Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 16: Cố Dã nghe lời thế sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:08:25
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Dã thói quen dậy lúc 5 rưỡi sáng, chạy bộ nửa tiếng về nấu bữa sáng.
Sáng sớm, trời còn tờ mờ sáng, Cố Dã mở cửa, theo bản năng sang phòng đối diện. Cửa phòng Khương Duyệt đóng chặt, khe cửa tối om, chắc là ngủ dậy.
Cố Dã giày, thắt dây lưng ngoài. Khi mở cửa chính nhà , nhẹ nhàng, nhưng cánh cửa gỗ vẫn phát tiếng “kẽo kẹt”.
Cố Dã khựng , liếc mắt về phía phòng Khương Duyệt, thấy gì bất thường, mới mở cửa, rón rén ngoài.
Ngay khoảnh khắc Cố Dã khép cổng sân , đèn trong phòng Khương Duyệt bật sáng.
Khương Duyệt với hai quầng thâm mắt to tướng giường, vẻ mặt "sống còn gì luyến tiếc". Giường thì quá cứng, gối cũng thoải mái, Khương Duyệt cả đêm trằn trọc ngủ ngon, hình như thấy tiếng động gì đó nên tỉnh luôn.
Trời còn sáng, Khương Duyệt tìm đèn pin, mở then cài cửa nhà chính, ngáp, cô sân vệ sinh.
Sân còn rộng hơn sân , lát đá phiến, phía tường rào hướng bắc trồng mấy cây ăn quả, tháng Năm thể thấy quả lấp ló tán lá. Đi dọc theo đường lát đá về phía chính là nhà vệ sinh.
Hôm qua Khương Duyệt còn lo lắng cái hố xí ghê tởm, nhưng khi thấy nhà vệ sinh nhà Cố Dã thì nỗi lo biến mất. Nhà vệ sinh xây bằng đá, gian bên trong cũng nhỏ, nền tráng xi măng, đặt một cái ghế và giấy vệ sinh, một thùng nước nắp đậy, còn đốt hương muỗi và ngải cứu để đuổi côn trùng, dọn dẹp sạch sẽ.
Bệ xí cũng kiểu một cái chum to bên đặt hai tấm ván gỗ, cúi đầu là thấy cảnh tượng "mễ điền cộng" (phân) ghê tởm như cô tưởng tượng, mà thiết kế giống bệ xí xổm thời . Hố phân kín phía , vệ sinh xong múc một gáo nước dội xuống là sạch bong, cũng cảnh tượng giòi bọ bò lúc nhúc, ruồi nhặng bay đầy trời đáng sợ như cô nghĩ. Lại đốt thêm ngải cứu xông lên, một chút mùi khó chịu cũng .
Sở dĩ Khương Duyệt để ý chuyện nhà vệ sinh như là vì ăn ngũ cốc hoa màu, thể bài tiết. Những bất tiện khác cô thể thuyết phục bản từ từ thích nghi, nhưng nếu mỗi ngày vệ sinh đều chịu đựng sự ghê tởm một thì cô thực sự một ngày cũng sống nổi.
Đi vệ sinh xong, Khương Duyệt về phòng quần áo, ngoài rửa mặt đ.á.n.h răng. Cô phòng Cố Dã, cửa đóng kín.
Nhớ tới vẻ mặt lạnh lùng và thái độ hung hăng của Cố Dã tối qua, Khương Duyệt lạnh một tiếng đầy hung tàn với cánh cửa: Hừ! Có cầu xin cô cô cũng thèm nữa!
Hơn 6 giờ, Cố Dã trở về. Từ xa thấy ống khói nhà đang bốc khói, trong mắt đen thoáng qua vẻ kinh ngạc. Khương Duyệt dậy sớm thế ?
Khương Duyệt định nấu mì sợi cho bữa sáng, múc mấy muôi bột mì. Nhớ tới sức ăn của Cố Dã, cô thêm ba muôi lớn nữa, đó cho thêm chút muối nước nhào bột, bắt đầu nhào.
Vốn dĩ ngủ ngon tâm trạng tệ, còn dậy sớm nấu cơm sáng, Khương Duyệt càng nghĩ càng giận, thế là nhào bột coi cục bột là Cố Dã mà mắng.
“Cố Dã cái đồ khốn kiếp, còn tuyệt đối tha cho ? Là nam chính thì ghê gớm lắm ! Xem tác oai tác quái kìa!”
“Nếu chỗ , ai thèm ở cái nơi rách nát ?!”
“Bà đây đang sống sướng, ông trời phát điên cái gì mà ném thế giới trong sách ch.ó má !”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“A a a! Tức c.h.ế.t mất! Tức c.h.ế.t mất!”
Khương Duyệt từ hồi đại học bắt đầu thử video, ban đầu beauty blogger, chuyển sang video ẩm thực, gây dựng danh tiếng và lượng fan nhất định. Cô nắm bắt xu hướng, cùng bạn khởi nghiệp, tiếp tục phát triển kênh cá nhân, livestream bán hàng, còn mở chuỗi nhà hàng riêng.
