Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 175: Đi ăn tiệc
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:28:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Duyệt xong thấy Cố Dã chỉ im lặng chằm chằm với ánh mắt nặng nề, cũng tin lời , cô vội vàng ôm lấy khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã, hôn "chụt" một cái lên má .
"Cố Dã mà, em sợ đau nhất! C.h.ế.t đuối đau đớn như , em thể nhảy hồ chứ!" Khương Duyệt bĩu môi, tủi .
Cũng cái hôn "chụt" của Khương Duyệt Cố Dã vui mà thần sắc dịu ít.
Điểm Khương Duyệt sai, cô sợ đau, chỉ mạnh tay một chút là cô lóc ỉ ôi, nũng nịu c.h.ế.t.
"Cố Dã, lúc đến nhà họ Kỷ, gặp những khác ?" Khương Duyệt đoán Cố Dã chắc so đo với nữa, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Những khác mà cô đương nhiên là chỉ cha Kỷ và Kỷ Ưu Ưu.
Lúc đó Khương Duyệt mới đập đầu, xuyên sách, đầu óc choáng váng dữ dội, cả còn chút sức lực, khéo cái công viên cách nhà họ Kỷ xa, cô đó xuống bao lâu thì xảy chuyện rơi xuống nước.
Cố Dã xuất hiện kịp thời, chứng tỏ cô rời khỏi nhà họ Kỷ thì Cố Dã chắc cũng đến nơi.
Nghe , ngón tay dài của Cố Dã lướt qua đôi môi phấn hồng của Khương Duyệt, đôi mắt đen sâu thẳm như đầm nước.
"Không !" Anh trầm giọng : "Chỉ gặp bảo mẫu mở cửa thôi."
Lúc Khương Duyệt đang sóng vai với Cố Dã giường, cô đung đưa chân, hỏi: "Vậy quan hệ của chúng ?"
"Ừ, ." Cố Dã gật đầu. Tuy lúc đó quan hệ giữa và Khương Duyệt tệ, nhưng đó là nhà cha ruột của Khương Duyệt, tự nhiên sẽ rõ phận, chỉ điều...
"Họ gặp đúng ?" Khương Duyệt đoán ngay sẽ như thế . Cha Kỷ coi đứa con gái ruột là nỗi nhục nhã, lúc đó họ con rể là một lão già qua một đời vợ đèo bòng con riêng, đến con gái ruột còn đuổi thì cái gã con rể hờ tự nhiên càng gặp.
"Không , dù em với họ cũng chẳng thiết gì!" Khương Duyệt khoác tay Cố Dã, tựa đầu lên vai , khúc khích : "Hai chúng sống với là !"
Cố Dã chạm nhẹ má Khương Duyệt, khóe miệng nhếch lên, rõ ràng là lời của cô vui lòng. Ánh mắt dừng trán cô, nơi đó giờ láng mịn như xưa, nhưng nếu kỹ vẫn thể thấy một vết thâm mờ.
"Lúc đó rốt cuộc xảy chuyện gì? Tại em vỡ đầu?" Trước Cố Dã hứng thú , nhưng giờ thì khác, tất cả về Khương Duyệt.
Khương Duyệt theo bản năng đưa tay sờ lên chỗ từng thương trán, sắp xếp ngôn từ, kể vắn tắt những chuyện xảy ở nhà họ Kỷ mấy ngày đó.
Vốn dĩ Khương Duyệt sắp quên béng nhà họ Kỷ , ngờ hôm nay tỉnh thành một chuyến gặp Kỷ Ưu Ưu, tiếp đó Chân Kiện xuất hiện.
Điều khiến Khương Duyệt cảm giác những nhân vật từng dây dưa với cô trong nguyên tác sẽ còn xuất hiện trở .
Nếu hiện tại tình cảm giữa cô và Cố Dã định, xác định sẽ tiếp tục sống bên , thì chừng còn gặp nhà họ Kỷ, cô để Cố Dã nắm tình hình.
Cố Dã Khương Duyệt kể Kỷ Ưu Ưu xúi giục, tưởng đập đầu tường sẽ khiến cha ruột đau lòng, khỏi tức đến nghiến răng: "Ngốc thật!"
ngay đó hỏi: "Có em còn giấu chuyện gì ?"
Khương Duyệt giả ngu: "Hả? Giấu gì cơ? Không mà!"
Trời ơi, Cố Dã nhạy bén thế, nhanh như nhận lỗ hổng trong câu chuyện của cô?
Khương Duyệt quả thực điều giấu giếm. Cô dám với Cố Dã là nguyên chủ vì đá để lấy con trai nhà cán bộ cao cấp nên ngày nào cũng loạn với cha Kỷ, chọc giận họ đến mức cực kỳ chán ghét cô, mới khiến mưu kế xúi giục của Kỷ Ưu Ưu thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-175-di-an-tiec.html.]
