giận kìm nén trong lòng Khương Duyệt bỗng phun trào như núi lửa, cô hất tay Cố Dã , lùi một bước, đùng đùng nổi giận quát: "Cố Dã lấy lệ với ai đấy? Cái gì mà vấn đề của vấn đề của em? Rốt cuộc chuyện gì thì thẳng ? C.h.ế.t cũng cho em c.h.ế.t cho rõ ràng chứ!"
"Khương Duyệt!" Cố Dã nhíu mày, quát khẽ một tiếng, hài lòng khi Khương Duyệt cứ mở miệng là c.h.ế.t chóc.
Khương Duyệt ngẩng đầu trừng mắt Cố Dã, môi mím chặt, đôi mắt to tràn đầy thất vọng và lửa giận.
Hai giằng co hai giây, Khương Duyệt lạnh một tiếng : "Được! Em !"
Nói xong, cô xoay bỏ , hai bước dừng , đầu chộp lấy cặp lồng cơm bàn, thẳng một mạch ngoảnh .
"Em đến đưa cơm cho mà? Sao mang ?" Cố Dã đuổi theo hai bước.
"Em đúng là rảnh mới đưa cơm cho , hừ! Cho ăn cơm á?" Khương Duyệt giận dữ : "Em thà đổ cho ch.ó ăn còn hơn cho ăn!"
Cố Dã: "......"