Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 227: Ăn vạ vượt cấp
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:08:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Khương Duyệt, em đếm . Đây là doanh thu của hai mươi ngày, bán 58 chiếc áo ngắn tay, 13 chiếc quần đùi, 6 chiếc váy liền, 3 bộ đồ nữ, 10 bộ may đo, tổng cộng 611 đồng!"
Liên Dung Dung lấy cuốn sổ nhỏ, bên ghi chép ngay ngắn doanh mỗi ngày, đơn giá và tổng cộng.
Từ "doanh " là Khương Duyệt dạy cho Liên Dung Dung. Việc chữ và chữ cũng là trong thời gian mở cửa hàng, những lúc vắng khách, Khương Duyệt dạy Ninh Ninh học chữ học toán, tiện thể dạy luôn cho Liên Dung Dung.
Tuy hiện tại Khương Duyệt mối quan hệ với Liên Dung Dung, chị dâu Triệu và bác Dương, nhưng trong vấn đề tiền bạc, cô vẫn luôn tính toán rạch ròi.
Thông thường, một tuần cô sẽ kiểm kê hàng hóa và đối chiếu sổ sách một . Đạo lý " em ruột, tiền bạc phân minh" Khương Duyệt hiểu rõ hơn ai hết.
"Dung Dung, thời gian qua vất vả cho chị !" Sau khi đối chiếu sổ sách xong, Khương Duyệt để cho Liên Dung Dung một ít tiền lẻ để trả khách. Hiện tại mệnh giá lớn nhất cũng chỉ là 10 đồng, dân chi tiêu hàng ngày chủ yếu dùng tiền hào, tiền xu.
"Có gì mà vất vả!" Liên Dung Dung : "Em cho chị công ăn việc , để chị thể tự kiếm tiền, chị cảm ơn em còn kịp chứ!"
Những lời Liên Dung Dung đều là thật lòng. Từ khi theo Khương Duyệt mở cửa hàng, cuộc sống của cô phong phú hơn hẳn, còn thời gian ủ rũ suy nghĩ linh tinh về chuyện theo quân nữa.
Ban ngày cô trông cửa hàng bán quần áo thực cũng mệt, thời buổi bỏ tiền mua quần áo may sẵn rốt cuộc vẫn là thiểu . Trừ mấy ngày khai trương đông khách, ngày thường nhiều nhất cũng chỉ mười mấy hai mươi khách hàng.
Lúc rảnh rỗi, cô học chữ, học ghi chép sổ sách cùng Khương Duyệt. Học mệt thì nghỉ ngơi một chút, máy may quần áo thu đông.
Áo thun ngắn tay Khương Duyệt trả một đồng tiền công một chiếc, áo dài tay tăng lên một đồng rưỡi. Không chỉ Liên Dung Dung, ngay cả chị dâu Triệu dạo gần đây cũng việc hăng say vô cùng.
Sự thành công của cửa hàng Khương Duyệt, các cô đều tận mắt chứng kiến. Họ thấy rõ ràng Khương Duyệt đầy ba tháng kiếm tiền mà thường cả mấy năm cũng , nên hiện tại họ phục Khương Duyệt sát đất.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cho nên khi hàn huyên với Khương Duyệt, Liên Dung Dung vội vàng kể đầu đuôi câu chuyện của ba kẻ ngu ngốc mà cô ở cửa nhà Lý Hồng Anh cho Khương Duyệt .
"Khương Duyệt, em cẩn thận đấy. Con mụ Lý Hồng Anh ngu xuẩn dạo đặt điều về em và Đoàn trưởng Cố lắm, giờ thêm bà già nữa. Tuy đều em và Đoàn trưởng Cố sống thế nào, nhưng chỉ sợ tin đồn lan truyền mãi, cuối cùng giả cũng thành thật mất!"
"Chị yên tâm , bọn họ cũng chẳng nhảy nhót mấy ngày nữa !" Khương Duyệt nheo mắt .
Buổi tối Cố Dã về nhà, Khương Duyệt kể cuộc đối thoại giữa Lý Hồng Anh và Khương mà Liên Dung Dung cho . Những việc của hai kẻ ngu ngốc tuy lực sát thương lớn nhưng thực sự khiến ghê tởm.
Khương Duyệt cũng nhận , sở dĩ Khương Cố Dã xuất ngũ là vì nhắm khoản lương Đoàn trưởng của . Bà dám mở mồm đòi một ngàn tám trăm đồng, lưng chắc chắn thể thiếu sự xúi giục của Lý Hồng Anh.
"Cố Dã, rốt cuộc Lý Hồng Anh lấy tự tin mà dám tố cáo thế?" Không chỉ chị dâu Triệu và Liên Dung Dung thắc mắc, ngay cả Khương Duyệt cũng hiểu nổi.
Cố Dã trả lời. Khương Duyệt ngẩng đầu lên thì thấy đang thất thần, đây quả là hiện tượng hiếm thấy.
"Cố Dã? Cố Dã!" Khương Duyệt gọi hai tiếng, còn huơ tay mặt .
"Hả? Em gì cơ?" Cố Dã chớp mắt, lúc mới hồn.
"Anh nghĩ gì mà nhập tâm thế?" Có một khoảnh khắc, Khương Duyệt nhạy cảm nhận trong mắt Cố Dã lóe lên tia lạnh lùng sắc bén.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-227-an-va-vuot-cap.html.]
