Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 179: Làm trò cười

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:28:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Bùi Tuyết Vân xuống đó, kết quả phát hiện nhóm Cố Dã chẳng bàn luận đề tài gì cao siêu, chỉ tiếp chuyện bác bí thư chi bộ mấy chuyện vụn vặt, nào là hỏi thu hoạch thế nào, nào là hỏi trong nhà mấy miệng ăn, sức khỏe già , cô mà sốt cả ruột.

 

"Xã của bọn năm nay lúa mì mùa, mùa lắm!" Bác bí thư chi bộ nhắc tới thu hoạch là như mở cờ trong bụng, dùng giọng địa phương thao thao bất tuyệt kể chuyện ở quê.

 

Chính ủy Đường đến xuất thần.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Lão Đường, mấy năm ông về, năm nay ăn Tết định về quê ?" Đoàn trưởng Triệu ăn hạt lạc Đường Lạc bưng lên, cầm bát rượu trắng đầy tràn chạm một cái với bác bí thư chi bộ.

 

"Haizz, bốn năm về !" Chính ủy Đường cũng bưng bát uống một ngụm, rượu trắng cay nồng, ông xuýt xoa: "Muốn về lắm chứ!"

 

"Cũng may nhờ bác bí thư ngày thường chiếu cố, già thể còn coi như khỏe mạnh, nếu ở đây cũng chẳng thể an tâm!"

 

"Có thời gian thì vẫn nên về thăm một chút." Cố Dã uống một ngụm rượu, rũ mắt xuống, giọng trầm thấp.

 

Ánh mắt Bùi Tuyết Vân lập tức thu hút, trái tim đập thình thịch, đàn ông trai quá!

 

Trong sách, cô chọc tức Khương Duyệt mới dựa theo mẫu Khương Duyệt thích để xây dựng nam chính. Kỳ thực kỹ cuốn sách thì , Cố Dã căn bản nam chính, nam chính nào mà chỉ lên sân khấu hai chương, khúc nền?

 

Mục đích của Bùi Tuyết Vân rõ ràng, chính là biến Cố Dã thành chỗ dựa vững chắc cho , gặp rắc rối thì chỉ cần một cú điện thoại gọi , Cố Dã với phận chồng sẽ lập tức giải quyết .

 

Trên thực tế bọn họ mới kết hôn, Cố Dã liền nhiệm vụ, mấy tháng mới về. Khi đó Bùi Tuyết Vân thi đậu đại học, nhận giấy báo trường đại học nhập học.

 

Sau đó chính là lịch sử phấn đấu "đại nữ chủ" của cô , từ buôn bán nhỏ lên, khởi nghiệp thành công, định cư phương Nam, bên mỹ nam vây quanh, cô và Cố Dã một năm gặp quá hai , cái khu nhà nhà cũng nữa.

 

Bùi Tuyết Vân thất thần một lát thì Hứa Phân bưng lên hai món ăn xong.

 

Mấy ăn uống rượu chuyện việc nhà, tuyệt nhiên chuyện chính sự khiến Bùi Tuyết Vân sốt ruột chịu . Vừa vặn Đường Hương Hương bưng bát cơm qua, Bùi Tuyết Vân giữ chặt bé , nhiệt tình : "Hương Hương, em học tiếng Anh ? Chị dạy em hát bài ca chữ cái ?"

 

Đường Hương Hương: "...... Không thèm! Em ăn cơm! Hơn nữa em hát bài chữ cái , a b c d e f g......"

 

Bùi Tuyết Vân vỗ tay khen ngợi thái quá: "Hương Hương giỏi quá!"

 

Đường Hương Hương: "......" Cô bé và một miếng cơm, nghĩ thầm cái chị vấn đề , bài ca chữ cái đơn giản như , nó ba tuổi hát .

 

Bùi Tuyết Vân cũng mặc kệ Đường Hương Hương nghĩ gì, cô đương nhiên cũng chẳng thật sự dạy hát, cái chẳng qua là để dẫn dắt đề tài giúp cô đất diễn.

