Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 176: Phu nhân Đoàn trưởng
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:28:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà họ Đường.
Cửa mở , Cố Dã bước cùng. Chính ủy Đường rướn cổ phía lưng , thấy Khương Duyệt và bé Ninh Ninh , liền hỏi: "Cố , lên đây một ? Không đợi em dâu !"
Cố Dã : "Khương Duyệt say xe, khỏe lắm nên để cô ở nhà nghỉ ngơi."
"Ra là !" Chính ủy Đường hôm nay Cố Dã Quân khu tỉnh họp, Khương Duyệt mang theo Ninh Ninh nhờ xe cũng theo lên tỉnh một chuyến, nên lập tức hỏi thêm nữa. Ông đầu sang giới thiệu bí thư chi bộ với Cố Dã.
"Nào, Cố, để giới thiệu với một chút, vị là bí thư chi bộ ở thôn quê nhà . Anh , vị chính là mà nhắc với , Đoàn trưởng Cố của đoàn chúng !"
Bác bí thư chi bộ thấy thanh niên trẻ tuổi thế mà là Đoàn trưởng, lúc liền căng thẳng đến mức chân tay luống cuống, khuôn mặt đầy nếp nhăn lộ rõ vẻ câu nệ: "Chào Đoàn trưởng Cố!"
Trong mắt bác bí thư chi bộ, thôn của họ sản sinh một như Chính ủy Đường là quan lớn , giờ gặp thêm một vị Đoàn trưởng, trong tiềm thức ông cho rằng chức Đoàn trưởng còn to hơn cả Chính ủy, nên tức khắc trở nên khép nép sợ sệt.
"Cháu chào bác bí thư chi bộ ạ!" Hôm qua Cố Dã Chính ủy Đường nhắc qua việc ở quê lên chơi. Thấy bác bí thư, nhiệt tình chào hỏi, bước nhanh vài bước lên , đưa hai tay bắt tay với ông.
"Chào ! Chào !" Bác bí thư chi bộ càng thêm căng thẳng, vội vàng chùi mạnh hai tay vạt áo mới dám đưa tay bắt tay với Cố Dã.
Sau khi an tọa, Cố Dã liền trò chuyện với bác bí thư: "Bác bí thư ở đây quen ạ?"
"Quen chứ! Quen chứ! Ở đây điều kiện hơn trong thôn của bọn nhiều quá, cả đời đây là đầu tiên ở nhà lầu đấy!" Bác bí thư thấy thanh niên quan to hề vẻ hách dịch của con nhà quan, tính tình hiền hòa, dần dần cũng bớt căng thẳng hơn.
Chính ủy Đường là công tác chính trị, nhưng chỉ một ông phát hiện Cố Dã - cái chuyên quản lý công tác quân sự - còn cách chuyện phiếm thu phục lòng hơn cả .
Mới trò chuyện một lúc, bác bí thư chi bộ - một đàn ông nông thôn chất phác - thả lỏng, bắt đầu kể chuyện việc nhà với Cố Dã.
Cùng lúc đó, Bùi Tuyết Vân và Hứa Phân đang từ Cửa hàng phục vụ quân nhân mua nước tương trở về.
"Ngày thường nếu nấu cơm mà thiếu mắm thiếu muối gì đó, cần dùng gấp thì thể tới Cửa hàng phục vụ mua. Nó ngay trong doanh trại, gần, cũng tiện. Ở đó cũng bán đồ ăn, nhưng mua đồ ăn ở Cửa hàng phục vụ canh giờ, lúc nào cũng mua , cho nên vẫn cần chợ. Sáng mai sẽ dẫn cô trấn để nhận đường sá..."
Trên đường , Hứa Phân giảng giải cho Bùi Tuyết Vân một việc cần chú ý. Bùi Tuyết Vân tai qua tai , tâm trí bay xa tận .
Từ sáng hôm nay, Bùi Tuyết Vân toan tính xem thế nào để thuyết phục Chính ủy Đường mời Cố Dã tới khách. Cô nhắc khéo với Hứa Phân một , đương nhiên rõ là mời Cố Dã, chỉ là mời đồng nghiệp ăn bữa cơm nọ. Lúc vẻ mặt Hứa Phân vui lắm nên Bùi Tuyết Vân dám nhắc .
Chờ đến tối khi Chính ủy Đường về, Bùi Tuyết Vân liền giả vờ bác bí thư chi bộ lặn lội tới đây một chuyến, bác quanh quẩn một cả ngày chẳng quen ai. Quả nhiên Chính ủy Đường hiểu ý, lập tức sai Đường Lạc mời Cố Dã.
Bùi Tuyết Vân nóng lòng gặp Cố Dã lắm . Tuy doanh trại sư đoàn ở vị trí hẻo lánh, cách xa thành phố lớn, xung quanh là nông thôn, nhưng gì bên trong doanh trại cũng sạch sẽ ngăn nắp, hơn gấp vạn cái điểm thanh niên trí thức ở đội sản xuất.
Quan trọng nhất là ở đây cần việc nhà nông, gánh phân. Chờ cô kết hôn với Cố Dã, cô - Bùi Tuyết Vân - sẽ chính là phu nhân Đoàn trưởng!
Mức lương hơn 100 đồng một tháng của Cố Dã mắt cũng đủ cho cô tiêu xài, còn ở nhà sân vườn độc lập. Nói thế nào cũng sướng hơn gấp nhiều những ngày tháng khổ sở, mười mấy chen chúc ngủ cái giường chung lớn, ngửi mùi phân trâu giấc ngủ ở đội sản xuất!