Lòng tự trọng của Cố Dã cao, cho dù tình cảm hiện tại của họ , nhưng đàn ông nào chịu nổi việc vợ đầu tiên là bỏ trốn cùng bạn học nam, từ chối gả cho con trai cán bộ cao cấp...
"Cố Dã, chuyện qua , quá khứ quan trọng! Hiện tại và tương lai mới quan trọng! Anh đúng ?"
Khương Duyệt phịch lên đùi Cố Dã, hai tay ôm mặt , sâu mắt , nghiêm túc : "Em đập đầu một cái, cảm giác như c.h.ế.t một , cho nên em cắt đứt quá khứ, sống cuộc đời mới! Bây giờ em chỉ vun vén cho gia đình nhỏ của chúng thật , khác em đều thể quan tâm, trong lòng em chỉ !"
Một tay Cố Dã đặt eo Khương Duyệt, vì lời của cô mà đồng t.ử co rút mạnh, bàn tay to bất ngờ siết chặt.
"Cố Dã, nguyện ý tin em thêm một nữa ?" Khương Duyệt chút căng thẳng, cô đang cầu xin một lời hứa hẹn.
Cố Dã vuốt ve khuôn mặt nhỏ của Khương Duyệt, dịu dàng hôn cô, nhẹ giọng : "Khương Duyệt, tin em!"
Chỉ hy vọng em đừng thất vọng!
Sáng nay khỏi nhà sớm, Khương Duyệt mua thức ăn, cũng nấu cơm. Đã đến giờ cơm tối, bếp núc trong nhà vẫn lạnh tanh. Khương Duyệt thấy trong nhà còn mấy quả dưa chuột, mấy quả cà chua, liền bàn với Cố Dã: "Giờ nấu cơm kịp nữa , là tối nay chúng nấu mì ăn nhé?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Được!" Cố Dã thấy củi đủ liền sân lấy thêm củi và lá thông.
Khương Duyệt bắc nồi đun nước. Trong lúc chờ nước sôi, cô rửa sạch hai quả dưa chuột, dùng sống d.a.o đập dập thớt, cắt khúc bỏ đĩa, thái ít tỏi, pha nước sốt giấm dầu rưới lên.
Cố Dã thích ăn cay, Khương Duyệt để riêng một nửa, cho thêm bột ớt, nửa còn cay để cô và Ninh Ninh ăn.
Lúc Cố Dã mang củi và lá thông thì nước sôi, Khương Duyệt đang định thả mì thì tiếng gõ cửa: "Chú Cố nhà ạ?"
"Có!" Cố Dã giọng giống con thứ hai nhà Chính ủy Đường, bèn mở cửa, thì đúng là Đường Lạc.
"Chú Cố, chú ăn cơm đúng ? Ba cháu bảo cháu sang mời chú qua nhà cháu ăn cơm đấy!" Đường Lạc là một bé mập mạp, thò đầu thấy Khương Duyệt đang nấu mì, vội : "Chị ơi đừng nấu nữa, đưa Ninh Ninh sang nhà em ăn cơm luôn !"
Cố Dã vỗ cho một cái bốp: "Đường Lạc cháu gọi lung tung cái gì đấy? Gọi chú là chú mà gọi cô là chị á?"
Đường Lạc xoa đầu, hì hì: "Chị Khương Duyệt trẻ thế , gọi thím cháu mở miệng nổi ! Chú Cố đừng so đo nhiều thế!"
Cố Dã tức đến đen mặt, bộ định vặn tai Đường Lạc: "Cháu gọi hai bọn chú lệch hẳn vai vế, còn bảo chú đừng so đo?"
Đường Lạc vội che tai, xoay chạy biến ngoài, pháp nhanh nhẹn trái ngược với hình tượng mập mạp của bé: "Chú Cố, cháu sai ! Cơm nấu xong , chú với thím qua ngay nhé, cháu về báo cáo kết quả công tác đây!"
Khương Duyệt tủm tỉm Cố Dã, bàn tay nhỏ vuốt n.g.ự.c cho hạ hỏa: "Đừng giận mà! Em sẽ chê già !"
Cố Dã nửa câu đầu trong lòng còn thấy dễ chịu, nhưng ngay đó câu tiếp theo của Khương Duyệt thốt , suýt thì tắc thở. Tức c.h.ế.t !
"Anh già lắm ?" Cố Dã nghiến răng hàm hỏi Khương Duyệt.
Khương Duyệt nén : "Không già! Không già!"
"Cũng chỉ lớn hơn em 6 tuổi thôi mà!"
Cố Dã tức tối bóp cằm Khương Duyệt, cúi đầu c.ắ.n môi cô một cái. Cô vợ nhỏ đang chê già thì là gì?
"Đau!" Khương Duyệt nũng nịu kêu lên. Thực Cố Dã chỉ c.ắ.n nhẹ một cái, Khương Duyệt chỉ nũng chút thôi.
Cố Dã hừ một tiếng, với Khương Duyệt: "Đừng nấu mì nữa, chúng sang nhà lão Đường ."