Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 223: Mẹ vợ
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:07:32
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"À đúng Khương Duyệt, chuyện chị với em. Nhà Lý Hồng Anh một phụ nữ mới tới, tự xưng là em, mấy hôm nay bà cứ luẩn quẩn trong khu tập thể..."
Lời chị dâu Triệu còn dứt, ngoài sân vang lên một giọng chua ngoa: "Ôi chao, con rể về , vợ mà còn gặp mặt con rể nhà đây ! Mau đây cho mặt cái nào!"
Chị dâu Triệu cửa sổ, kéo tay Khương Duyệt, hất hàm hiệu: "Chính là bà đấy!"
Ngay khi thấy giọng , Khương Duyệt nhận đó là Khương. ngay đó mày cô nhíu . Chị dâu Triệu bảo Khương ở nhà Lý Hồng Anh?
Hai dây dưa với nhỉ?
Đứng bên cửa sổ, Khương Duyệt thấy Khương đang giữa sân, vẻ mặt tham lam như thể nơi sắp sửa trở thành nhà của bà .
Cố Dã và Đoàn trưởng Triệu đang chuyện, thấy tiếng ồn ào bèn cửa. Nhìn thấy phụ nữ gầy gò khô đét, Cố Dã lạnh lùng hỏi: "Bà gì? Ai là con rể bà?"
Mẹ Khương loạn ở khu tập thể hai ngày nay, từng gặp Đoàn trưởng Triệu nên nhận ngay thanh niên trẻ tuổi đang chuyện chính là chồng của con ranh Khương Duyệt.
"Cậu chính là Cố Dã?" Mẹ Khương đ.á.n.h giá từ đầu đến chân một lượt, trong lòng chút chắc chắn.
Chẳng bảo chồng con ranh đó là Đoàn trưởng ? Mấy hôm nay Lý Hồng Anh chỉ cho bà xem mấy ông Đoàn trưởng, ai cũng ngoài bốn mươi, sắp năm mươi cả , đến Doanh trưởng cũng ngoài ba mươi. Người trông trẻ thế , trạc tuổi mấy Đại đội trưởng, khi nào nhầm nhỉ?
" là Cố Dã, bà là ai?" Cố Dã tướng mạo phụ nữ, lông mày lá liễu, mắt nhỏ, khiến khỏi nhớ đến cô Kỷ Ưu Ưu gặp ở ga tàu tỉnh lỵ hôm nay.
Thực Cố Dã đoán phận phụ nữ . Gọi là con rể, nét giống Kỷ Ưu Ưu, nuôi của Khương Duyệt thì còn là ai?
Cố Dã nghiêng đầu về phía Khương Duyệt đang bên cửa sổ phòng ngủ. Mặt Khương Duyệt trầm như nước, rõ ràng hề chào đón sự xuất hiện của phụ nữ .
" là ai á? Con rể hỏi câu lạ tai ghê, là con A Duyệt đây, gọi là vợ chứ!" Mẹ Khương thanh niên thừa nhận đúng là Đoàn trưởng chồng con ranh , trong lòng tuy thầm thắc mắc lão già mà trẻ thế .
đồng thời Khương chút coi thường. Trẻ thì chứ , trẻ non mới dễ nắm thóp!
Lúc Khương Duyệt bước , lạnh lùng : "Mẹ vợ cái gì, bác gái , bác đến bộ đội ăn vạ, sợ bắt vì tội đặc vụ ?"
Mẹ Khương xong tức sôi máu: "Cái con ranh , mày còn mặt mũi mà , chuyện mày lừa tao, tao còn tính sổ với mày đấy!"
khí thế hùng hổ dứt lời, Khương liền cảm nhận ánh mắt lạnh lẽo như băng. Bà theo bản năng sang, thấy Cố Dã đang chằm chằm, đôi mắt đen láy và lạnh lùng.
Mẹ Khương rùng , khí thế xẹp lép ngay tức khắc. Tuy nhiên bà vẫn cố vớt vát mách lẻo với Cố Dã: "Con rể xem con bé ăn với nó thế nào đấy! là nó, thể là đặc vụ ?"
"Lão Triệu, với chị dâu về , xử lý xong việc bên sang tìm !" Cố Dã với Đoàn trưởng Triệu.
Chuyện Khương liên quan đến thế của Khương Duyệt, Cố Dã để ngoài .
Hơn nữa bản Cố Dã cũng tìm hiểu về mối quan hệ giữa Khương Duyệt và nhà họ Khương. Từ khi kết hôn đến giờ, Khương Duyệt gần như từng nhắc đến nhà đẻ. Có một đêm Tết Đoan Ngọ, từng hỏi cô về nhà đẻ chúc tết , sắc mặt Khương Duyệt lúc đó khó coi, chỉ là cần.
Rất rõ ràng, quan hệ giữa Khương Duyệt và nhà họ Khương gì!
