Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 18: Không nghe lời tao nhốt mày vào hố xí

Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:08:27
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Là... là Cố Đoàn trưởng ạ." Lý Tú Tú lí nhí đáp.

 

"Thế ! Tao đồng ý!" Lý Hồng Anh tức c.h.ế.t.

 

Hơn một năm nay, bà dựa việc nấu cơm, dọn dẹp cho nhà Cố Dã mà vơ vét ít lợi lộc. Chưa đến 25 đồng tiền lương mỗi tháng Cố Dã trả, chỉ riêng việc mỗi ngày bà xúc vài nắm gạo thì cũng lấy nắm mì mang về nhà, tích tiểu thành đại, một tháng xuống cũng non nửa bao.

 

Hơn nữa non nửa bao gạo và mì tốn tiền cũng chẳng tốn phiếu lương thực, coi như là chiếm món hời lớn.

 

Ngoài , Cố Dã còn đưa tiền để bà chợ mua thức ăn mang sang, mua cái gì chẳng do bà quyết định ? Tiền thừa chẳng chui tọt túi bà ?

 

Khương Duyệt lười ngu, cô chỉ há mồm chờ ăn, căn bản sẽ hỏi đến việc bà mua cái gì.

 

Lý Hồng Anh dựa khoản thu nhập ngoài luồng mà sống sung túc vô cùng, giờ đột nhiên bảo bà mất công việc , bảo bà chấp nhận ?

 

"Chắc chắn là con ranh Khương Duyệt thổi gió bên gối Cố Đoàn trưởng! Nếu Cố Đoàn trưởng sẽ đột nhiên cho tao dọn dẹp nấu cơm!" Lý Hồng Anh càng nghĩ càng giận, ánh mắt bà đảo qua, thấy Ninh Ninh đang núp chân Lý Tú Tú, liền một tay túm lấy con bé lôi .

 

"Ninh Ninh, mày cho dì , Khương Duyệt gì với bố mày ?" Lý Hồng Anh vẻ mặt hung ác, giọng điệu gay gắt, "Có Khương Duyệt cho tao đến !"

 

Ninh Ninh sợ hãi lùi phía , khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch vì hoảng sợ.

 

"Nói mau!" Lý Hồng Anh nắm chặt bờ vai gầy yếu của Ninh Ninh, thấy con bé lời nào, bà dùng sức lắc mạnh.

 

Ninh Ninh "oa" một tiếng nấc lên.

 

"Chị! Ninh Ninh còn bé, chị đừng giận cá c.h.é.m thớt lên con bé!" Lý Tú Tú vội vàng kéo Ninh Ninh .

 

"Con ranh c.h.ế.t tiệt , mày còn dám bênh nó! Mày hỏi nó xem chuyện tối qua thế nào!" Lý Hồng Anh cũng dám thực sự Ninh Ninh thương, liền sang trút giận lên Lý Tú Tú, nhéo mạnh cánh tay em gái một cái cho hả giận.

 

Lý Tú Tú nén đau, kéo Ninh Ninh sang một bên dỗ dành: "Ninh Ninh nín , dì Tú hỏi con nhé, tối qua nhà con ăn gì?"

 

Ninh Ninh sụt sịt trả lời: "Ăn khoai tây chiên ạ."

 

"Khoai tây chiên? Đó là cái thứ gì?" Lý Hồng Anh từng qua món bao giờ.

 

"Là bố con cho con ăn ?" Lý Tú Tú cũng khoai tây chiên là gì, cô chỉ quan tâm xem Cố Dã nấu cơm .

 

Lý Tú Tú tức cả đêm qua, Khương Duyệt thật quá đáng, thế mà để đàn ông trong nhà nấu cơm cho . Ở quê các cô, loại vợ lười biếng như thế thì chồng đ.á.n.h cho ba trận một ngày!

 

Hơn nữa Cố Đoàn trưởng là cán bộ to như , nấu cơm rửa bát, quả thực quá quắt!

 

Giống như rể cô , chẳng cán bộ gì, mà ở nhà cũng chẳng bao giờ xuống bếp.

 

"Mẹ ạ!" Ninh Ninh vẫn còn nức nở, chỗ Lý Hồng Anh tóm lấy đau điếng nhưng bé dám kêu.

 

"Khương Duyệt? Mày Khương Duyệt ở nhà nấu cơm?" Lý Hồng Anh nhạo một tiếng, là đầu tiên tin, "Cái đồ lười chảy thây đó mà nấu cơm á? Ha ha, đúng là chuyện rụng cả răng hàm!"

 

"Con ngốc , Khương Duyệt bắt mày ngoài như thế ?"

 

Ninh Ninh chớp mắt, trả lời thế nào.

 

Lý Hồng Anh tự cho là đoán đúng, lúc mới thấy b.í.m tóc của Ninh Ninh hôm nay khác ngày: "Ái chà, Ninh Ninh , hôm nay ai tết tóc cho mày thế? Đẹp nhỉ!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-18-khong-nghe-loi-tao-nhot-may-vao-ho-xi.html.]

Điều vui nhất hôm nay của Ninh Ninh chính là tết cho b.í.m tóc , bé sờ lên tóc, lí nhí : "Mẹ tết ạ!"

 

Lý Hồng Anh thấy thế liền nổi đóa: "Mẹ tết, ! Con ngốc , mày Khương Duyệt cho uống bùa mê t.h.u.ố.c lú gì ? Quên mất nó đ.á.n.h thế nào ? Nói dối cũng mức độ thôi chứ!"

 

Ninh Ninh co rúm .

