Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 192: Thư gửi từ đội sản xuất Diêu Loan

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:29:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hà Tĩnh Hiên lập tức về phía Khương Duyệt, vẻ mặt đầy bất ngờ hỏi: "Khương Duyệt, tiếng Anh của cô lắm ?"

 

Khương Duyệt khiêm tốn: "Cũng tàm tạm!"

 

"Vậy cô xem giúp cái với, xem dịch ?" Hà Tĩnh Hiên rút một cuốn sách mỏng từ trong sách, đưa cho Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt nhận lấy xem qua, là sách hướng dẫn sử dụng của một thiết máy móc bằng tiếng Anh. Cô lật xem sơ qua, hỏi nhiều mà chỉ : "Dịch , nhưng cần một cuốn từ điển tham khảo, trong sách hướng dẫn nhiều thuật ngữ chuyên ngành."

 

"Sách tham khảo là từ điển ? Thư viện chắc là đấy!" Hà Tĩnh Hiên Khương Duyệt thể dịch , lập tức phấn khích thôi.

 

"Vậy chờ thanh toán xong, chúng thư viện." Khương Duyệt từng đến thư viện huyện, cũng xem thử cho .

 

"Được!" Hà Tĩnh Hiên vô cùng kích động.

 

Năm nay xưởng máy móc huyện nhập khẩu một lô thiết mới, nhưng thiết về xưởng hơn nửa tháng mà vẫn thể vận hành, nguyên nhân chính là do sách hướng dẫn bằng tiếng Anh, kỹ thuật viên trong xưởng hiểu, thao tác thế nào.

 

Vì thiết đắt tiền nên lãnh đạo và kỹ thuật viên trong xưởng cũng dám tùy tiện khởi động, đành cầm sách hướng dẫn tìm đến Hà Tĩnh Hiên, nhờ tìm dịch giúp.

 

Hà Tĩnh Hiên đầu tiên tìm đến hai giáo viên tiếng Anh quen ở trường cấp ba huyện, nhưng họ bảo sách hướng dẫn quá nhiều thuật ngữ chuyên ngành từng tiếp xúc, thử dịch hai ngày hồn nên trả về.

 

Thực Hà Tĩnh Hiên hiểu, đó là do lô thiết của xưởng máy móc tốn tiền lớn nhập khẩu từ nước ngoài về, vô cùng đắt đỏ. Hai giáo viên trường cấp ba dám nhận là sợ nhỡ dịch sai dẫn đến hỏng hóc máy móc thì gánh trách nhiệm.

 

Phong trào vận động mấy năm khiến họ cực kỳ cẩn trọng trong phương diện , dám sai một ly.

 

Tuy nhiên Hà Tĩnh Hiên cũng ôm hy vọng quá lớn việc Khương Duyệt thể dịch đến mức nào, chỉ coi như " bệnh thì vái tứ phương". Dù hai giáo viên tiếng Anh cấp ba còn bó tay, Khương Duyệt chỉ là một học sinh nghiệp cấp ba, trình độ thể cao hơn giáo viên .

 

Một lát , Tô Hân gọi Khương Duyệt: "Kế toán đến , Khương Duyệt theo nào."

 

Khương Duyệt định dắt Ninh Ninh cùng thì Hà Tĩnh Hiên : "Để trông Ninh Ninh cho, đỡ để con bé chạy lên chạy xuống."

 

Phòng kế toán của Hợp tác xã tầng hai, chân Ninh Ninh ngắn, leo lên leo xuống quả thực bất tiện.

 

Khương Duyệt Hà Tĩnh Hiên đáng tin cậy nên yên tâm giao Ninh Ninh cho : " nhanh về ngay."

 

Trên lầu, phòng kế toán.

 

Tô Hân xong hóa đơn, kế toán kiểm duyệt sai sót gì liền thanh toán tiền cho Khương Duyệt. Tổng cộng bảy tờ "Đại đoàn kết" (tờ 10 đồng), Khương Duyệt cất kỹ túi áo trong .

 

Từ phòng kế toán , Tô Hân kéo tay Khương Duyệt, thái độ vô cùng thiết: "Khương Duyệt, bán hết lô quần áo liên lạc với cô lấy hàng thế nào?"

 

Khương Duyệt : "Một tuần sẽ , lúc đó mang thêm mười cái nữa."

 

Tô Hân liền ngay: "Một tuần lâu quá, ba ngày thôi."

 

Lông mày Khương Duyệt khẽ nhướng lên khó phát hiện, gật đầu: "Cũng !"

 

"Để tiễn cô ngoài." Tô Hân niềm nở dẫn đường.

 

Tiễn Khương Duyệt , Tô Hân đại sảnh buôn bán thì gọi: "Tô Hân, Giám đốc Tô gọi cô lên một chuyến."

 

Tô Hân lên văn phòng giám đốc, Giám đốc Tô đang ăn sáng, thấy con gái liền hỏi: "Người ?"

 

"Đi ạ!" Tô Hân trả lời, thuận tay cầm lấy cái bánh bao bàn ăn.

 

"Lần con nhận của cô mười cái, định nhận bao nhiêu?" Giám đốc Tô cầm cái bánh bao chấm nước sốt c.ắ.n một miếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-192-thu-gui-tu-doi-san-xuat-dieu-loan.html.]

 

"Có bao nhiêu con nhận bấy nhiêu!" Tô Hân .

