Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 214: Người Man
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:07:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nam tỉnh là nơi cư trú của nhiều dân tộc, đường phố tỉnh lỵ ít nam thanh nữ tú mặc trang phục dân tộc thiểu . Khương Duyệt cảm thấy đang , đầu thì bắt gặp vài ánh mắt nóng bỏng.
Khương Duyệt thấy mấy đó xì xào bàn tán gì đó bằng tiếng địa phương, cô hiểu câu nào. Nhớ lời Cố Dã dặn: đường tùy tiện với lạ, cũng bắt chuyện linh tinh, nên cô đáp .
"Chị dâu, mấy cứ theo chúng mãi, chị em đừng tách nhé!" Vào Cửa hàng bách hóa, Lý Văn Cường nhỏ với Khương Duyệt.
Khương Duyệt giả vờ cúi đầu xem hàng hóa quầy, lén đầu , quả nhiên thấy mấy gã đàn ông dân tộc thiểu gặp ngoài đường đang bám theo họ.
"Họ gì?" Khương Duyệt hạ thấp giọng hỏi Lý Văn Cường. Cô dân phong của những dân tộc bưu hãn, tránh thì nên tránh.
Lý Văn Cường vẻ mặt cảnh giác, cũng thì thầm: "Em rõ, tóm cứ cẩn thận là hơn!"
Lý Văn Cường nghi ngờ mấy gã " Man" (cách gọi miệt thị dân tộc thiểu thời xưa) để ý Khương Duyệt, nhưng dám , sợ Khương Duyệt sợ.
Khương Duyệt vốn định dạo thêm chút nữa, nhưng phát hiện mấy gã cứ bám riết buông. Quá lộ liễu , Khương Duyệt dừng thì họ dừng , Khương Duyệt lên lầu thì họ cũng lên lầu.
"Chị dâu, đừng họ! Mua xong chúng ngay!" Lý Văn Cường là Nam tỉnh, lính ở đây nên kiêng dè những .
"Được!" Khương Duyệt mua ít vải thiều khô, nhãn khô định về nấu nước cho Cố Dã uống, cân thêm hai lạng ô mai, lên tầng bán vải vóc quần áo.
điều khiến Khương Duyệt thất vọng là quần lót bán ở đây kiểu cô . Thời quần lót nam nữ đều là kiểu quần đùi rộng thùng thình, nhưng Khương Duyệt loại ôm sát cơ thể.
đến thì Khương Duyệt vẫn mua cho và Cố Dã mỗi hai cái, kiểu cũ thì kiểu cũ , còn hơn là gì mặc.
Mua xong đồ lót, Khương Duyệt lập tức phát hiện mấy gã đàn ông bám theo, đang một bên chằm chằm cô.
Khương Duyệt đến mức khó chịu cả , vốn định xem vải vóc, giờ chẳng còn tâm trạng nào nữa.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Đi thôi!"
Thanh toán xong, Khương Duyệt với Lý Văn Cường.
Lúc , mấy gã đàn ông tiến tới, chắn đường Khương Duyệt. Tên cầm đầu xổ một tràng tiếng địa phương với cô.
"Anh gì thế? hiểu!" Khương Duyệt lùi một bước, Lý Văn Cường cảnh giác che chắn bên cạnh cô.
Gã đàn ông làn da ngăm đen, vóc cao, gầy nhưng rắn chắc, đôi mắt sắc lạnh như chim ưng.
Thấy Khương Duyệt hiểu, gã dùng tiếng Hán bập bẹ : "Tao hỏi, thằng cạnh mày là chồng mày ?"
"Anh hỏi chuyện gì?" Khương Duyệt cảnh giác cao độ. Cô quen bọn họ, tự dưng hỏi chắc chắn ý .
"Tao mời mày về trại bọn tao khách!" Gã đàn ông nhe răng : "Làm khách quý của bọn tao!"
"Không ! Chồng đang đợi !" Khương Duyệt chằm chằm đến tê dại da đầu, thầm nghĩ: Đám định bắt cô về áp trại phu nhân đấy chứ?
Nói xong Khương Duyệt định bỏ , nhưng gã đàn ông chặn .
"Các gì?" Lý Văn Cường lạnh lùng quát.
"Bọn tao ác ý, chỉ mời khách quý về chơi thôi, mong khách quý nể mặt!" Mấy tên Man chặn đường, tên cầm đầu giọng điệu tuy khách sáo nhưng ánh mắt và hành động vô cùng sỗ sàng, ép buộc.
" , chồng đang đợi, sẽ hết!" Giọng Khương Duyệt cũng trở nên mất kiên nhẫn. Đám Man , còn định ép quá đáng ?
mấy gã đó chỉ Khương Duyệt, bộ dạng như thể cô đồng ý thì đừng hòng qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-214-nguoi-man.html.]
