Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 174: Em thật sự không phải tự sát

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:28:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Người nhà họ Kỷ?" Cố Dã hỏi.

 

Khương Duyệt kinh ngạc: "Sao ?"

 

Ngay đó cô nhớ , lá thư nguyên chủ để cho Cố Dã khi tỉnh thành ngoài việc đề cập ly hôn còn nhắc đến chuyện cô tỉnh thành tìm cha ruột. , Cố Dã cha ruột cô họ Kỷ?

 

Cô nhớ trong thư nguyên chủ cũng phận cụ thể của cha ruột.

 

Cố Dã hiệu cho Khương Duyệt: "Em xem chuyện là thế nào."

 

Khương Duyệt bèn kể chuyện gặp Kỷ Ưu Ưu và Tề Văn Lỗi ở Bách hóa Đại lầu hôm nay một lượt. Cuối cùng, cô đặc biệt nhấn mạnh: "Bọn họ cứ nằng nặc dúi tay em, em nhận cũng , Cố Dã thấy đúng ?"

 

Cố Dã: "... thật!"

 

Nói xong, Khương Duyệt kéo cái túi của , lôi từng món đồ : "Cố Dã xem, chỗ đều là Kỷ Ưu Ưu tặng."

 

Kỷ Ưu Ưu mua là đồ ăn vặt mứt quả, Khương Duyệt lôi hết mới phát hiện bên trong còn một túi nhỏ khô bò và một hộp sô cô la.

 

Hai thứ rẻ , xem Kỷ Ưu Ưu ở nhà họ Kỷ thực sự cưng chiều, đến khô bò và sô cô la cũng ăn.

 

Ngoài đống đồ ăn vặt , Kỷ Ưu Ưu còn mua cả sữa mạch nha, cũng là đồ quý giá.

 

Mấy thứ cộng ít nhất cũng mấy chục đồng, nhưng Khương Duyệt nhận lấy vô cùng yên tâm thoải mái. Chỗ chỉ là chút tiền lãi thôi, cô còn đòi món nợ lớn hơn nữa!

 

"Chỗ là vị hôn phu của Kỷ Ưu Ưu tặng!" Khương Duyệt để riêng đồ Kỷ Ưu Ưu tặng sang một bên, chỉ đống còn bàn, "Trừ cái bánh kem bơ , đây là em tự mua! Cũng đắt thật, hai miếng bánh kem tốn của em tận bảy hào đấy!"

 

Cố Dã: "..."

 

"Mẹ ơi, ăn bánh kem ạ?" Ninh Ninh chằm chằm cái bánh kem bơ nãy giờ, thấy Khương Duyệt mở hộp, mùi bơ thơm nức mũi bay , nước miếng Ninh Ninh sắp chảy ròng ròng.

 

"Được chứ! Con lấy hai cái thìa với cái bát nhỏ của con đây." Khương Duyệt sai bảo Ninh Ninh.

 

Ninh Ninh ăn liền vui vẻ tuột xuống ghế, tung tăng chạy bếp lấy thìa và bát.

 

Khương Duyệt lấy một cái bánh, còn một cái để dành mai ăn.

 

Tuy ba hào rưỡi một cái so với vật giá hiện tại đúng là đắt, bằng gần nửa cân thịt lợn, nhưng công nhận là đầy đặn. Một chiếc bánh kem đặc thịch, lớp bơ trắng muốt thôi thấy ngon.

 

Khương Duyệt chia một nửa bánh kem cho Ninh Ninh, bảo bé dùng thìa ăn cho đỡ bẩn tay, cũng tránh lỡ tay rơi bánh xuống đất.

 

Nửa còn , Khương Duyệt xúc một thìa to, miếng đầu tiên đút cho Cố Dã.

 

Từ lúc ký ức đến giờ, Cố Dã bao giờ ai đút cho ăn như thế , chút quen.

 

"A ~" Khương Duyệt thấy Cố Dã há miệng mà cứ cô chằm chằm, liền cố ý bắt chước kiểu dỗ trẻ con hiệu cho Cố Dã há miệng.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cố Dã: "..."

 

Cố Dã cũng chỉ chần chừ vài giây há miệng , Khương Duyệt thuận thế đút một thìa bánh kem to miệng .

 

Vị ngọt ngào thơm ngậy bùng nổ trong khoang miệng, nhưng Cố Dã dường như cảm nhận , lúc trong mắt chỉ cô gái mặt đang cong mắt với .

 

Bỗng nhiên, Khương Duyệt ghé sát , gần đến mức rũ mắt xuống là hàng mi dài và dày của cô như chiếc bàn chải nhỏ quét qua mặt .

 

Cố Dã Khương Duyệt định gì nên rũ mắt cô.

 

Khương Duyệt cũng đang Cố Dã, đôi mắt long lanh ý , đó, ánh mắt kinh ngạc của , cô thè chiếc lưỡi nhỏ l.i.ế.m khóe môi Cố Dã một cái.

 

Trong khoảnh khắc, Cố Dã chấn động , chỉ cảm thấy trái tim như dòng điện đ.á.n.h trúng, tê dại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-174-em-that-su-khong-phai-tu-sat.html.]

"Miệng dính bơ ." Khương Duyệt nheo mắt như một con hồ ly nhỏ, còn cố ý l.i.ế.m môi, "Ngọt quá!"