 

"Hương Hương em nhớ kỹ, tiếng Anh quan trọng, tiếng Anh là ngôn ngữ cầu hóa. Đất nước chúng sắp sửa đón nhận cải cách mở cửa, đến lúc đó sẽ nhiều nước ngoài và vốn đầu tư nước ngoài nước . Nếu hiểu tiếng Anh thì chẳng khác nào mù chữ, cho nên nhất định học giỏi tiếng Anh, giúp đất nước kiếm ngoại tệ!" Bùi Tuyết Vân thấm thía với Đường Hương Hương.

 

Đường Hương Hương vẻ mặt ngơ ngác chớp chớp mắt, và một miếng cơm, nghĩ nghĩ đáp: "À!"

 

Cố Dã, Đoàn trưởng Triệu cùng Chính ủy Đường khi Bùi Tuyết Vân xong, sắc mặt đều trầm xuống, trao đổi ánh mắt với .

 

"Nào, uống rượu! Bác bí thư chi bộ, hai là đồng hương, đồng hương gặp đồng hương mắt rưng rưng lệ, bát rượu cạn, bác cứ tùy ý!" Đoàn trưởng Triệu uống đến mặt đỏ bừng, chuyện cũng chút líu lưỡi.

 

Bác bí thư chi bộ thụ sủng nhược kinh, vội vàng bưng bát dậy, Đoàn trưởng Triệu ấn trở .

 

Cố Dã cũng chạm bát với Chính ủy Đường, uống một ngụm rượu.

 

Mấy cứ thế ăn uống, tiếp tục chuyện việc nhà, một ai để ý đến Bùi Tuyết Vân.

 

Bùi Tuyết Vân vốn tưởng rằng phát biểu cao kiến như , Cố Dã nhất định sẽ với con mắt khác.

 

ngừng ám chỉ kinh tế Trung Quốc trong tương lai sẽ phát triển tốc độ cao, còn bày tỏ lòng yêu nước mãnh liệt của , thế nào thì Cố Dã cũng nên giữ cái vẻ mặt thờ ơ thế chứ?

 

Chẳng lẽ nên cổ vũ cô , tán dương cô , đó hợp mắt ngày mai đăng ký kết hôn luôn ?

 

"Thanh niên trí thức Bùi, bếp đang đun nước, cô giúp trông lửa với!" Hứa Phân lúc xuất hiện, lôi Bùi Tuyết Vân , tìm việc cho cô . Bà cố tình múc một ấm nước đầy đặt lên bếp đun, như dù Bùi Tuyết Vân ngẩn thì nước đun sôi cạn cũng mất nhiều thời gian.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-179-lam-tro-cuoi.html.]

lọt tai cũng nổi Bùi Tuyết Vân tiếp tục đó chuyện ngu ngốc nữa.

 

Bùi Tuyết Vân cam lòng bếp. Hứa Phân từ bên ngoài , quả nhiên thấy Bùi Tuyết Vân đó, ánh mắt tiêu cự.

 

Hứa Phân khỏi lắc đầu, cô Bùi cũng bệnh gì, động tí là ngẩn !

 

Bùi Tuyết Vân lúc đang vắt óc suy nghĩ rốt cuộc vấn đề , cô nghĩ mãi Cố Dã theo cốt truyện trong sách.

 

cũng đang suy nghĩ tiếp theo gì để đưa cốt truyện trở đúng quỹ đạo.

 

Rượu quá ba tuần, đồ ăn cũng vơi kha khá, Hứa Phân đang định xới cơm cho thì Đường Lạc từ bên ngoài chạy về, quệt mồ hôi với Cố Dã: "Chú Cố, cháu thấy thím và em Ninh Ninh ở lầu."

 

Cố Dã mắt sáng lên, ngăn động tác xới cơm của Hứa Phân : "Chị dâu, em ăn nữa!"

 

"Thế , ăn mấy miếng mà no!" Hứa Phân .

