Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 220: Hổ thẹn

Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:07:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

10 giờ sáng, Khương Duyệt và Cố Dã xuống tàu.

 

Vừa bước xuống, luồng khí nóng ập mặt. Khương Duyệt cảm nhận rõ ràng nơi nóng hơn Nam tỉnh nhiều.

 

Trương Kiến Quốc đợi sẵn từ lâu, thấy bóng hai liền kích động chạy tới.

 

"Đoàn trưởng Cố, chị dâu, hai về !"

 

Nói xong, hốc mắt Trương Kiến Quốc đỏ lên, đặc biệt khi thấy miếng gạc trán Cố Dã và vết sẹo mới lên da non ở cổ tay , cũng gầy nhiều, mũi cay cay.

 

Trương Kiến Quốc nhớ kỹ lời dạy: quân nhân đổ m.á.u đổ lệ. Dù thấy Cố Dã sống sót trở về , nhưng kìm nén.

 

"Để em xách đồ cho! Xe ở ngay bên ngoài!"

 

Trương Kiến Quốc nhận lấy bao lớn bao nhỏ, xách luôn cả vali của Khương Duyệt dẫn đường.

 

"Tiểu đội trưởng Trương, dạo Ninh Ninh thế nào?" Tuy mấy ngày Khương Duyệt gọi điện về một , lúc chị dâu Triệu cho Ninh Ninh điện thoại cùng, nhưng hơn nửa tháng gặp, cô nhớ con bé lắm.

 

"Tốt lắm chị ạ, Ninh Ninh ngoan ngoãn hiểu chuyện, khỏe re!" Trương Kiến Quốc .

 

"Thời gian qua trong đoàn chuyện gì ? Huấn luyện thế nào?" Cố Dã và Khương Duyệt song song. Người ga đông đúc, tự nhiên vòng tay ôm lấy Khương Duyệt, che chở cô ngực.

 

Trương Kiến Quốc báo cáo tình hình trong đoàn cho Cố Dã , Cố Dã cau mày lắng .

 

Trong thời gian vắng mặt, Phó đoàn trưởng Quách tạm chức Đoàn trưởng. Nghe giọng điệu của Trương Kiến Quốc thì vẻ trong đoàn phục Quách Phó đoàn trưởng.

 

Tuy nhiên chung xảy chuyện gì lớn, Chính ủy Đường và Tham mưu trưởng Thẩm hỗ trợ, công việc của Đoàn trưởng Quách chắc cũng thuận lợi.

 

Khương Duyệt Cố Dã và Trương Kiến Quốc chuyện công việc thấy hứng thú lắm nên ngó xung quanh. Đây là đầu tiên cô đến ga tàu hỏa tỉnh lỵ, trông vẻ lớn hơn ga ở Nam tỉnh một chút, ga nườm nượp, đa phần vác chăn màn hành lý cồng kềnh.

 

"Có một chuyện, Đoàn trưởng Cố , em nên ." Trương Kiến Quốc bỗng ngập ngừng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Chuyện gì?" Cố Dã trầm giọng hỏi.

 

Thấy chuyện để hóng, Khương Duyệt cũng sang .

 

Lúc họ khỏi nhà ga. Trương Kiến Quốc đỗ xe ở bên đường, qua một quảng trường nhỏ.

 

Kỷ Ưu Ưu hôm nay đến ga đón bạn học, đang đợi ở hành lang lối . Thời tiết hôm nay nóng quá, mặt trời nung đốt mặt đất, cô mới một lúc mà mồ hôi túa đầy đầu.

 

Xe của bạn học còn hơn mười phút nữa mới đến, Kỷ Ưu Ưu quyết định mua kem giải khát, tiện thể hạ nhiệt.

 

Kỷ Ưu Ưu bước xuống bậc thang, khóe mắt bỗng thấy một bóng quen quen.

 

đầu thì thấy Khương Duyệt. Khương Duyệt đang cùng hai đàn ông từ cửa , một mặc quân phục, tay xách nách mang, liên tục sang chuyện với Khương Duyệt. Dáng vẻ đó chẳng là gã chồng già bộ đội của Khương Duyệt ?

 

Kỷ Ưu Ưu ngờ gặp Khương Duyệt ở đây. Hơn hai tháng ở Cửa hàng bách hóa, cô Khương Duyệt lừa mất bao nhiêu đồ , về nhà tức đến phát ốm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-220-ho-then.html.]

 

Còn một chuyện khiến cô tức điên hơn nữa. Từ Tề Văn Lỗi gặp Khương Duyệt, cứ thỉnh thoảng hỏi thăm về cô. Kỷ Ưu Ưu nhạy cảm, thừa Tề Văn Lỗi để ý con ngốc Khương Duyệt , tức đến đau cả ngực, bệnh càng nặng thêm.

 

Kỷ Ưu Ưu trân trọng những gì đang : gia thế nhà họ Kỷ, tình yêu thương của cha , cuộc sống nhung lụa từ bé. Tề Văn Lỗi là đối tượng nhất cô thể tìm , cô cho phép ai phá hoại, đặc biệt là Khương Duyệt!