Ngay lúc cô đang hô mưa gọi gió, mỗi ngày dư tài khoản mà tỉnh thì “Bùm!”, cô xuyên sách.
“Nhớ căn hộ cao cấp của quá! Xe thể thao mới mua còn kịp nhận xe nữa, huhu!”
Muốn về nhà quá!
Khương Duyệt đang lầm bầm, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát. Cô phắt , thấy một bóng ở cửa bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-16-co-da-nghe-loi-the-sao.html.]
Thình lình thấy đó, Khương Duyệt giật b.ắ.n . Đợi khi rõ là Cố Dã, cô ném cục bột trở chậu, tức giận :
“Cố Dã đường kiểu gì mà tiếng động thế? Cũng hắng giọng một cái, định dọa c.h.ế.t !”
Mắng xong, tim Khương Duyệt cũng run lên. Cố Dã đến từ lúc nào? Anh thấy cô mắng ?
Khương Duyệt chột lấy cục bột nhào xong , rắc bột khô lên thớt, cán mỏng gấp , thái thành sợi, cầm lên rũ thành mì sợi.
“Cố Dã, nhà hết trứng gà , mượn mấy quả trứng ?”
Cố Dã xong gì, Khương Duyệt càng chột hơn. Cô nghi ngờ Cố Dã thấy cô mắng , giờ gì chắc chắn là đang ấp ủ xem nên mắng thế nào, cho nên cô quyết định giao việc cho Cố Dã, đuổi khéo .
“Được!”
Khương Duyệt thấy tiếng “” thì bất ngờ. Cố Dã lời thế ? Cô nãy còn nghĩ nhỡ chịu mượn trứng, cô sẽ lôi Ninh Ninh , bảo là Ninh Ninh cần dinh dưỡng đấy!
Nhìn bóng lưng cao lớn của Cố Dã cửa, Khương Duyệt gãi đầu, nghĩ thì thôi nghĩ nữa. Để mì sợi thớt cho bột nghỉ một lúc, cô xoay ngoài rửa mặt đ.á.n.h răng.
Một lát , Cố Dã . “Đây!” Anh đưa hai quả trứng gà cho Khương Duyệt.
“Sao hai quả thôi?” Khương Duyệt nhíu mày, “Thế đủ ăn!”
Cố Dã Khương Duyệt một cái: “Cô và Ninh Ninh ăn! Cuối tháng , nhà ai cũng chẳng còn nhiều đồ dự trữ.”
Khương Duyệt thở dài. Hiện tại là năm 78, thời đại vật tư vô cùng thiếu thốn, cái gì cũng mua bằng phiếu, nhà nào cũng khó khăn túng thiếu.
“Anh cho là mượn nhà ai, hôm nay mua trứng sẽ trả .”
Khương Duyệt cầm trứng gà bếp. Thời buổi mà còn thể mượn đồ ăn, quan hệ với Cố Dã chắc bình thường.
“Nhà chị dâu Triệu, dãy nhà thứ hai phía , tính từ trái sang là nhà thứ ba.” Cố Dã Khương Duyệt một cái, ánh mắt đen thẫm khó lường.
Đây đầu tiên thấy Khương Duyệt những lời kỳ quái. Lần ở bệnh viện cô nhắc đến cái gì mà đại thần xuyên sách, ném thế giới trong sách , rốt cuộc là ý gì? Cố Dã cũng bỏ qua câu Khương Duyệt cô chẳng hề ở đây, chỉ vì chỗ mà thôi.
Hừ! Anh ngay mà, cô ly hôn chỉ là kế hoãn binh, đợi cô tìm chỗ khác hơn, nhất định sẽ giống như mà bỏ trốn. Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Dã đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Khương Duyệt đột nhiên cảm thấy ớn lạnh, cô xoa xoa cánh tay, nổi da gà rần rần. Sao thế nhỉ? Thời tiết lạnh!
“Ba ơi!” Tiếng Ninh Ninh truyền đến.
Khương Duyệt và Cố Dã đồng thời đầu . Bé gái mặc áo ba lỗ đang ở cửa nhà chính, dụi mắt.
“Ninh Ninh dậy , mau đ.á.n.h răng rửa mặt , sáng nay chúng ăn mì sợi nhé!”
Khương Duyệt vẫy vẫy quả trứng gà với Ninh Ninh một cách dịu dàng: “Sẽ ốp la thêm quả trứng cho Ninh Ninh ăn nữa!”
Mặc kệ thế nào, Khương Duyệt hiện tại thế nguyên . Nguyên từng đối xử tệ với Ninh Ninh, thậm chí còn ngược đãi cô bé, Khương Duyệt đều tranh thủ lúc còn ở đây để bù đắp thật .