Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 202: Giấc mơ

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:29:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khương Duyệt mấy nhà họ Khương tính toán chia chác lương của Cố Dã đến tận sang năm.

 

Qua Tết Đoan Ngọ, thời tiết dần trở nên nóng bức. Khương Duyệt mỗi ngày chợ nấu cơm, lúc rảnh rỗi thì các món ngon, sách vẽ tranh, thiết kế kiểu dáng quần áo, cuộc sống trôi qua cũng phong phú.

 

Chỉ là những đêm khuya thanh vắng, cô luôn cảm thấy trong lòng bất an, theo bản năng nghĩ xem Cố Dã hiện đang ở , Cố Dã đang gì.

 

Ban ngày, Khương Duyệt tự tìm việc cho bận rộn để nhớ đến Cố Dã.

 

Nói đến việc lớn Khương Duyệt gần đây, đó là cô mua một đống gạch và xi măng về, xây một phòng tắm trong sân. Cô đặt một cái thùng tôn, treo lên tường, nước chảy từ vòi hoa sen tự chế đơn giản, thế là việc gội đầu tắm rửa trở nên tiện lợi.

 

sức Khương Duyệt hạn, thùng tôn đầy nước cô xách còn chẳng nổi chứ đừng là treo lên tường.

 

Thế là Khương Duyệt xây mấy bậc thang ở phòng tắm, như cần mỗi đều hì hục nhấc thùng tôn xuống, chỉ cần xách xô nước leo lên bậc thang đổ .

 

Cách tiện hơn nhiều, hơn nữa bậc thang còn thể để đồ, một công đôi việc.

 

Chỉ tiếc là Khương Duyệt mua gạch men, tường và sàn phòng tắm chỉ trát xi măng, xám xịt đơn sơ.

 

Ngày phòng tắm công, chị Triệu dẫn theo Triệu Thúy và Triệu Viễn Kỳ sang tham quan. Triệu Viễn Kỳ nằng nặc đòi về nhà xây một cái y hệt.

 

"Tắm thế tiện thật đấy, nước chảy từ cái vòi hoa sen , rào rào, thoải mái phết." Chị Triệu cũng động lòng.

 

"Chị Triệu, chị Dung Dung thuê nhà ạ?" Khương Duyệt vén mành trúc phòng tắm lên cho thoáng khí, tiện miệng hỏi tình hình của Liên Dung Dung.

 

Trước đó Liên Dung Dung đến tìm Khương Duyệt, nhờ Cố Dã cửa chỗ Sư trưởng để cô tùy quân, kết quả Khương Duyệt kịp hỏi thì Cố Dã nhiệm vụ.

 

Sau đó ban hậu cần đến giục mấy , yêu cầu Liên Dung Dung trả phòng. Liên Dung Dung dọn , ngày nào cũng lóc với chị Triệu và Khương Duyệt.

 

Đây là quy định của bộ đội, Khương Duyệt và chị Triệu cũng hết cách, cuối cùng vẫn là Đoàn trưởng Triệu đỡ một câu, bảo để qua Tết Đoan Ngọ tính.

 

Thế nên Tết Đoan Ngọ, Liên Dung Dung và Vương Vĩ Húc tìm thuê nhà trấn, nhưng xem nhiều nơi đều ưng ý.

 

Vì thế Khương Duyệt gợi ý Liên Dung Dung cứ lên thẳng huyện thành thuê nhà, từ bộ đội trấn lên huyện cách cũng xêm xêm , huyện thành dù cũng hơn trấn.

 

"Ừ, nãy gặp cô , bảo là thuê , ở gần chợ, sân nhỏ, nhưng tiền thuê rẻ , một tháng mất ba đồng rưỡi đấy." Chị Triệu .

 

"Cứ ở tạm , đến lúc đó tìm chỗ nào thích hợp mà rẻ hơn thì đổi cũng !" Bản Khương Duyệt gần đây cũng đang hỏi thăm chuyện thuê nhà, nhưng để ở mà là thuê để mở cửa hàng.

 

Mới hôm , Hà Tĩnh Hiên mang tin đến cho Khương Duyệt, cô thể xin giấy phép kinh doanh cá thể .

 

Sáng nay, Khương Duyệt cùng Hà Tĩnh Hiên đến Cục Công thương hỏi thủ tục cần thiết. Do Cục Công thương nhiều năm cấp giấy phép kiểu nên nhân viên cũng lơ mơ, bảo xin chỉ thị cấp , bảo Khương Duyệt về đợi tin.

 

"Không , đợi thì đợi, việc thường trắc trở mà!" Lúc đó Khương Duyệt với Hà Tĩnh Hiên như .

 

Từ khi chuyển sang Cục Thương nghiệp, công việc của Hà Tĩnh Hiên bận rộn hơn nhiều so với hồi ở Nhà văn hóa, nhưng đối với việc của Khương Duyệt, luôn tận tâm, chuyện Khương Duyệt mở cửa hàng, cũng chạy đôn chạy đáo giúp đỡ.

 

Thời gian thấm thoắt trôi qua nửa tháng, đến cuối tháng sáu.

 

Khương Duyệt cứ cách hai ngày đến Cục Công thương một . Hôm nay đến, nhân viên bảo hồ sơ đang xử lý theo quy trình, chắc lâu nữa sẽ giấy phép.

