Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 199: Nuôi ong tay áo
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:29:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bà đến tìm việc gì?" Khương Duyệt hỏi với giọng điệu mặn nhạt.
"A Duyệt, con vẫn còn giận ?" Lần gặp Khương Duyệt, Khương cứ cảm thấy cô khác hẳn , chỉ ở ngoại hình mà còn ở ánh mắt , khiến trong lòng bà dấy lên sự nghi hoặc.
Khương Duyệt ngước mắt Khương một cái, đáp lời.
Sở dĩ cô dẫn Khương , một là xem bà tìm cô gì, hai là cổng doanh trại qua kẻ , nếu Khương ầm ĩ lên ở đó thì ảnh hưởng .
"A Duyệt, con xem , đây là trứng gà mang cho con. Hai hôm nữa là Tết Đoan Ngọ, gói ít bánh chưng cho con ăn." Mẹ Khương cúi đầu lật tấm vải giỏ , bên trong là hơn nửa giỏ trứng gà, lấy từ trong bao tải đất hai xâu bánh chưng buộc .
" thích ăn bánh chưng, trứng gà bà cũng mang về , cần!" Khương Duyệt nhận ý của Khương.
Từ lúc thấy Khương ở cổng doanh trại, trong đầu cô nảy một ý nghĩ: Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo (tự dưng ân cần, gian cũng trộm)!
Khương Duyệt phát hiện Kỷ Ưu Ưu và Khương ngoại hình y như đúc từ một khuôn, cùng kiểu lông mày lá liễu, mắt nhỏ, mũi nhỏ miệng nhỏ, hèn chi đầu tiên thấy Kỷ Ưu Ưu cô thấy ghét cay ghét đắng!
Nói thì, ấn tượng của Khương Duyệt về Khương cũng chẳng gì, đặc biệt là khi hiểu rõ thế và quá trình trưởng thành của nguyên chủ, cô những thể ghét nổi nguyên chủ mà ngược còn thấy đồng cảm.
Trong nguyên tác miêu tả quá trình trưởng thành của nguyên chủ, thậm chí còn nhắc đến nhà họ Khương. Khương Duyệt cũng là từ trong ký ức của nguyên chủ mới cô trải qua những ngày tháng như thế nào ở nhà họ Khương.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mẹ Khương cực kỳ trọng nam khinh nữ. Nguyên chủ một trai và một em trai, từ nhỏ đến lớn việc nhà đều do nguyên chủ bao thầu, trai và em trai chẳng động tay việc gì, nguyên chủ còn đ.á.n.h mắng.
Hơn nữa mặt ngoài, Khương luôn tỏ yêu thương nguyên chủ, nhưng khi đóng cửa thì đ.á.n.h cũng mắng, lời lẽ khó đến mức nào cũng thốt .
Nguyên chủ lớn lên trong cảnh như , tính cách vặn vẹo mới là lạ.
Vốn dĩ về nông thôn cắm đội (thanh niên trí thức về nông thôn lao động) là trai nguyên chủ, nhưng Khương xót con trai chịu khổ nên nhờ quan hệ đổi cắm đội thành nguyên chủ. Nguyên chủ đương nhiên chịu, Khương đ.á.n.h gãy cả một thanh cời lò, ép nguyên chủ .
Đây cũng là một trong những lý do khiến nguyên chủ hai năm về nhà. Nếu vì kết hôn cần về nơi đăng ký hộ khẩu xin giấy giới thiệu thì e rằng cả đời nguyên chủ cũng chẳng chịu về.
Hơn một tháng , nguyên chủ vô tình con ruột nhà họ Khương, mà là 20 năm Khương vì con gái ruột sống sung sướng nên cố ý tráo đổi với con gái nhà giàu tỉnh.
Vì thế nguyên chủ về nhà cãi một trận to, tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Khương, lên đường tỉnh thành tìm cha ruột...
"A Duyệt? A Duyệt!"
Khương Duyệt đang chìm trong hồi ức, thấy Khương gọi, mãi đến khi bà đưa tay kéo kéo cô, cô mới hồn.
"A Duyệt, con hận bắt con về nông thôn, nhưng cũng là bất đắc dĩ thôi. Sức khỏe cả con , em út thì còn quá nhỏ, chỉ con ——"
"Đủ !" Khương Duyệt Khương mấy lời . Lúc bà cũng dùng chiêu đ.ấ.m xoa , thì đ.á.n.h cho gần c.h.ế.t mới thôi.
"Bà đến đây rốt cuộc là việc gì?" Khương Duyệt ảnh hưởng bởi cảm xúc còn sót của nguyên chủ , từ khi ở tỉnh thành trở về, cô gần như còn cảm nhận sự tồn tại của nguyên chủ nữa, nhưng hiện tại thấy Khương, cô cảm thấy chán ghét từ tận đáy lòng.
