Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 201: Chia tiền

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:29:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Cấp ý định từng bước nới lỏng kinh tế cá thể, đoán bao lâu nữa cô thể giấy phép kinh doanh !"

 

Từ khi Khương Duyệt mở cửa hàng buôn bán, Hà Tĩnh Hiên vẫn luôn dò la tin tức về phương diện . Vừa tình hình mới, liền chạy tới báo cho Khương Duyệt ngay.

 

"Thật á? Thế thì quá!" Đây quả thực là một tin , Khương Duyệt mong chờ điều từ lâu.

 

" Khương Duyệt, dạo lên huyện ? Hai hôm Hợp tác xã mua xà phòng, cô nhân viên Tô còn hỏi thăm cô đấy!" Hà Tĩnh Hiên sẽ rằng chỉ đến Hợp tác xã xem tình cờ gặp Khương Duyệt , ngờ Tô Hân nhận , còn hỏi tại dạo Khương Duyệt đến.

 

"Tô Hân hỏi gì về ?" Mấy ngày nay Khương Duyệt lên huyện, buổi sáng chợ ở trấn mua thức ăn, về nhà thì vẽ bản thiết kế, mày mò nấu nướng.

 

"Cô bảo đặt mười bộ quần áo, hỏi khi nào cô mang sang." Hà Tĩnh Hiên thuật lời Tô Hân.

 

Khương Duyệt nheo mắt. Mấy ngày Tô Hân với cô là đợt hàng thứ hai mười bộ chỉ bán năm bộ, ngay đó đặt thêm mười bộ, cô nhớ là hề đồng ý.

 

Hợp tác xã thu mua quần áo của cô, qua tay bán giá quá đắt, đợt hàng thứ hai rõ ràng doanh kém , thế mà Tô Hân tiếp tục đặt hàng, điều khiến Khương Duyệt thể nghi ngờ.

 

" !"

 

Khương Duyệt và Hà Tĩnh Hiên trò chuyện thêm vài câu Hà Tĩnh Hiên cáo từ về.

 

Tuy nhiên khi , Hà Tĩnh Hiên báo cho Khương Duyệt một tin nữa. Lại nhà nạn nhân chứng tố cáo nhóm ba Triệu Đại Thử, Từ Nhị Cẩu hại c.h.ế.t . Cục Công an gần đây thu thập ít bằng chứng, ba tên Triệu Đại Thử đừng hòng thả .

 

Còn về ông nội thế lực của Triệu Đại Thử, một ngày mấy bận bắt khiêng đến Cục Công an đòi thả cháu, đó đột nhiên im lặng tiếng.

 

Bên ngoài đồn rằng ông cụ Triệu kinh hãi, trúng gió, liệt giường , nửa tê liệt. Nhà họ Triệu bận rộn chăm sóc ông cụ, cũng chẳng còn tâm trí mà lo cho Triệu Đại Thử.

 

Trước khi Cố Dã với Khương Duyệt chuyện ba tên Triệu Đại Thử giải quyết, bảo cô cần lo lắng trả thù nữa. Khương Duyệt đoán già đoán non, chẳng lẽ nhà họ Triệu đột nhiên im ắng như liên quan đến Cố Dã?

 

Khương Duyệt cầm cờ thưởng về nhà, đang định đẩy cổng viện thì ánh mắt dừng , cô thấy đất một chiếc bánh chưng, chắc là Khương lúc đ.á.n.h rơi.

 

Kiến đang bu đầy bánh chưng. Khương Duyệt cau mày, định lấy chổi quét , bỗng nhiên tay cô khựng .

 

Không đúng!

 

Khương Duyệt nhớ rõ cô từng địa chỉ của cho bất kỳ ai nhà họ Khương , thì hôm nay Khương thế nào mà tìm đến đây?

 

Ai cho bà ?

 

Cùng lúc đó, tại nhà họ Khương ở huyện Khang.

 

Ký túc xá công nhân viên chức xưởng chế biến thịt là một khu tập thể lớn, bên trong là hai dãy nhà ngói, nhà họ Khương ở gian trong cùng phía tây.

 

Mẹ Khương nhà, con cả Khương Đông thấy bà vẫn xách theo giỏ và bao tải lúc sáng mang , vội chạy đón: "Mẹ, gặp em hai ? Có nó bảo mang cái gì ngon về cho nhà ?"

 

Khương Tiểu Bảo tiếng cũng từ trong phòng nhảy , phấn khích hỏi: "Mẹ, gặp rể Đoàn trưởng ? Bao giờ con bộ đội?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-201-chia-tien.html.]

Cha Khương đang vót gậy gỗ, lúc cũng ngẩng đầu sang: "A Duyệt sống ?"

 

Mẹ Khương mặt mày u ám, quẳng mạnh cái giỏ và bao tải xuống đất, tức giận : "Tốt cái gì mà ! Con ranh c.h.ế.t tiệt đó đúng là đồ vô ơn bạc nghĩa!"

 

Khương Đông lật tấm vải che giỏ , thấy bên trong vẫn là trứng gà Khương xách lúc sáng, mở bao tải: "Mẹ, bảo mấy thứ mang cho em hai ? Sao mang về hết thế ?"

 

Hơn nữa trứng gà còn vỡ hết, trời nóng, bánh chưng ủ cả ngày bốc mùi thiu.