Lý Văn Cường lúc cũng cuống, đúng là sợ cái gì gặp cái nấy. Cậu hạ giọng với Khương Duyệt: "Chị dâu, chúng rời khỏi đây . Lát nữa em giữ chân họ, chị đừng đầu , khỏi cửa là chạy thẳng về bệnh viện nhé!"
"Cậu một đ.á.n.h bọn họ ?" Khương Duyệt lo lắng.
"Không , em ứng phó !" Ánh mắt Lý Văn Cường lạnh lẽo. Cố Dã bảo theo Khương Duyệt chính là sợ Man quấy rối. Đám Man thấy gái là cướp, hôm nay dù liều mạng cũng bảo vệ Khương Duyệt an .
Khương Duyệt khẽ gật đầu, hiện tại chỉ còn cách thôi!
"Chúng mày bàn bạc xong ?" Mấy gã Man tưởng Khương Duyệt và Lý Văn Cường đang bàn bạc, thấy Khương Duyệt gật đầu thì tưởng cô đồng ý, đều vui mừng.
"Được , thể cùng các , các dẫn đường !" Khương Duyệt khỏi Cửa hàng bách hóa , ngoài đường lớn cô dễ xoay xở hơn. Nếu chạy từ tầng 3 xuống, một là dễ trượt chân ngã, hai là nhỡ bọn chúng còn đồng bọn ở tầng thì chẳng cô tự chui đầu rọ !
Nghe Khương Duyệt , mấy gã đều hớn hở. Một gã trẻ tuổi định tiến lên nắm tay Khương Duyệt nhưng cô tránh .
Gã đó một tràng tiếng địa phương, Khương Duyệt hiểu, cô cứ thế xuống lầu, Lý Văn Cường kè kè bên cạnh bảo vệ.
"Hắn gì thế? Cậu hiểu ?" Khương Duyệt hỏi Lý Văn Cường.
Lý Văn Cường: "...... Không hiểu ạ!" Cậu dám với Khương Duyệt rằng lũ man di rợ đang hí hửng bàn hôm nay uổng công chuyến , vớ em hàng ngon thế , tối nay động phòng ngay, cho côễnh bụng thì cho xuống giường... những lời tục tĩu.
Phía đám Man vẫn xì xào bàn tán. Khương Duyệt thấy cửa lớn ngay phía , cô hiệu cho Lý Văn Cường lập tức co chân chạy thục mạng.
Khương Duyệt thấy tiếng gầm rú tức giận của đám Man phía , tiếng đ.ấ.m đá huỳnh huỵch. Cô chạy ngoái , thấy Lý Văn Cường giao chiến với mấy tên đó, nhưng hai tên thấy cô chạy liền đuổi theo.
Khương Duyệt hoảng hồn, vội vàng tăng tốc độ, chạy nhanh như gió.
Từ lúc Khương Duyệt , Cố Dã cứ bồn chồn yên. Hôm nay thể xuống giường, tuy nhiều sức, hai bước là chóng mặt nhưng vẫn kiên quyết đòi xuống lầu.
Y tá gọi bác sĩ Đào đến, khuyên mãi đành cho đẩy xe lăn đưa xuống.
"Ra cổng bệnh viện!" Cố Dã yên tâm về Khương Duyệt, bảo bác sĩ Đào đẩy cổng lớn.
"Cậu chẳng bảo Lý Văn Cường theo em dâu ? Không cần lo lắng thế !" Bác sĩ Đào thấy Cố Dã quá.
"Ông thì cái gì!" Cố Dã cau mày, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt lộ vẻ nghiêm trọng.
"Lát nữa còn ca phẫu thuật, y tá Lý ở đây đợi cùng Đoàn trưởng Cố nhé!" Bác sĩ Đào vội vã .
lúc , một tiếng chạy dồn dập vọng từ ngoài đường cái, kèm theo tiếng thở dốc hổn hển.
Bàn tay to của Cố Dã đang xe lăn đột ngột siết chặt lấy tay vịn.
"Cố Dã, cứu em!" Từ xa Khương Duyệt thấy bóng dáng Cố Dã, gánh nặng trong lòng trút bỏ, cô dồn hết sức bình sinh chạy nước rút về phía .
Cố Dã ngay linh cảm bất an của sai mà. Vừa thấy Khương Duyệt chạy tới, sốt ruột bật dậy.
Khương Duyệt lao lòng Cố Dã, nước mắt giàn giụa.
"Có chuyện gì thế?" Bác sĩ Đào mới hai bước thì tiếng Khương Duyệt kêu cứu thất thanh, vội vàng chạy .
Lúc Cố Dã thấy mấy gã Man đang đuổi theo Khương Duyệt, còn gì mà hiểu nữa?
Quả nhiên đoán trúng!
Trong khoảnh khắc, ánh mắt Cố Dã trầm xuống, sát khí bùng lên dữ dội.