Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 160: Hở ra là đòi hôn

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:28:37
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Cố Dã chờ mà theo Khương Duyệt bếp. Khương Duyệt định đưa tay mở vung nồi thì bàn tay to của Cố Dã nắm lấy, dùng sức kéo một cái, cô ngã lồng n.g.ự.c ấm áp rắn chắc của .

 

"Khương Duyệt," đôi mắt Cố Dã sâu thẳm như trời, bình tĩnh chăm chú cô.

 

Khương Duyệt ngẩng đầu Cố Dã, tưởng điều gì với cô, nhưng chỉ thấy trong mắt như đang rực lửa.

 

"Cố Dã, xảy chuyện gì ?" Khương Duyệt nhớ tới tiếng sấm buổi sáng nay, tim kìm mà chùng xuống.

 

Cố Dã trả lời câu hỏi của Khương Duyệt, bất ngờ cúi xuống hôn lên môi cô. Hơi thở dồn dập phả lên mặt Khương Duyệt, nóng hổi khiến cô run rẩy.

 

Nụ hôn của Cố Dã quá mãnh liệt, Khương Duyệt hôn đến thở hổn hển, trong khoang mũi tràn ngập thở của . Hai tay cô mềm nhũn đặt lên bờ vai rộng của , đến khi hai chân sắp vững nữa Cố Dã mới buông cô .

 

Trán hai tựa , thở hòa quyện. Đôi mắt to của Khương Duyệt mơ màng, long lanh ánh nước, cả cô đều Cố Dã ôm trọn trong lòng.

 

"Cố Dã, rốt cuộc thế?" Trực giác mách bảo Khương Duyệt rằng Cố Dã chắc chắn tâm sự. Anh nãy hôn cô mạnh bạo như , giống như hôn xong bao giờ hôn nữa, cảm giác đó khiến cô hoảng hốt.

 

"Không gì, chỉ là nhớ em thôi!" Cố Dã trầm giọng .

 

Khương Duyệt chớp mắt, chút tin lời Cố Dã gì, nhưng nửa câu thì cô tin.

 

"Em cũng nhớ !" Khương Duyệt thẹn thùng hôn lên má Cố Dã, cô thấy mắt Cố Dã sáng bừng lên, khóe miệng cũng nhếch cao.

 

Mấy ngày nay Cố Dã tiến bộ thần tốc, giờ về nhà việc đầu tiên là ôm cô đòi hôn, buổi tối càng là hôn khắp thể miêu tả...

 

Hôm nay còn nhớ cô nữa chứ!

 

"Ăn cơm !" Giọng Khương Duyệt dịu dàng, ánh mắt càng ôn nhu như thể sắp nhỏ nước.

 

Haizz, Cố Dã trai thế , thế , thể thích chứ!

 

"Được!"

 

Cố Dã buông Khương Duyệt , vẻ mặt khuôn mặt tuấn tú dịu dàng nồng nhiệt, ánh mắt nóng bỏng hề rời khỏi cô.

 

Hôm nay Khương Duyệt rau muống xào, tôm sông xào ớt, cá trắm cỏ cắt khúc ướp gia vị kho tộ, thơm tươi.

 

Tôm xào ớt và cá trắm cỏ đều để trong nồi ủ ấm cùng cơm, rau muống hâm nóng sẽ mềm nhũn, mất ngon nên Khương Duyệt để bên ngoài, dùng lồng bàn đậy .

 

Khương Duyệt xới cơm cho Cố Dã, bưng hết thức ăn . Trời tối, nhà chính thắp đèn, ánh đèn mờ ảo tỏa . Cố Dã ăn cơm, Khương Duyệt bên cạnh .

 

Cố Dã ăn nhanh nhưng hề thô lỗ. Khương Duyệt chống cằm , càng càng thích, thích đến mức tim đập nhanh hơn.

 

Trong lòng Khương Duyệt thầm cảm ơn Bùi Tuyết Vân một chút vì tạo cho cô một đàn ông hợp ý đến thế!

 

Khương Duyệt cũng chỉ nghĩ trong lòng thôi, thực tế cô mới thèm cảm ơn Bùi Tuyết Vân. Nếu Bùi Tuyết Vân cái tiểu thuyết cẩu huyết thì cô xuyên đây, giờ còn đang phú bà xinh , hưởng thụ tự do tài chính trong căn hộ cao cấp đầy đủ tiện nghi thông minh .

 

Cố Dã Khương Duyệt đang . Từ khi ở tỉnh thành về, cô thích ngắm , lúc , đôi mắt cô như b.ắ.n những vì .

 

Lúc xác định tâm ý, Cố Dã còn từng trách móc Khương Duyệt, nhưng bây giờ, thích cô ngắm , thích ánh mắt cô , thích cô nũng với .

 

Cố Dã ăn xong định rửa bát thì Khương Duyệt ấn xuống.

 

"Anh nghỉ ngơi , hôm nay để em rửa." Tuy Cố Dã bảo việc gì nhưng Khương Duyệt tin, nhưng thì cô hỏi. Chỉ là sự mệt mỏi của thể , nên cô để nghỉ ngơi.