 

Đoàn trưởng Triệu lúc nháy mắt: "Em dâu em đừng quản, vợ thằng Cố đến đón, nó để vợ chờ sốt ruột, ăn cơm quan trọng bằng vợ!"

 

Cố Dã , tán đồng lời Đoàn trưởng Triệu: "Lão Triệu đúng đấy! Đương nhiên vợ quan trọng hơn!"

 

Hứa Phân : "Vậy về muộn thế , đói bụng trong nhà cũng gì ăn ? Hay để chị gói mấy cái bánh mang về ăn?"

 

Cố Dã và Chính ủy Đường một là Đoàn trưởng một là Chính ủy, ngày thường là cộng sự công tác, quan hệ thiết. Cố Dã nhỏ hơn Chính ủy Đường nhiều tuổi, Hứa Phân coi như em trai mà đối đãi.

 

Hứa Phân tình cảnh nhà Cố Dã, tuy gần đây đều đồn vợ Cố Dã đổi hơn, nhưng bà vẫn yên tâm lắm.

 

"Em dâu điều em , tay nghề vợ thằng Cố chính là ——" Đoàn trưởng Triệu giơ ngón cái lên, "Em đừng lo nó tối đói bụng gì ăn!"

 

Hứa Phân bán tín bán nghi. Cố Dã lúc dậy, chào hỏi bác bí thư chi bộ xoay định .

 

" tiễn xuống lầu!" Chính ủy Đường cũng dậy theo.

 

Bác bí thư chi bộ cũng nhớ tới định tiễn, Đoàn trưởng Triệu cản : "Tửu lượng bác bí thư quá, nào, bồi bác uống tiếp!"

 

Bùi Tuyết Vân đang chìm đắm trong suy nghĩ, đột nhiên thấy tiếng chuyện trong phòng khách nữa, cô đầu , lúc mới phát hiện Cố Dã biến mất.

 

Bùi Tuyết Vân cuống cuồng lao ngoài, thấy cửa lớn mở, tiếng bước chân đang xuống lầu, cô vội vàng cũng chạy theo .

 

Đoàn trưởng Triệu nhíu mày, sắc mặt bác bí thư chi bộ nặng nề, trong lòng quyết định quá hai ngày nữa rời sẽ mang Bùi Tuyết Vân về luôn.

 

Mới hai ngày mà Bùi Tuyết Vân bao nhiêu chuyện nực !

 

Lúc trời tối hẳn, chân trời treo một vầng trăng tròn, ánh trăng nhàn nhạt rải xuống.

 

Cố Dã xuống lầu liền thấy cách đó xa ánh đèn đường ở chỗ rẽ hai đang , bóng dáng phụ nữ yểu điệu đang cúi đầu gì đó với bé gái.

 

"Khương Duyệt!" Cố Dã rảo bước nhanh hơn, vài bước tới.

 

"Ba ba!" Ninh Ninh thấy Cố Dã, vui vẻ gọi một tiếng.

 

Khương Duyệt tiếng ngước mắt lên, thấy Cố Dã, cô cong khóe mắt mỉm : "Em với Ninh Ninh tản bộ tới đây, vặn gặp Đường Lạc, thằng bé với hả? Không quấy rầy ăn cơm chứ?"

 

"Không !" Cố Dã ánh mắt sáng quắc Khương Duyệt, mắt đen sáng như tuyết, đáy mắt nhảy nhót ngọn lửa, chút che giấu d.ụ.c vọng của đối với cô.

 

Cố Dã tới gần, Khương Duyệt ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng, cô dùng tay phẩy phẩy, giọng điệu cao lên: "Hừm, uống rượu!"

 

Tuy nhiên giọng điệu Khương Duyệt ôn nhu, là phàn nàn nhưng càng giống như đang nũng.

 

Lúc đó, Bùi Tuyết Vân theo xuống lầu khỏi hành lang liền thấy Cố Dã cùng một phụ nữ. Đợi đến khi rõ dáng vẻ phụ nữ , Bùi Tuyết Vân tức khắc như rơi hầm băng.

 

 

Loading...