 

Lý Hồng Anh càng Ninh Ninh càng thấy chướng mắt, bà liếc mắt hiệu cho hai đứa con trai Nhị Ngưu và Tam Ngưu đang chơi bùn trong sân. Hai đứa lập tức xông tới giật tóc Ninh Ninh.

 

"Con ngốc , tết tóc kiểu gì thế , mù! Để tao xem nào!" Nhị Ngưu đưa tay giật mạnh Ninh Ninh.

 

Ninh Ninh vội vàng ôm đầu, nhưng Nhị Ngưu và Tam Ngưu khỏe như trâu mộng, Ninh Ninh đối thủ của hai đứa nó. Chỉ vài cái, b.í.m tóc giật tung, tóc còn bôi đầy bùn đất.

 

"Cấm ! Nếu tao nhốt mày hố xí bây giờ!" Nhị Ngưu thấy Ninh Ninh sắp , lập tức túm lấy tóc con bé đe dọa.

 

Ninh Ninh sợ hãi run rẩy, vội vàng sang Lý Tú Tú cầu cứu, bé nhốt trong hố xí.

 

"Ninh Ninh, Nhị Ngưu đùa với con thôi!" Lý Hồng Anh mái tóc vò nát và dáng vẻ cố nín của Ninh Ninh, tâm tình liền lên hẳn, "Muốn nhốt hố xí thì khi về nhà cấm mách với bố mày những lời bọn tao ! Biết ?"

 

Ninh Ninh sợ hãi gật đầu. Bé nếu đồng ý thì sẽ Nhị Ngưu, Tam Ngưu nhốt hố xí. Trong đó hôi tối, còn ruồi nhặng và dòi bọ, bé ở trong đó.

 

"Chị, đối xử với Ninh Ninh như lắm !" Lý Tú Tú cảm thấy chị quá đáng, nhưng dám lớn.

 

"Có gì mà !" Lý Hồng Anh quét mắt Ninh Ninh gầy gò bé nhỏ, nhếch miệng hừ lạnh, "Cố Đoàn trưởng là đàn ông đàn ang, còn trông cậy chúng giúp trông con đấy! Cho dù thì ? Trẻ con chơi đùa cãi cọ là chuyện bình thường mà! Hơn nữa, con ngốc con đẻ của Cố Đoàn trưởng , thế nào mà chẳng kém hơn một bậc!"

 

Lý Tú Tú cầm khăn mặt lau mặt cho Ninh Ninh. Nghe thấy Lý Hồng Anh con ruột của Cố Dã, đôi mắt to của Ninh Ninh rõ ràng hiện lên vẻ hoảng sợ.

 

**

 

Khi Khương Duyệt đến chợ thì mặt trời lên khá cao. Cô tưởng tính là sớm, dù mới hơn 7 giờ, kết quả dạo một vòng mới phát hiện nhiều sạp hàng dọn quán.

 

Xem ngủ sớm dậy sớm là đặc sắc của thời đại , cô cũng sớm thích ứng mới , nếu đến đồ ăn cũng chẳng mua nổi.

 

Hiện tại rau dưa đều chín tự nhiên theo mùa, lựa chọn nhiều, nhưng cái phun t.h.u.ố.c sâu, xanh sạch và ô nhiễm.

 

Khương Duyệt chọn hai cây măng tây, mua một ít rau ngó xuân, còn mua cả trứng gà. Nhìn thấy đậu tằm, cô cân một ít. Có một sạp bày cà chua, quả to quả nhỏ, mẫu mã khá , còn nhiều quả xanh, nhưng Khương Duyệt chê, cũng cân hai cân.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Lúc chợ đều là của hợp tác xã, nhân viên bán hàng phần lớn đều mang vẻ mặt "bố đời", lạnh nhạt với khách.

 

Khương Duyệt xinh , gặp , mặc váy vải "sợi tổng hợp", qua là gia cảnh khá giả, nên nhân viên bán hàng đối với cô cũng khá khách sáo. Mấy sạp thực phẩm phụ thấy cô tới còn nhiệt tình mời nếm thử.

 

Khương Duyệt nếm mấy miếng bánh điểm tâm, cảm thấy quá ngọt, hợp khẩu vị của cô lắm, nhưng nghĩ Ninh Ninh thể sẽ thích nên cô thấy loại nào cũng cân một ít, thanh toán hết 5 hào và 3 lạng phiếu lương thực.

 

Vật giá thời thật sự quá thấp, Khương Duyệt mua đến dừng tay, tận hưởng niềm vui mua sắm lâu .

 

Khương Duyệt vốn định cuối cùng mới mua thịt, nhưng khi cô dạo đến sạp thịt thì mới phát hiện xếp hàng, hơn nữa hàng dài. Người bán thịt hô to: "Hôm nay hết thịt , phía cần xếp hàng nữa!"

 

Khương Duyệt ngẩn , thế là bán hết ? Xem ngày mai sớm hơn, hơn nữa đến nơi việc đầu tiên là mua thịt!

 

Không mua thịt, Khương Duyệt nghĩ kiểu gì cũng protein, vì thế cô mua một con cá vược nặng hơn ba cân, định bụng tối sẽ hấp.

 

Đi một vòng mua sắm, Khương Duyệt tính toán sổ sách, thế mà mới tiêu đến 5 đồng. Số tiền ở thế giới của cô còn chẳng mua nổi một ly sữa.

 

Nhìn cái làn đầy ắp thức ăn, Khương Duyệt cảm giác thành tựu. vấn đề tiếp theo ập đến: Làm cô xách nổi cái làn nặng trịch về nhà đây?

 

 

Loading...