Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 222: Kẻ vô ơn
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:07:31
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Kiến Quốc nổ máy xe, chút do dự : "Là chuyện nhà Trần Bảo Trụ tố cáo lên chỗ Sư trưởng Trịnh, tố cáo Đoàn trưởng Cố tham ô nhận hối lộ."
Lời thốt , Khương Duyệt và Cố Dã . Hai thực sớm Lý Hồng Anh sẽ giở trò, nhưng ngờ cô dám tố cáo Cố Dã tham ô nhận hối lộ.
"Chuyện từ bao giờ? Tình hình cụ thể thế nào?" Khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã trầm xuống lạnh lùng.
"Em Chính ủy Đường , hình như ngay khi Đoàn trưởng lâu. Đơn tố cáo đến tay Chính ủy Tư thì ém , nhưng Lý Hồng Anh dăm bữa nửa tháng khiếu kiện, còn tung tin đồn nhảm khắp sư đoàn." Trương Kiến Quốc càng càng tức.
"Thằng Trần Bảo Trụ đúng là đồ gì. Lúc nếu Đoàn trưởng nể tình cả nó là liệt sĩ mà cho nó bộ đội, còn sắp xếp đoàn của chúng , chiếu cố nó như thế, mà nó dám c.ắ.n ngược . Mẹ kiếp, em chỉ đập c.h.ế.t thằng khốn đó thôi!"
So với sự phẫn nộ của Trương Kiến Quốc, Cố Dã ngược vô cùng bình tĩnh, chỉ là vẻ ngoài bình tĩnh là những cơn sóng ngầm dữ dội.
Xe chạy nửa đường, Khương Duyệt chịu nổi nữa, xuống xe nôn hai , đổi lên ghế phụ cũng đỡ.
"Tiểu Trương, để lái!" Cố Dã lên tiếng yêu cầu Trương Kiến Quốc tấp lề.
"Thế !" Trương Kiến Quốc là đầu tiên phản đối, "Đoàn trưởng sức khỏe hồi phục hẳn, cứ để em lái cho."
Khương Duyệt cũng đồng ý: "Cố Dã em , đừng lái, nghỉ ngơi !"
Cố Dã bộ dạng nhắm nghiền mắt, sắc mặt trắng bệch của Khương Duyệt, vẫn kiên quyết đổi sang ghế lái.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Lái cái xe thôi mà, đ.á.n.h trận . Hơn nữa, đ.á.n.h trận còn vết thương nhẹ rời hỏa tuyến cơ mà, coi thường quá đấy!" Cố Dã thấy Khương Duyệt đầy lo lắng, đưa tay xoa đầu cô.
"Yên tâm , tự chừng mực!"
Đổi Cố Dã lái xe, chứng say xe của Khương Duyệt quả nhiên đỡ hơn nhiều.
Gần một giờ trưa, chiếc xe Jeep tiến Sư bộ 179.
Xe dừng ở cổng khu tập thể, Trương Kiến Quốc giúp xách hành lý và đống đồ đạc, Cố Dã xuống xe vòng sang ghế phụ đỡ Khương Duyệt xuống.
Khương Duyệt ngẩng đầu Cố Dã, thấy sắc mặt bình thường mới yên tâm.
Vào khu tập thể, Khương Duyệt thấy Ninh Ninh và Triệu Viễn Kỳ đang ngóng về phía , rõ ràng là đợi từ lâu.
Gần như thấy Khương Duyệt và Cố Dã, Triệu Viễn Kỳ phấn khích kéo tay Ninh Ninh: "Ninh Ninh, Ninh Ninh, ba em về kìa!"
Ninh Ninh cũng thấy Khương Duyệt và Cố Dã, mắt sáng rực lên, vui sướng chạy ào tới: "Ba! Mẹ!"
Cố Dã đón lấy Ninh Ninh, bế bổng cô bé lên, ước lượng: "Ninh Ninh cao lên !"
Xem trong thời gian vắng nhà, Khương Duyệt chăm sóc Ninh Ninh .
"Ba ơi, ba lâu thế, Ninh Ninh nhớ ba lắm!" Ninh Ninh ôm cổ Cố Dã, cô bé thực sự nhớ ba.
Ngay đó Ninh Ninh sang Khương Duyệt, mếu máo: "Mẹ ơi! Nhớ !"
"Mẹ cũng nhớ Ninh Ninh!" Khương Duyệt đón lấy Ninh Ninh từ tay Cố Dã, vỗ về nhẹ nhàng. Tuy quan hệ huyết thống nhưng tình cảm con giữa cô và Ninh Ninh chẳng khác gì ruột thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-222-ke-vo-on.html.]
"Về bảo với bố cháu là lát nữa chú thím cất đồ xong sẽ sang nhé!" Cố Dã dặn dò Triệu Viễn Kỳ.
Cả nhà ba về nhà một chuyến, thu dọn đồ đạc.
Trong sân vẫn y nguyên như lúc Khương Duyệt rời nửa tháng . Cây hoa quế cành lá xum xuê, nhưng hoa hồng và cây cảnh ở góc tường do ai tưới nước c.h.ế.t khô.