 

"Rốt cuộc là chuyện gì thế?" Cha Khương thấy sắc mặt Khương , vẻ mặt đầy tức giận, chắc là Khương Duyệt cho ăn hành ?

 

"Con ranh đó phát đạt , chịu nhận con , còn c.h.ử.i là mụ già tiện nhân! Bảo thì nó vu cho là đặc vụ để bắt ! Biết thế con ranh lòng lang sói như , lúc dìm nó c.h.ế.t quách trong thùng phân cho xong! Uổng công nuôi nó bao nhiêu năm!" Mẹ Khương nhắc đến là lộn ruột.

 

"Cái gì? Con ranh đó dám thế với á? Còn dám c.h.ử.i á? Để con xé nát cái mồm nó !" Khương Đông Khương Duyệt dám c.h.ử.i Khương, lập tức tức giận xắn tay áo lên.

 

Khương Tiểu Bảo quan tâm đến chuyện lính của hơn, vội vàng hỏi: "Mẹ, thế gặp thằng cha già mà con ranh đó lấy ? Chuyện lính của con thế nào ? Hắn đồng ý ? Con đấy nhé, lính trơn con , bảo lính trơn còn huấn luyện, thấp nhất con cũng Đại đội trưởng!"

 

"Mày câm mồm cho tao!" Mẹ Khương lúc cũng thấy trứng gà vỡ nát trong giỏ, đang xót của, Khương Tiểu Bảo nhảm càng thêm bực , "Con ranh đó còn cho tao bước chân cửa nhà nó, tống cổ tao ngay trong sân, tao còn uống ngụm nước nào đây ! Đến mặt mũi thằng cha già nhà nó tròn méo tao còn thấy!"

 

Khương Tiểu Bảo chép miệng một cái.

 

Cha Khương hỏi: "Thế bà mà lâu thế?"

 

Mẹ Khương lườm cha Khương một cái, sôi m.á.u : " ! Con ranh đó sai một thằng lính áp giải lên xe, cái xe đó chạy nửa đường thì hỏng, sửa mất hai tiếng mới xong, một lúc hỏng, bắt bọn xuống đẩy xe! Cứ dính đến con tiểu tiện nhân đó là y như rằng chuyện gì !"

 

Bên Khương ngừng than vãn, Khương Đông và Khương Tiểu Bảo vẻ mặt thất vọng: "Còn tưởng lấy đồ gì từ chỗ con ranh đó về chứ! Chồng nó chẳng là Đoàn trưởng ? Theo lý mà thì khối đồ !"

 

"Đừng nữa, cái nhà con ranh đó ở đúng là chê !" Mẹ Khương lúc tặc lưỡi, "Một cái sân to tướng, to gấp ba bốn nhà , trong sân còn cây hoa quế to đùng, tán rộng bằng cả gian phòng ! Ba gian nhà ngói khang trang, tường quét vôi trắng xóa! Đồ đạc trong nhà đều mới tinh!"

 

Khương Đông mà ghen tị: "Số con ranh đó cũng đỏ thật, ở cái nhà to thế!"

 

Mẹ Khương cứ nhớ đến căn nhà to của Khương Duyệt là ngứa ngáy trong lòng: "Haizz, cái nhà đó mà là của nhà thì mấy!"

 

"Mẹ, tóm là hôm nay công cốc, chẳng vớt vát gì từ chỗ con ranh đó ?" Khương Tiểu Bảo mất kiên nhẫn hỏi.

 

"Ai bảo tao vớt vát gì?" Mẹ Khương khẩy, "Ít nhất tao con ranh đó ở ! Hừ, còn chạy ! Mấy hôm nữa tao tìm nó, hôm nay dám lừa tao, xem tao trị nó thế nào!"

 

"Đòi tiền nó! Trong thư nhận chẳng bảo chồng con ranh đó lương tháng hơn 100 đồng ? Bắt nó nôn ! Nhà nuôi nó lớn thế , đến lúc nó báo đáp !" Khương Đông nghĩ đến việc Khương Duyệt mỗi tháng hơn 100 đồng, mắt sáng rực lên như đèn pha.

 

"Tính , ba tháng là hơn 300 đồng, con thể mua cho Tiểu Thúy cái xe đạp Phượng Hoàng, tiền thừa đủ để bọn con đám cưới!" Khương Đông hí hửng .

 

"Dựa mà tiền cho hết, chia đôi!" Khương Tiểu Bảo chịu.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Thôi , chúng mày cãi cái gì! Bức thư đó cũng chẳng ai gửi đến, chắc là thật !" Cha Khương lên tiếng.

 

Chuyện kể từ hai hôm , nhà họ nhận một bức thư, trong thư ghi chi tiết địa chỉ hiện tại của Khương Duyệt, còn rõ chồng Khương Duyệt lương tháng hơn 100 đồng, kể lể Khương Duyệt hiện giờ sống sung sướng thế nào, mặc kệ cha ở nhà sống khổ sở.

 

Nói khiến mấy nhà họ Khương trong lòng như mèo cào, ngứa ngáy yên. Vì thế sáng sớm nay Khương mới xách trứng gà và bánh chưng bắt xe tìm Khương Duyệt. Bà vốn chỉ định thử xem , ngờ thực sự gặp Khương Duyệt ở đơn vị bộ đội đó.

 

 

Loading...