 

Hơi thở Cố Dã đột nhiên dồn dập, đồng t.ử trong nháy mắt trở nên đen thẫm, bất ngờ áp sát Khương Duyệt.

 

Hơi thở nóng bỏng ập tới, Khương Duyệt hề né tránh, nhưng ngay khi Cố Dã sắp chạm môi cô, cô thì thầm bên tai : "Ninh Ninh đang ở đây đấy!"

 

Cố Dã khựng , liếc Ninh Ninh đang chuyên tâm ăn bánh kem, vẻ mặt xa của Khương Duyệt, mặt vô biểu tình nhận lấy cái thìa trong tay Khương Duyệt, xúc một thìa bánh to.

 

Khương Duyệt tưởng định đút cho cô ăn, thầm nghĩ Cố Dã đúng là dạy một cái ngay, thế là cô há miệng tự sấn tới, kết quả vồ hụt, Cố Dã đưa thẳng miệng .

 

Khương Duyệt: "..." Được , cô rút lời .

 

Cố Dã ăn xong miếng bánh , đặt thìa xuống. Khương Duyệt định với lấy cái thìa thì tay Cố Dã nắm lấy.

 

"Cố Dã gì thế? Em còn ăn miếng nào mà!" Khương Duyệt đổi tay định với lấy bánh kem. Vừa nãy cô mới nếm tí tẹo, bơ thời ăn cũng khá ngon, chỗ dính bên khóe miệng Cố Dã cô ăn , cô dùng tay quệt một miếng bơ.

 

lúc Cố Dã kéo trong phòng.

 

"Ấy ! Làm gì thế gì thế!" Khương Duyệt tưởng Cố Dã chuyện quan trọng với cô, nhưng chuyện quan trọng đến cũng thể đợi cô ăn một miếng bánh kem hẵng ?

 

"Cố Dã chuyện gì thể đợi lát nữa ? Anh quá đáng... ưm!" Vừa cửa, đợi Khương Duyệt cằn nhằn xong, mắt tối sầm , Cố Dã bất ngờ hôn lên môi cô.

 

Ngay đó Khương Duyệt cảm nhận hương vị bơ thơm ngọt bùng nổ trong miệng, chữ "lắm" cô nuốt ngược trở trong cổ họng.

 

Ưm ưm, ngọt quá!

 

Cố Dã chơi thật đấy!

 

Cách một bức tường, Khương Duyệt Cố Dã ép tường, hai tay vòng qua cổ , môi răng quấn quýt.

 

Ở nhà chính, Ninh Ninh chuyên tâm ăn bánh kem bơ, tuy thấy trong phòng phát những âm thanh kỳ lạ nhưng cô bé chỉ ngẩng đầu một cái chứ tò mò chạy xem.

 

Không gì quan trọng bằng việc ăn bánh kem bơ!

 

Nụ hôn kết thúc, Khương Duyệt thở hổn hển, Cố Dã mổ nhẹ lên đôi môi phấn hồng của cô, trong mắt hai đều tràn ngập tình ý.

 

Khương Duyệt thích bầu khí lúc , hai âu yếm một lúc, cô nhớ còn chuyện chính hỏi: "Cố Dã, vẫn nhà họ Kỷ đấy!"

 

Đôi mắt Cố Dã sâu thẳm: "Em cho là tương lai, khéo xuất hiện ở công viên chứ?"

 

Khương Duyệt nghi hoặc: "Ý là gì?"

 

Công viên? Cố Dã đang đến cái công viên nơi cô rơi xuống hồ?

 

Cố Dã thấy Khương Duyệt hiểu bèn giải thích: "Lá thư em để chỉ tỉnh thành, nhưng tỉnh thành rộng lớn như , chắc chắn điều tra chứ!"

 

Để tìm Khương Duyệt, Cố Dã vận dụng quan hệ ở quân khu tỉnh, lúc mới tra nhà họ Kỷ.

 

Khương Duyệt lúc mới phản ứng , kinh ngạc : "Ý là, đến nhà họ Kỷ? Có cho em công viên? Là ai?"

 

Nhà họ Kỷ còn bụng như ? Khương Duyệt lục lọi ký ức một chút, ấn tượng gì.

 

Cố Dã nheo mắt, trầm giọng : "Là bảo mẫu nhà họ Kỷ, thấy em về hướng đó nên theo tìm, đến bên công viên thì thấy tiếng kêu cứu nhảy hồ tự sát!"

 

Nói đến đây, ánh mắt Cố Dã trầm xuống: "Khương Duyệt, em coi hôn nhân như trò đùa, đối với mạng sống của cũng vô trách nhiệm như ?"

 

Vừa nghĩ đến việc nếu tra nhà họ Kỷ, hôm đó đến kịp, Khương Duyệt thể lặng lẽ c.h.ế.t đuối trong hồ, lồng n.g.ự.c Cố Dã dâng lên cảm giác sợ hãi và phẫn nộ.

 

Khương Duyệt vội vàng chủ động nhận sai: "Xin , coi hôn nhân như trò đùa đúng là em sai, nhưng em sửa mà!"

 

" mà Cố Dã, một điểm em rõ, em tự sát! Lúc đó em chỉ thấy khỏe, công viên nghỉ, lúc nhặt túi thì đột nhiên chóng mặt, trượt chân mới rơi xuống hồ, em thật sự tự sát!"

 

 

Loading...