Trước khi về Khương Duyệt mua ít đặc sản quà, lúc cô xách đồ định sang nhà Đoàn trưởng Triệu cảm ơn họ chăm sóc Ninh Ninh thời gian qua.
ba kịp khỏi cửa thì vợ chồng Đoàn trưởng Triệu dẫn Triệu Viễn Kỳ sang.
Khương Duyệt và chị dâu Triệu gặp tay bắt mặt mừng, còn Đoàn trưởng Triệu thấy Cố Dã thì đỏ hoe mắt.
Ông định gì đó, nhưng lời đến bên miệng chỉ còn một câu nghẹn ngào: "Về là !"
Đoàn trưởng Triệu nhiều chuyện hỏi Cố Dã, chị dâu Triệu cũng cả bụng chuyện với Khương Duyệt, thế là cánh đàn ông chuyện ở nhà chính, còn Khương Duyệt và chị dâu Triệu phòng của cô.
Sau khi Khương Duyệt về, Ninh Ninh biến thành cái đuôi nhỏ của cô, cứ bám riết lấy rời, bảo chơi với Triệu Viễn Kỳ cũng nhất quyết chịu.
Khương Duyệt lấy ít đồ ăn vặt mua ở Nam tỉnh cho Ninh Ninh và Triệu Viễn Kỳ ăn ở bàn.
"Chị Triệu, dạo việc vẫn cả chứ ạ?" Khương Duyệt xuống mép giường cùng chị dâu Triệu.
"Tốt, đều cả!" Chị dâu Triệu nắm tay Khương Duyệt. Vừa thấy Khương Duyệt gầy , chị xót xa : "Chị lão Triệu kể , Cố Dã tỉnh là nhờ công em đấy! Thời gian qua em vất vả quá!"
Khương Duyệt mỉm : "Chị , em mệt . Vợ chồng là một thể mà, khỏe thì em mới khỏe !"
Mắt chị dâu Triệu đỏ lên: "Chị nhầm ! Chị ngay em là cô gái mà! Cố Dã cưới em là phúc khí của !"
Hai nắm tay trò chuyện thêm một lúc, nhắc đến cửa hàng quần áo của Khương Duyệt, chị dâu Triệu : "Sáng nay chị mới lên huyện, Dung Dung bảo mấy hôm nay buôn bán cũng . Hôm nào chợ phiên thì bán mười mấy cái áo cộc tay, ngày thường trung bình cũng một hai cái, còn may đo đồ nữ thì lúc nào cũng khách!"
"Mai em qua xem ." Khương Duyệt tính toán qua Lập Thu, sắp tới thể tung đồ thu đông.
"Chị Triệu, đồ thu dài tay hiện tại bao nhiêu bộ ạ?" Ngay từ lúc mở cửa hàng, Khương Duyệt nhờ Liên Dung Dung, chị dâu Triệu và Dương Thúy Linh bắt đầu may đồ thu. Vẫn là vải cotton, nhiều màu sắc hơn, còn nhiều kiểu tay áo phối màu, phía vẫn thêu hình hoạt hình.
"Chắc hơn 500 bộ ." Chị dâu Triệu giờ phục Khương Duyệt sát đất. Ở nhà rảnh rỗi lôi chuyện cũ trêu Đoàn trưởng Triệu mấy câu vì lúc ông tin tưởng Khương Duyệt buôn bán thành công, còn bảo bà hùa theo bậy.
"Chờ mấy hôm nữa là thể bày bán ." Ngày mai Khương Duyệt còn qua chỗ bác Dương xem đồ thu thời trang nữ may bao nhiêu bộ.
" Khương Duyệt, chuyện cho em , cô Tô Hân ở Hợp tác xã , ưng ý Vương Mãnh bên đại đội ô tô đấy." Chị dâu Triệu .
Khương Duyệt nhướng mày. Trước đó Tô Hân gặp vài nhưng đều ưng, đó lúc cô chị dâu Triệu bảo định giới thiệu Vương Mãnh, ngờ thành đôi thật?
Cùng lúc đó, ở nhà chính, Đoàn trưởng Triệu cũng đang với Cố Dã về một chuyện xảy ở sư đoàn gần đây, tự nhiên nhắc đến chuyện Lý Hồng Anh tố cáo Cố Dã.
"Theo thấy thằng Trần Bảo Trụ đúng là kẻ ăn cháo đá bát, tin vợ nó chuyện đó mà nó !" Đoàn trưởng Triệu nhắc đến chuyện là tức: "Chữ bẻ đôi mà còn đơn tố cáo!"
Cố Dã nheo mắt, ánh mắt lạnh lẽo.
chủ đề hai nhiều. Đoàn trưởng Triệu thở dài một , ánh mắt ngưỡng mộ giấu : "Cố , chắc chắn công hạng nhất ! Chức vụ của chắc cũng nhúc nhích thôi!"
26 tuổi Đoàn trưởng chính quy khiến theo kịp, giờ Cố Dã giải quyết gia tộc kiêu hùng hoành hành biên giới, công lao nhỏ. Nếu do tuổi tác Cố Dã còn trẻ thì e là chức vụ còn nhảy cóc ba bậc chứ.