"À, nghĩ chuyện trong đoàn mà. Xin em, nãy em gì, rõ." Cố Dã khẽ nhếch môi, ánh mắt dịu dàng, "Em nữa !"
Khương Duyệt thấy thần sắc Cố Dã vẫn bình thường nên nghĩ nhiều. Cố Dã vắng gần ba tháng, trong đoàn đúng là tồn đọng ít công việc chờ xử lý, lẽ chuyện gì đó khiến suy nghĩ.
Chiều hôm qua họ mới về đến nhà, Cố Dã chỉ nghỉ ngơi một lát lên đoàn bộ ngay.
Hôm nay cả ngày Cố Dã cũng chỉ về ăn cơm trưa, lên đoàn bộ xử lý công việc, Khương Duyệt lo sức khỏe chịu nổi.
"Cố Dã, thấy khó chịu ở ? Đầu còn đau ? Để em xoa bóp cho nhé." Khương Duyệt dậy, đặt đôi tay thon dài lên đầu Cố Dã, xoa bóp nhẹ nhàng cho .
Trước ở bệnh viện, mỗi khi Cố Dã chóng mặt đau đầu đều Khương Duyệt xoa bóp giảm đau.
"Anh , em cứ nghỉ ngơi !" Cố Dã kéo tay Khương Duyệt xuống, ôm cô lên đùi , ngửi mùi hương thoang thoảng cô, hỏi: "Vừa nãy em hỏi chuyện Lý Hồng Anh ?"
"Vâng." Khương Duyệt vòng tay qua cổ Cố Dã. Sự mệt mỏi của khiến cô đau lòng, cô đang tính ngày mai nên đến bệnh viện huyện tìm bác sĩ Phương hỏi xem món d.ư.ợ.c thiện nào tẩm bổ cho .
"Cái gì? Lý Hồng Anh sai khiến á?" Nghe Cố Dã , Khương Duyệt kinh ngạc, nhưng đó cô cảm thấy điều giải thích hợp lý cho việc Lý Hồng Anh lấy sự tự tin đó.
Có chống lưng, chắc chắn hứa hẹn cho Lý Hồng Anh lợi ích lớn nên cô mới bất chấp tiền đồ của Trần Bảo Trụ mà kiện vượt cấp, vu oan cho lãnh đạo cấp đoàn.
Thấy Lý Hồng Anh tự tin như , xem địa vị của tuyệt đối thấp, khả năng cùng cấp bậc với Cố Dã, thậm chí còn cao hơn.
Khương Duyệt cảm thấy khả năng cao hơn lớn, ở đây cấp bậc cao hơn Cố Dã cũng chỉ Sư trưởng, Chính ủy sư đoàn và Tham mưu trưởng sư đoàn.
"Là ai thế ?" Khương Duyệt tò mò hỏi.
Cố Dã một cái tên, Khương Duyệt . Cố Dã dặn cô tuyệt đối cho ai .
Không cần Cố Dã dặn, Khương Duyệt cũng những chuyện tuyệt đối thể tiết lộ.
Còn về chuyện Khương bịa đặt bôi nhọ Khương Duyệt, Cố Dã cũng bảo cô đừng lo lắng, đến lúc đó sẽ xử lý cùng một thể.
Khương Duyệt tất nhiên tin tưởng Cố Dã. Mấy ngày nay cô dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, sân vườn cũng gọn gàng ngăn nắp.
Chỉ tiếc là lá và cành khô của hoa hồng, cây cảnh đều c.h.ế.t khô vì thiếu nước. Khương Duyệt vốn định nhổ bỏ, nhưng gai hoa hồng nhiều quá sợ đ.â.m tay, nên định chờ Cố Dã về xem mượn cái kéo vườn , cắt bớt hãy nhổ.
Buổi sáng Khương Duyệt đạp xe chở Ninh Ninh lên huyện, mua thức ăn xong thì qua cửa hàng quần áo. Thoáng cái đến cuối tháng 8, hôm nay Khương Duyệt bàn với Liên Dung Dung định một đợt xả hàng hè đại hạ giá, mua 1 giảm 30%, mua 2 giảm 50%, để đẩy nốt hơn 100 chiếc áo ngắn tay còn .
"Khương Duyệt, chị thấy thế !" Liên Dung Dung đưa ý kiến phản đối, "Bây giờ em xả hàng giảm giá mạnh như thế, những mua đó sẽ cảm thấy thiệt thòi, tâm lý cân bằng! Chị nghĩ là đừng xả hàng vội, em cũng bảo mấy kiểu mốt mà, năm nay bán hết thì để sang năm bán tiếp, em thấy ?"
Được Liên Dung Dung nhắc nhở, Khương Duyệt cũng thấy lý. Thời như đời , điều kiện sống của chung còn khó khăn. Cho dù khách hàng mục tiêu của cô là những ở thành phố lương thấp, gia đình khá giả, nhưng họ cũng sẽ vui khi thấy bỏ 5 đồng mua cái áo mà khác chỉ mất 2 đồng rưỡi.
Kiểu gì cũng sẽ vì chuyện mà đến cửa hàng gây sự.
"Được Dung Dung, lời chị, chúng xả hàng giảm giá nữa. Mấy hôm nữa trời mát mẻ hơn chút, chúng bắt đầu bán đồ thu, lúc đó chương trình giảm giá cho hàng mới về!"