 

Giám đốc Tô lắc đầu: "Quần áo thì , nhưng thực dụng, bán đắt, ở cái huyện chẳng mấy mua nổi . Mười cái cha thấy con chắc bán hết!"

 

Tô Hân bĩu môi: "Cha cũng bán đắt cơ , thế mà cha còn trở tay tăng thêm năm đồng để bán?"

 

Giám đốc Tô gì.

 

Tô Hân ăn xong một cái bánh bao, lấy khăn tay lau miệng: "Mười hai đồng tuy đắt, nhưng cha xem, năm cái chẳng hai ngày là bán sạch ? Cho nên mười cái con tự tin là bán . Lùi một vạn bước mà , kể cả bán hết thì chúng cũng chẳng lỗ!"

 

Giám đốc Tô khẩy: "Bán hết mà lỗ á? Con cứ chờ hàng tồn trong tay ! Đến lúc đó sổ sách khớp thì lấy tiền lương của con mà bù !"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tô Hân tự tin : "Sẽ ế , con định mang lên tỉnh thành, gửi chỗ cô út bán. Tỉnh thành đông , chắc chắn dễ bán!"

 

Giám đốc Tô con gái nhiều mưu mẹo, vốn dĩ cũng chẳng vụ ăn lớn lao gì nên mới để mặc cô thu mua mấy bộ quần áo đó. Lúc ông hỏi: "Không con bảo tạo quan hệ với cô để nhờ giới thiệu sĩ quan quân đội , ?"

 

Tô Hân đỏ mặt: "Kìa cha! Con mới quen cô mấy ngày, dám mặt dày mà đề cập chuyện đó chứ!"

 

Giám đốc Tô hừ một tiếng: "Theo cha thấy, Tào Dũng ở Cửa hàng bách hóa điều kiện cũng tồi, gia cảnh vững chắc, tuổi trẻ quản lý, con cứ qua với cho , cứ nhất quyết đòi tìm bộ đội gì! Bộ đội bát cơm sắt ngon bằng!"

 

"Ôi dào cha đừng nhắc đến cái tên Tào Dũng đó nữa, đến ba mươi mà như ông già bốn mươi, con thích ! Con cứ lấy bộ đội cơ! Con thích bộ đội!" Tô Hân cha nhắc đến Tào Dũng là chán hẳn, thêm câu nào nữa, thẳng ngoài.

 

Lại Khương Duyệt thanh toán xong , cùng Hà Tĩnh Hiên đến thư viện huyện.

 

Lúc thư viện chỉ là một dãy nhà trệt bình thường. Trong phong trào vận động , nhiều sách thiêu hủy, bên trong nhiều kệ sách trống .

 

Hà Tĩnh Hiên tìm thủ thư, ông tìm sách tham khảo tiếng Anh liền dẫn họ đến một kệ sách.

 

"Đều ở đây cả, các cô xem cuốn nào cần dùng ."

 

May mắn là Khương Duyệt thật sự tìm cuốn từ điển tham khảo cô cần.

 

"Khương Duyệt, bao lâu thì cô dịch xong?" Hà Tĩnh Hiên hỏi.

 

"Sáng sớm mai chợ mua thức ăn, chắc tầm giờ , lúc đó mang cho ." Cuốn sách hướng dẫn tuy dày nhưng cũng ba bốn mươi trang, Khương Duyệt cần một chút thời gian.

 

"Sáng mai là thể đưa cho á?" Hà Tĩnh Hiên xong liền kinh ngạc.

 

Khương Duyệt tưởng chê chậm, giải thích: "Sách hướng dẫn khá chuyên ngành, cẩn thận nên tốc độ sẽ chậm một chút."

 

Hà Tĩnh Hiên: "......" Anh nghi ngờ Khương Duyệt, nhưng việc Khương Duyệt khẳng định mai thể dịch xong vẫn khiến thấy thấp thỏm.

 

Tuy nhiên Hà Tĩnh Hiên đặt quá nhiều kỳ vọng Khương Duyệt, chỉ là tâm lý thử cho . Anh hẹn Khương Duyệt gặp ở thư viện ngày mai, trong lòng nghĩ sẵn, nếu Khương Duyệt dịch thì cũng sẽ trách móc cô nản lòng.

 

"Vậy về đây!" Khương Duyệt còn ghé qua chỗ bác Dương, lấy đồ xong liền chia tay Hà Tĩnh Hiên.

 

Hà Tĩnh Hiên về nhà một chuyến, quần áo xong xách cặp . Vừa đến cổng cơ quan thì gặp đồng nghiệp cũ ở Nhà văn hóa.

 

"Chủ nhiệm Hà, gặp , một bức thư gửi cho đến Nhà văn hóa đây." Người nọ lấy một phong thư từ trong túi đưa cho Hà Tĩnh Hiên.

 

"Thư của á?" Hà Tĩnh Hiên mới chuyển công tác mấy ngày, thư gửi đến đơn vị cũ cũng lạ. Anh nhận lấy, cảm ơn đồng nghiệp cũ bóc thư cổng cơ quan.

 

Chữ phong bì chữ con gái, nắn nót. Địa chỉ gửi bên là một huyện ở tỉnh Sơn Đông, xã Song Lĩnh, đội sản xuất Diêu Loan.

 

Hà Tĩnh Hiên chắc chắn quen ai ở địa phương , nhưng vẫn mở thư , lướt qua tên ký tên. Bùi Tuyết Vân...

 

 

Loading...