Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 165: Đây là sợ cô lại bỏ trốn theo trai
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:28:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường tỉnh thành, dù Khương Duyệt chuẩn tâm lý là đường sẽ xóc, nhưng cô vẫn ngờ nó xóc đến thế. Đầu óc cô cuồng dữ dội, hai ngụm nước uống buổi sáng chực trào ngược lên cổ họng.
"Mẹ ơi, thấy khó chịu ạ?" Ninh Ninh thấy Khương Duyệt ôm n.g.ự.c liền quan tâm hỏi.
Cố Dã ở ghế phụ, đầu : "Say xe ?"
Anh nhớ từ tỉnh thành về, Khương Duyệt nôn suốt dọc đường.
Khương Duyệt xua xua tay, hiệu .
"Dừng xe !" Cố Dã bảo Trương Kiến Quốc tấp lề đường.
Thời buổi đường nhiều xe, nửa ngày mới một chiếc chạy qua.
Khương Duyệt lao xuống xe, may mà Cố Dã đỡ cô, nếu chắc chắn ngã sấp mặt. Vừa xuống xe cô liền nôn khan bụi cỏ ven đường.
"Uống ngụm nước !" Cố Dã đưa bình nước, vỗ lưng cho Khương Duyệt.
Sáng nay Khương Duyệt ăn gì, dày rỗng tuếch chẳng gì để nôn, chỉ thấy chóng mặt dữ dội, từng cơn buồn nôn ập tới.
Cô nhận lấy bình nước, uống một ngụm súc miệng nhổ .
"Em , thôi!" Khương Duyệt vì mà chậm trễ thời gian, với Cố Dã một cái về phía xe.
Khương Duyệt định lên xe thì Cố Dã đưa tay giữ cô , trầm giọng : "Em ghế !"
Khương Duyệt Cố Dã đỡ lên ghế phụ, cửa xe đóng , cô tưởng định ghế , kết quả Cố Dã vòng qua bên ghế lái, mở cửa xe với tài xế Trương Kiến Quốc: "Tiểu Trương, , lái cho!"
"Rõ!" Trương Kiến Quốc lời, nhảy xuống xe, ghế cùng Ninh Ninh.
Cố Dã khởi động xe. Lần huyện thành, Khương Duyệt phát hiện Cố Dã lái xe đầm, giống tài xế Trương Kiến Quốc thốc ga. Đường vốn gập ghềnh, Trương Kiến Quốc còn phanh gấp, bảo càng dễ say xe.
"Đỡ hơn chút nào ?" Chạy một đoạn, Cố Dã hỏi Khương Duyệt.
"Đỡ hơn nhiều ạ!" Khương Duyệt mỉm Cố Dã. Gương mặt đàn ông góc cạnh cương nghị, mày kiếm mũi thẳng, góc nghiêng của Cố Dã trai đến mức khiến phạm tội.
Đẹp trai như thì thôi , còn chu đáo thế , Khương Duyệt cảm thấy vô cùng an .
Cửa sổ bên ghế phụ mở một nửa, gió tự nhiên thổi , cảm giác buồn nôn trong n.g.ự.c Khương Duyệt giảm đáng kể, đầu óc cũng bớt cuồng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tài xế Trương Kiến Quốc ghế , hai phía tương tác, trong lòng ngạc nhiên thôi. Vừa nãy Đoàn trưởng Cố đấy ? Đoàn trưởng Cố thế mà !
Một tháng , lúc Đoàn trưởng Cố bảo lái xe lên tỉnh thành tìm vợ biểu cảm . Cậu còn nhớ rõ lúc đó sắc mặt Đoàn trưởng Cố khó coi c.h.ế.t, chuyện với vợ cũng lạnh lùng. Vợ rơi xuống nước, câu đầu tiên Đoàn trưởng Cố khi cứu lên là về nộp đơn ly hôn.
Trương Kiến Quốc tình cảm vợ chồng Đoàn trưởng Cố , chỉ , cả sư bộ ai quen Đoàn trưởng Cố đều . giờ ánh mắt hai chốc chốc chạm , giống tình cảm ? Phải gọi là tình cảm quá chứ!
Trương Kiến Quốc bỗng nghĩ đến từ "kéo tơ".
, chính là kéo tơ, giống như lúc nấu mạch nha ăn Tết ở quê , dùng đũa khuấy lên, mạch nha kéo thành sợi dài liên miên dứt, nếm một miếng thơm thơm ngọt ngọt.
Trương Kiến Quốc ghế , ánh mắt "kéo tơ" của hai phía , cảm giác khí trong xe hình như cũng ngọt ngào hẳn lên.
Chậc!
Cố Dã lái xe đầm nhanh, đến 8 giờ xuất phát, hơn 10 giờ tới tỉnh thành.
Đây là thứ hai Khương Duyệt đến tỉnh thành, nhưng tỉnh thành thời cũng chỉ là đường xá rộng hơn chút, nhà lầu nhiều hơn chút, thành phố lớn hơn chút, nhà chọc trời là thứ hề tồn tại, so với mức độ phồn hoa của đời .
Đối với Khương Duyệt thì tỉnh thành chẳng gì lạ, nhưng Ninh Ninh là đầu tiên đến, từ lúc thành phố, cô bé cứ "oa" lên liên tục.
Khương Duyệt thích dáng vẻ trải sự đời của Ninh Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-165-day-la-so-co-lai-bo-tron-theo-trai.html.]