"Là thế , con rể Đoàn trưởng. A Duyệt , con cũng em út con thi trượt cấp ba, thi tuyển công nhân nhà máy cũng đậu. Mẹ bàn với cha con, xem thể nhờ con rể sắp xếp cho em út con bộ đội , nhất là ở trướng con rể, như thế cũng tiện chiếu cố." Mẹ Khương mục đích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-199-nuoi-ong-tay-ao.html.]
Khương Duyệt , Khương tính toán khôn thật, bàn tính gảy to đến mức hạt b.ắ.n cả mặt cô.
Mẹ Khương thấy Khương Duyệt , tưởng cô đồng ý, lập tức cũng theo, còn xúi bẩy: "A Duyệt, em út con lính trướng con rể cũng thể giúp con để mắt đến , động tĩnh gì nó sẽ báo cáo với con, con thấy ?"
Trong lòng Khương Duyệt lạnh, nhưng ngoài mặt cố ý gật đầu: "Em út lính thường thì phí phạm tài năng quá, với năng lực của nó, kiểu gì cũng cho cái chức Đại đội trưởng mà chứ!"
Mẹ Khương mừng rỡ, kích động hỏi: "Đại đội trưởng quan to ? So với Đoàn trưởng của con rể thì thế nào?"
"Đương nhiên là Đại đội trưởng to hơn !" Trên mặt Khương Duyệt lộ rõ vẻ châm chọc.
Mẹ Khương đang cao hứng, bỗng nhiên phản ứng , sắc mặt đột ngột đổi: "Cái con ranh , mày lừa tao !"
Nói Khương thuận tay tát một cái về phía mặt Khương Duyệt.
Đây là thói quen bao năm nay của bà , chỉ cần phật ý một chút là đ.á.n.h nguyên chủ.
Nguyên chủ còn nhỏ, tính tình yếu đuối, dám phản kháng, nhưng Khương Duyệt hiện tại sẽ chiều theo thói hư của Khương. "Bốp" một cái, cô tóm lấy cánh tay bà , hất mạnh , thần sắc lạnh lùng quát: "Đây là cuối cùng, còn thì đừng trách khách khí!"
Mẹ Khương tức khí mắng: "Khương Duyệt, cái đồ tiện nhân, bao năm nay tao nuôi ong tay áo! Giờ bảo mày giúp một chút mà mày chối đây đẩy!"
Khương Duyệt lạnh: "Nếu mụ già tiện nhân nhà bà năm xưa cái trò tráo con táng tận lương tâm đó thì cần bà nuôi chắc?"
Dù nguyên chủ xé rách mặt với nhà họ Khương . Hơn nữa gì thì công ơn nuôi dưỡng, nhà họ Khương nuôi Khương Duyệt ngày nào, cho nên Khương Duyệt Khương mắng, giờ cô mắng bà là "mụ già tiện nhân" cũng chẳng thấy chút tội nào.
Mẹ Khương tức c.h.ế.t, định động thủ nhưng cố nhịn xuống: "Khương Duyệt, mày đà lấn tới đúng ? Đến mày mày cũng dám c.h.ử.i ?"
Khương Duyệt khẩy: "Bà ! Bà là của Kỷ Ưu Ưu! Muốn oai thì mà tìm Kỷ Ưu Ưu !"
Mẹ Khương Khương Duyệt nhắc đến Kỷ Ưu Ưu, sắc mặt biến đổi. Lần bà c.h.ử.i tiếp nữa mà sầm mặt hỏi: "Con rể ? Bảo nó đây gặp tao!"
Khương Duyệt trợn mắt: "Anh nhà!"
"Bao giờ nó về? Tao đây đợi!" Mẹ Khương kéo cái ghế gấp nhỏ, phịch xuống gốc cây hoa quế. Bà vất vả lắm mới moi địa chỉ của con ranh , hôm nay xong việc thì bà nhất quyết !
"Thế thì bà cứ từ từ mà đợi, nơi khác học tập , ít nhất một tháng nữa mới về!" Khương Duyệt khoanh tay, đủng đỉnh .
Mẹ Khương cuống lên: "Sao lâu thế? Mày lừa tao đúng !"
"Tin tùy bà!" Khương Duyệt mất kiên nhẫn. Cô hối hận , nãy ở cổng doanh trại thấy Khương, lẽ cô nên đầu thẳng mới đúng, nên tò mò bà tìm cô gì mà dẫn xác nhà.
Cái gia đình họ Khương chẳng ai cả, bao gồm cả Kỷ Ưu Ưu lớn lên ở nhà họ Kỷ!
Nghĩ đến những gì nguyên chủ chịu đựng, Khương Duyệt sôi máu, xách giỏ và bao tải nhét tay Khương: "Đi ! Nhà hoan nghênh bà!"
"Khương Duyệt, con ranh , mày đừng tưởng mày lấy Đoàn trưởng là ngon, tao thì mày c.h.ế.t bờ c.h.ế.t bụi ở ! Khương Duyệt buông tao ! Tao ! Hôm nay tao cứ ở lì đây đợi con rể về..."