Chị dâu Triệu lo cho Khương Duyệt, còn ở nhưng Đoàn trưởng Triệu kéo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-223-me-vo.html.]
Ra khỏi cửa, chị dâu Triệu vùng : "Ông kéo gì? Mụ đàn bà chẳng thứ gì , mấy hôm nay khắp khu tập thể đặt điều , thấy sắc mặt Khương Duyệt sa sầm xuống khi thấy bà ."
Đoàn trưởng Triệu quát khẽ: "Có thì đó cũng là Khương Duyệt, chúng là ngoài đừng xen , để Cố Dã tự xử lý!"
Chị dâu Triệu tuy vẫn lo lắng nhưng thấy chồng cũng lý, đành nén sự lo lắng xuống.
Lý Hồng Anh thập thò ở chân tường bên , thấy vợ chồng Đoàn trưởng Triệu mới dám thò đầu .
Lý Tú Tú bên cạnh lo lắng kéo tay áo chị gái: "Chị, thế lắm ? Hay là gọi bác Khương về !"
Lý Hồng Anh tát bốp tay em gái, nhổ toẹt một bãi nước bọt, c.h.ử.i thầm: "Con ranh nhát gan thế, bà già họ Khương là Khương Duyệt, tìm con gái là chuyện thiên kinh địa nghĩa, mày kêu la cái gì!"
"Im mồm , tao chả thấy bên trong gì cả!" Lý Hồng Anh dỏng tai lên ngóng cuộc đối thoại trong sân.
Lúc trong sân, Khương đối mặt với Cố Dã tuy trong lòng chút kiêng dè, nhưng cứ nghĩ đến lời Lý Hồng Anh lương tháng Cố Dã hơn 100 đồng, kể phụ cấp chức vụ, chuyện con ranh Khương Duyệt ngày nào cũng ăn thịt, còn mở cửa hàng kiếm bộn tiền, nụ mặt Khương tươi thêm vài phần.
"Nghe con rể thương, vợ chẳng tài cán gì, cái nấu cơm cũng ngon, chắc ăn cơm , là để nấu cơm cho nhé!"
Miệng nấu cơm, nhưng chân Khương bước thẳng về phía nhà chính.
"Nhà hoan nghênh bà! Mời bà cho ngay!" Khương Duyệt nhíu mày, gần như kìm nén vẻ chán ghét mặt. Cô đây là do ảnh hưởng từ cảm xúc và ký ức còn sót của nguyên chủ.
Nguyên chủ mất lâu như mà cảm xúc sót trong cơ thể vẫn kích động bởi sự xuất hiện của Khương, đủ thấy từ nhỏ đến lớn nguyên chủ căm hận Khương và cả cái gia đình đó đến mức nào!
Cố Dã Khương Duyệt. Đây là đầu tiên từ khi cô đổi tính nết, thấy cô dùng giọng điệu gay gắt như để chuyện với khác, mà đối tượng là nuôi của cô.
"Con bé cái gì thế? Con rể còn lên tiếng, mày dựa mà đuổi tao? Hôm nay tao đến thăm con rể!" Mẹ Khương đến cửa nhà chính, đang nghển cổ ngó trong.
Nếu kiêng dè Cố Dã ở cửa, bà xông . Lý Hồng Anh bảo nhà con ranh khối đồ , bà xem cái nào mang về cho thằng Khương Đông cưới vợ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mẹ Khương liếc mắt cái là thấy ngay chiếc bàn lớn trong nhà chính chất đầy đồ đạc, lúc nãy bà thấy Khương Duyệt xách từ xe xuống, chắc là mang từ bên ngoài về.
"Vào nhà !" Cố Dã lúc mới lên tiếng.
Khương Duyệt lập tức hiệu bằng mắt cho Cố Dã. Người nhà họ Khương là lũ sói đói, thể cho họ sắc mặt .
Cố Dã bóp nhẹ tay Khương Duyệt, hiệu cho cô tạm thời đừng nóng vội.
Mẹ Khương liền hừ mũi với Khương Duyệt một cái, đắc ý bước qua ngưỡng cửa .
Vừa đến nơi, Khương giấu nổi ánh mắt ngưỡng mộ ghen tị. Gian nhà chính sáng sủa thật, chỉ riêng gian to gần bằng cả cái nhà bà .
Chỗ mà cho bà ở thì sướng mấy.
Mẹ Khương thèm thuồng ngó khắp nơi. Khương Duyệt thấy bà còn định xông phòng ngủ của , lập tức "rầm" một cái, đóng sầm cửa phòng .
Mẹ Khương lườm Khương Duyệt cháy mặt, nhưng lúc bà lười so đo với con ranh đó, sang Cố Dã, mặt mày tươi tỉnh hớn hở: "Con rể , nhà các con mỗi ba mà ở cái nhà to thế , thấy trống trải ? Theo , nhà cửa là đông một chút, đông mới náo nhiệt, mới khí gia đình!"