 

"Ninh Ninh ? Sao về thấy con bé?" Cố Dã cầm ca tráng men uống nước, nãy lúc ăn cơm, Khương Duyệt rót nước đun sôi để nguội cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-160-ho-ra-la-doi-hon.html.]

 

"Được Triệu Viễn Kỳ rủ ngoài chơi ." Khương Duyệt và Ninh Ninh ăn tối từ sớm. Tuy ngày nào Cố Dã cũng rửa bát nhưng về, cô thuận tay rửa luôn, nhất thiết đợi về rửa.

 

Lúc Khương Duyệt rửa bát, Cố Dã đang ngắm nghía cái bàn ba chân. Trời tối quá, ánh đèn trong nhà chính đủ sáng, rõ chất liệu bàn, chỉ thấy nó thiếu chân.

 

"Cái bàn em kiếm ở thế? Sao chỉ ba chân?" Cố Dã đưa tay sờ sờ mặt bàn, sờ, nhướn mày, trong mắt xẹt qua tia kinh ngạc.

 

Khương Duyệt úp bát rửa sạch lên trạn, vui vẻ : "Em lấy đèn pin cho , Cố Dã kỹ cái bàn xem!"

 

Cố Dã cần bật đèn pin cũng sờ cái bàn tầm thường, đợi Khương Duyệt mang đèn pin tới, Cố Dã nương theo ánh sáng kỹ, lúc mới khẳng định: "Gỗ sưa vàng (Hoàng hoa lê)!"

 

Thực Khương Duyệt chắc Cố Dã nhận chất liệu cái bàn . Trong nguyên tác miêu tả Cố Dã luôn là kỳ tài quân sự, còn về những năng lực khác của thì tới. Về Cố Dã trở thành nhân vật nền, chỉ xuất hiện chút ít khi cần thúc đẩy tình tiết, gần như chỉ vài nét bút lướt qua.

 

Cho nên lúc , khi Cố Dã phân biệt chất liệu cái bàn, trong lòng cô vui.

 

" ! Đây là bàn cổ bằng gỗ sưa vàng, em đào ở trạm phế liệu đấy." Khương Duyệt hớn hở .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cố Dã gật đầu: " là phong cách thời Minh Thanh."

 

Khương Duyệt thở dài: " mà thiếu mất một cái chân, thì hảo bao!"

 

Cố Dã buồn gõ nhẹ lên trán Khương Duyệt: "Thế em cũng nghĩ xem, nếu thiếu một cái chân thì cái bàn cổ thế thể xuất hiện ở trạm phế liệu ?"

 

Khương Duyệt xoa xoa trán: "Nói cũng đúng!"

 

Cố Dã tắt đèn pin, ôn tồn : "Mai tìm thêm một cái chân bàn, nhưng mà gỗ giống hệt thì khó tìm lắm, thể sẽ lệch tông một chút."

 

Khương Duyệt xua tay liên tục: "Không ! Cứ để nó vững , chúng bán cái bàn , lệch chút , dùng !"

 

Cố Dã : "Em đúng!"

 

Lúc Khương Duyệt khoác tay Cố Dã, thần bí : "Cố Dã, hôm nay em còn đào một bảo bối lớn nữa cơ!"

 

"Bảo bối gì thế?" Cố Dã nhướn mày.

 

Anh Khương Duyệt tinh quái, lắm trò, cô mà bộ dạng thì chắc chắn là thứ tầm thường, lúc khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã cũng khỏi hiện lên vẻ tò mò.

 

"Anh theo em!"

 

Khương Duyệt dẫn Cố Dã trong phòng, cẩn thận kéo chiếc rương gỗ từ gầm giường , mở nắp, nâng niu bê chiếc bình sứ .

 

"Cố Dã nhận cái ?" Khương Duyệt hỏi.

 

Cố Dã: "Sứ thanh hoa?"

 

Khương Duyệt gật đầu, ánh mắt sáng rực hỏi: "Vậy đây là triều đại nào ?"

 

"Đời Nguyên!" Cố Dã chậm rãi .

 

"Sao ?" Trong lòng Khương Duyệt kinh ngạc. Cô hỏi kiểm tra Cố Dã chút chơi, xem ngoài kiến thức quân sự hiểu gì khác , nhưng ngờ Cố Dã trả lời nhanh như .

 

"Đồ sứ đời Nguyên phần lớn miêu tả chim muông hoa lá côn trùng cá, sứ thanh hoa đời Nguyên đề tài hội họa phong phú hơn, thường là những tác phẩm cốt truyện kịch tính. Trên chiếc mai bình vẽ cảnh 'Tiêu Hà truy Hàn Tín trăng', cho nên phán đoán là sứ thanh hoa đời Nguyên." Cố Dã giải thích.

 

"Cố Dã nhiều thế?" Khương Duyệt vô cùng khâm phục Cố Dã, bình thường tìm hiểu về đồ cổ sẽ những kiến thức .

 

"Nhà , nên ." Cố Dã với giọng điệu bình thản, đó còn hỏi Khương Duyệt đang trong cơn khiếp sợ: "Em thích sứ thanh hoa đời Nguyên ?"

 

 

Loading...