Tuy cuốn sách là do Bùi Tuyết Vân , lúc thì ý tưởng tuôn trào như suối, sướng tay liền mạch lưu loát vấp chút nào, nhưng đến khi chính xuyên trong sách, cô mới phát hiện đời thực và trong sách khác .
Mới đầu cô cũng hừng hực khí thế, cho rằng cầm kịch bản "đại nữ chủ" sướng như tiên, cốt truyện chẳng dễ như trở bàn tay ? Nào là thi đại học, khởi nghiệp, tán trai , phú bà leo lên đỉnh cao nhân sinh, chuyện nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-176-phu-nhan-doan-truong.html.]
Kết quả ngày đầu tiên xuyên sách, cô ngã sấp mặt xuống ruộng lúa mì, nắng chiếu cho say sẩm mặt mày!
Trong sách mô tả cuộc sống thanh niên trí thức chỉ vỏn vẹn vài trăm chữ sơ sài, ai ngờ Bùi Tuyết Vân đích xuyên tới nai lưng ruộng thật sự.
Cô nào từng trải qua loại việc , nông thôn chỗ nào cũng thấy phân trâu, bờ ruộng là sâu bọ, quả thực sống một giây bằng một năm.
Bùi Tuyết Vân vốn định kiên trì thêm chút nữa, chờ đến khi kích hoạt tuyến cốt truyện bộ đội, sẽ theo đà phát triển trong sách mà xem mắt và kết hôn với Cố Dã.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
việc nhà nông quá mệt mỏi, gắng gượng nửa tháng, cô cảm giác như mất nửa cái mạng, thật sự nổi nữa nên mới nghĩ cách giả bệnh để trốn thoát.
Kết quả thiên tân vạn khổ mới tới bộ đội của Cố Dã, ngay cả cái cổng lớn cũng ...
"Tiểu Bùi! Tiểu Bùi? Cô chuyện đấy?"
Bùi Tuyết Vân đang thất thần, bỗng nhiên thấy Hứa Phân gọi, cô vội ngước mắt lên, liền thấy Hứa Phân đang nghiêm khắc .
"A, cô giáo Hứa, cháu đang đây ạ!" Bùi Tuyết Vân vội vàng hồn, vẻ khiêm tốn lắng , nhưng trong lòng thầm oán trách, quả nhiên giáo viên là thích giáo điều, phiền c.h.ế.t !
"Vậy cô nhắc một cái gì?" Hứa Phân nhíu mày.
Bùi Tuyết Vân: "...... Đi chợ mua thức ăn ạ?"
Hứa Phân âm thầm lắc đầu. Tuy Bùi Tuyết Vân mới đến hôm qua, nhưng Hứa Phân với kinh nghiệm nhiều năm giáo viên, liếc mắt một cái là cô gái mặt tâm tính kiên định, hơn nữa còn bằng mặt bằng lòng, tìm cớ thì giỏi lắm.
Sáng nay khi , bà dặn dò rõ ràng là cá trắm đen thì đem kho tàu, kết quả trưa về phát hiện Bùi Tuyết Vân đem nấu canh cá.
Nấu canh thì cũng thôi , Bùi Tuyết Vân còn đem năm quả trứng gà còn trong nhà chiên hết lên thả canh cá, là thế hương vị tươi ngon, dinh dưỡng phong phú.
Mấy chuyện đó Hứa Phân đều thể gì, nhưng Bùi Tuyết Vân nấu nồi canh cá mặn chát, mặn đến c.h.ế.t , chỉ thể chế thêm nước , cuối cùng thành một nồi canh to tướng, nhạt toẹt như nước sôi để nguội, chẳng còn tí mùi cá nào.
Hơn nữa Bùi Tuyết Vân xào rau nêm nếm cũng mặn. Hứa Phân hiện tại nghi ngờ chị dâu của bác bí thư lúc trong điện thoại rằng "cô thanh niên trí thức họ Bùi thông minh, tháo vát, nấu ăn ngon" là đang nhầm .
Hứa Phân dặn dò Bùi Tuyết Vân thêm một nữa, lúc hai tới khu nhà nhà.
Hai phụ nữ ngược chiều chào hỏi Hứa Phân: "Cô giáo Hứa nhà khách ?"
Nói , hai phụ nữ về phía Bùi Tuyết Vân. Bùi Tuyết Vân vội vàng mỉm , thoải mái hào phóng chào hỏi: "Chào mấy chị! Em họ Bùi, là thanh niên trí thức, các chị cứ gọi em là Tiểu Bùi là ạ."
Theo Bùi Tuyết Vân thấy, chẳng bao lâu nữa cô sẽ gia nhập khu nhà nhà , tự nhiên giữ quan hệ với mấy bà vợ quân nhân , đều là hàng xóm tối lửa tắt đèn .
Lúc ánh mắt Hứa Phân trầm xuống, bất động thanh sắc liếc Bùi Tuyết Vân đang đến vô cùng hăng hái.
Là bà nghĩ nhiều ? Sao bà cảm thấy Bùi Tuyết Vân thể hiện còn giống nữ chủ nhân hơn cả bà - hộ gia đình chính thức ở cái khu nhà ?
Về đến lầu nhà Chính ủy Đường, Hứa Phân dặn dò Bùi Tuyết Vân: "Trong nhà khách, bọn họ chuyện cô đừng xen mồm !"
Hứa Phân cũng chỉ thuận miệng nhắc nhở một câu, nhưng Bùi Tuyết Vân thì tai lọt qua tai . Cô thầm nghĩ trong lòng, xen mồm thì thể hiện sự bác học đa tài của , lấy cái gì để thu hút sự chú ý của Cố Dã chứ?