"Khương Duyệt, em ?" Lúc Cố Dã hỏi.
Khương Duyệt lên kế hoạch sẵn, bèn trả lời: "Đi sở thú , đó dạo Bách hóa Đại lầu."
Ninh Ninh sở thú liền phấn khích reo lên: "Mẹ ơi, sở thú khỉ ạ?"
"Không chỉ khỉ, còn cả hổ lớn nữa, gào!" Khương Duyệt đầu , cố ý động tác nhe nanh múa vuốt dọa Ninh Ninh.
Ninh Ninh khanh khách, khóe miệng Cố Dã cũng nhếch lên.
Trương Kiến Quốc càng thêm kinh ngạc. Một tháng qua rốt cuộc xảy chuyện gì? Sao ngay cả Ninh Ninh cũng như biến thành một đứa trẻ khác thế ?
Cậu là tài xế, thường xuyên theo lãnh đạo nên ít bí mật, ví dụ như chuyện vợ Đoàn trưởng Cố thích Ninh Ninh, đối xử với con bé.
Một tháng , sở dĩ Đoàn trưởng Cố tức giận đuổi theo lên tỉnh thành như , một là vì vợ bỏ trốn, hai là vì cô ép Ninh Ninh uống rượu, chuốc say một đứa bé mới ba tuổi.
Lúc đó Đoàn trưởng Cố lệnh cho lập tức lái xe tỉnh thành, cơn giận dữ ngút trời.
Hôm đó từ tỉnh thành về, Đoàn trưởng Cố đối xử với vợ lạnh nhạt, về đến nhà cũng cho Ninh Ninh tiếp xúc với vợ, mới ngắn ngủi một tháng mà đổi lớn thế ?
Cố Dã lái xe thẳng đến cổng sở thú tỉnh thành. Anh xuống xe , đỡ Khương Duyệt xuống, Trương Kiến Quốc cũng bế Ninh Ninh xuống xe.
"Hai con cứ chơi từ từ, rõ bên khi nào mới xong việc." Cố Dã giơ tay trái lên, tay chỉnh đồng hồ quân dụng cổ tay, xem giờ, "Thế , nếu họp xong sẽ đến cửa Bách hóa Đại lầu đợi hai con."
Nghĩ nghĩ, Cố Dã bổ sung: "Nếu 3 giờ rưỡi vẫn thấy đến, hai con cứ về hướng quân khu tỉnh, Bách hóa Đại lầu cách quân khu tỉnh xa ."
"Vâng ạ!" Cố Dã công việc bận rộn, Khương Duyệt đương nhiên ý kiến.
"Vậy đây!" Đôi mắt đen như trời của Cố Dã dừng khuôn mặt phấn nộn của Khương Duyệt, đồng t.ử khẽ co khó nhận .
"Vâng , chiều gặp !" Khương Duyệt mỉm .
Thấy Cố Dã vẫn chằm chằm , tưởng yên tâm về Ninh Ninh, cô liền vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Cố Dã cứ yên tâm , em lạc cũng để lạc mất Ninh Ninh !"
Cố Dã: "... Hai ai phép lạc hết!"
Khương Duyệt theo Cố Dã lên xe, chiếc xe Jeep chạy , đó đầu phát hiện Trương Kiến Quốc vẫn lên xe, cô kinh ngạc: "Sao lên xe? Bị bỏ ?"
"Này! Cố Dã, ở đây còn !" Khương Duyệt vội vàng vẫy tay về phía xe Cố Dã.
"Chị dâu, chị đừng gọi nữa! Là Đoàn trưởng Cố bảo ở cùng chị và Ninh Ninh đấy." Trương Kiến Quốc gãi đầu thật thà.
Khương Duyệt càng kinh ngạc hơn: "Cố Dã bảo ở á?"
Cô bỗng nhiên hiểu tại nãy Cố Dã cứ chằm chằm cô, hơn nữa ánh mắt kỳ lạ như ——
Đây là vẫn yên tâm về cô, sợ cô bỏ trốn, để Trương Kiến Quốc theo là để giám sát cô chứ gì!
Khương Duyệt thật sự cạn lời.
Xem chuyện nguyên chủ bỏ trốn cùng mối tình đầu quả thực khiến Cố Dã để tâm, vẫn tin tưởng cô !
Trương Kiến Quốc ở , Khương Duyệt cũng thể đuổi lúc . Hơn nữa sở thú thêm xách đồ chạy vặt cũng , Ninh Ninh mệt thì Trương Kiến Quốc còn thể bế giúp.
Sở thú thời cổng khá đơn sơ, một cánh cổng sắt lớn, bên mấy dòng chữ hàn: Sở thú Giang Thành.
"Tiểu đội trưởng Trương, trông Ninh Ninh một chút, mua vé." Khương Duyệt lấy tiền từ trong túi .
"Chị dâu để mua cho, quân nhân ưu tiên cần xếp hàng!" Trương Kiến Quốc tích cực, đợi Khương Duyệt mở lời chạy tới quầy bán vé mua hai tấm vé về, Ninh Ninh mới ba tuổi miễn phí vé cửa.
Soát vé sở thú, Khương Duyệt phát hiện quy mô sở thú cũng nhỏ, động vật nhiều, bên trong còn bán bỏng ngô, ngô luộc các loại đồ ăn vặt.