 

Địa điểm mở cửa hàng cũng tìm , ngay con phố đối diện Cửa hàng bách hóa, hai gian mặt tiền hướng phố, tiền thuê một tháng sáu đồng. Khương Duyệt trả ba tháng tiền nhà, hợp đồng với chủ nhà, ký tên điểm chỉ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-202-giac-mo.html.]

 

Trong thời gian , Liên Dung Dung và chị Triệu tăng ca giúp may quần áo, vải Khương Duyệt mua với giá rẻ như cho may hết thành quần áo trẻ em.

 

"Khương Duyệt, em nhiều thế , liệu bán hết ?" Buổi tối, chị Triệu sang chơi, thấy Khương Duyệt kéo tấm rèm ở góc tường , bên trong là một cái giá treo đầy ắp quần áo.

 

"Chị yên tâm ! Em tự liệu mà!"

 

Số vải bông mua giá rẻ, trừ tiền công một đồng trả cho chị Triệu và Liên Dung Dung thì gần như tốn chi phí gì mấy. Khương Duyệt chỉ cần bán quần áo là lãi.

 

Đương nhiên Khương Duyệt cũng chuẩn tâm lý cho thất bại, nhưng cả, thứ mới chỉ bắt đầu, cơ hội sửa sai còn nhiều.

 

Chị Triệu Khương Duyệt là chủ kiến nên thêm gì nữa. Chị đương nhiên mong Khương Duyệt thành công, nhưng chị cũng nghĩ , nếu quần áo Khương Duyệt bán , chị sẽ trả tiền công cho cô, coi như giúp đỡ công.

 

Khương Duyệt hề chị Triệu còn lo lắng việc cô buôn bán thất bại hơn cả bản cô.

 

Mắt thấy Cố Dã gần một tháng mà chút tin tức nào, Khương Duyệt ngày ngày bận rộn nghĩ đến thì thôi, nhưng cứ rảnh rỗi là bắt đầu lo âu.

 

"Chị Triệu, chỗ Đoàn trưởng Triệu tin tức gì của Cố Dã ạ?"

 

"Không ông gì, để chị về hỏi xem." Chị Triệu thấy vẻ mặt lo âu của Khương Duyệt, vỗ vỗ tay cô an ủi: "Em đừng lo, lão Triệu bảo Cố Dã giỏi lắm, nhất định sẽ bình an trở về!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Vâng ạ!" Khương Duyệt vẫn tin tưởng Cố Dã, dù cũng là nam chính, kiểu gì chả hào quang nam chính bảo hộ.

 

Tiễn chị Triệu về xong, Khương Duyệt sách một lúc. Ninh Ninh tắm xong, chẳng mấy chốc bò lên giường ngủ say.

 

Tuy thời tiết nóng nhưng sân cây hoa quế che bóng mát, cửa sổ trồng trúc nên trong phòng nóng. Buổi tối ngủ, Khương Duyệt mở cửa sổ , gió mát hiu hiu, chẳng cần bật quạt điện.

 

Kiểu nhà ngói cũ đông ấm hạ mát, ở thoải mái.

 

Không tại , đêm nay Khương Duyệt cứ bồn chồn yên, cầm sách cả buổi mà lật nổi một trang, mí mắt ngày càng nặng trĩu.

 

Bỗng nhiên, Khương Duyệt thấy một bóng dáng quen thuộc, đội mũ tác chiến, bộ quân phục màu xanh lục gần như hòa một với rừng rậm.

 

Là Cố Dã!

 

Khương Duyệt thấy thủ Cố Dã nhanh nhẹn như báo săn, ôm s.ú.n.g di chuyển trong rừng, ánh mắt cảnh giác như đang thăm dò địa hình.

 

Bất chợt, tim Khương Duyệt thắt . Cô ngước mắt , thấy từ bụi cây cách đó xa chĩa một nòng s.ú.n.g đen ngòm, nhắm thẳng Cố Dã.

 

"Cố Dã cẩn thận!" Khương Duyệt hoảng hốt, theo bản năng hét lên, ngay đó mắt tối sầm, trời đất cuồng, cô choàng tỉnh giấc.

 

Cô ôm ngực, chỉ cảm thấy tim đập thình thịch như trống dồn, cổ họng nghẹn ứ, thái dương giật liên hồi.

 

Chuyện gì thế ?

 

Đáy mắt Khương Duyệtằn tia máu, cô quanh, vẫn là khung cảnh quen thuộc trong phòng ngủ của , ngoài cửa sổ tiếng ếch nhái côn trùng kêu, yên tĩnh và an , là khu rừng rậm đầy nguy hiểm .

 

Khương Duyệt cúi đầu, phát hiện trang sách đè nhăn nhúm. Hóa cô chỉ gục xuống bàn ngủ quên và gặp ác mộng thôi ?

 

tại giấc mơ đó chân thực đến thế? Như thể cô thực sự thấy Cố Dã, và cũng đang ở trong khu rừng đó , hơn nữa đến giờ tim cô vẫn bình .

 

Cùng lúc đó, tại một khu rừng rậm biên giới phía Nam, Cố Dã đang dẫn đầu một tiểu đội chiến sĩ thực hiện nhiệm vụ.

 

 

Loading...