 

Vất vả lắm cô mới dỗ dành Tề Văn Lỗi, còn cho tin rằng Khương Duyệt là kẻ lười biếng, vô học, ngoài cái mặt thì chẳng tích sự gì. Gần đây Tề Văn Lỗi rốt cuộc nhắc đến Khương Duyệt nữa.

 

Hôm nay Kỷ Ưu Ưu gặp Khương Duyệt cùng gã chồng già đen thô kệch, còn qua một đời vợ, trong lòng bỗng trỗi dậy cảm giác ưu việt.

 

Hôm nay chỉ một , lo Tề Văn Lỗi Khương Duyệt câu mất hồn, nên cô thể yên tâm to gan sỉ nhục, châm chọc Khương Duyệt.

 

"Chị ơi! Chị ơi!"

 

Khương Duyệt khỏi cửa ga thì thấy gọi "chị ơi". Cô để ý, tiếp tục thẳng. Tối qua tàu tắm rửa, cô đang nóng lòng về nhà ngay.

 

tiếng gọi đó cứ vang lên mãi, càng lúc càng gần, ngay lưng họ.

 

Cố Dã hỏi Khương Duyệt: "Hình như gọi em đấy! Em xem cô gái quen ?"

 

Khương Duyệt ngơ ngác đầu , vặn thấy Kỷ Ưu Ưu đang chạy chậm tới. Cô nhướng mày, ái chà, oan gia ngõ hẹp thật, thế mà gặp "thiên kim giả"!

 

"Chị, đúng là chị !" Kỷ Ưu Ưu vẻ vui mừng khôn xiết, ánh mắt lướt qua Trương Kiến Quốc cạnh Khương Duyệt, đáy mắt hiện lên vẻ khinh thường và coi rẻ. Tiếp đó, khi thấy đàn ông cao lớn Khương Duyệt, ánh mắt cô khựng .

 

Người đàn ông trai quá!

 

Kỷ Ưu Ưu vẫn luôn cho rằng Tề Văn Lỗi tuấn tú, bạn bè cô đều ghen tị. giờ thấy đàn ông mặt, cô mới thấy Tề Văn Lỗi cũng thường thôi. Người đàn ông mới gọi là cực phẩm, dáng cao ráo.

 

Trời ơi, đàn ông đến thế!

 

"Kỷ Ưu Ưu, cô gì ở đây?"

 

Khương Duyệt vốn chỉ định qua loa với Kỷ Ưu Ưu, nhưng ngờ cô ả đến Trương Kiến Quốc bằng ánh mắt khinh khỉnh khó hiểu, đó chằm chằm Cố Dã kiêng nể gì.

 

Nhìn ánh mắt hau háu đó, Khương Duyệt là từng trải, liếc qua là ngay Kỷ Ưu Ưu vẻ trai của Cố Dã hớp hồn .

 

"Cô đến đón đấy chứ? Chẳng lẽ cha đến tỉnh thành nên bảo cô đích đón?" Khương Duyệt cố tình vẻ ngạc nhiên vui mừng, bước lên một bước nắm lấy tay Kỷ Ưu Ưu, thực là để chắn tầm , cho cô chằm chằm Cố Dã nữa.

 

Cố Dã thấy phụ nữ họ Kỷ, lập tức là ai, ánh mắt lạnh lẽo dò xét quét qua.

 

Quả nhiên, Kỷ Ưu Ưu Khương Duyệt nhắc đến cha Kỷ, tưởng cô hiểu lầm đến đón thật, trong lòng liền nhạo Khương Duyệt. Mơ mộng hão huyền gì thế, còn mong cha Kỷ phái đón á? Từ Khương Duyệt đập đầu tường bỏ , cha Kỷ từng nhắc đến cô một nào! Đã sớm quên khuấy đứa con gái ruột mất mặt gia đình !

 

tuyệt đối sẽ để Khương Duyệt cơ hội nhà họ Kỷ, đặc biệt là khi thấy Khương Duyệt giờ đây như lột xác, ăn mặc còn hơn cả . Kỷ Ưu Ưu khó chịu, cô ngu gì mà dẫn Khương Duyệt về nhà tranh giành tình yêu thương của cha với .

 

"À, em đến đón quen, thấy một giống chị quá nên gọi thử, ngờ đúng là chị thật!" Kỷ Ưu Ưu giả vờ ngượng ngùng : "Cha chị đến !"

 

"Chị , đây là rể ? Lần gặp ở Cửa hàng bách hóa chị cũng chẳng giới thiệu gì cả! Chào rể, em là Kỷ Ưu Ưu!" Kỷ Ưu Ưu tủm tỉm Trương Kiến Quốc, chào hỏi .

 

nóng lòng sỉ nhục Khương Duyệt. Lấy một gã chồng già thế đúng là nỗi nhục của nhà họ Kỷ.

 

 

Loading...