Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 152: Đi công tác học tập một tháng

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:28:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Khương Duyệt đặc biệt để riêng một bát tôm hùm đất cay cho Ninh Ninh. Ninh Ninh ăn chậm, tôm trong hai nồi nhôm lớn bàn hết sạch mà trong bát cô bé vẫn còn hơn một nửa.

 

"Cố Ninh, tôm hùm đất trong bát em khác loại bọn ăn ? Hay là, để ăn giúp em mấy con nhé?" Triệu Viễn Kỳ thèm thuồng bát của Ninh Ninh, nuốt nước miếng thương lượng.

 

Đoàn trưởng Triệu thế liền vỗ cho một cái gáy: "Mày mà đòi giúp em Ninh Ninh ăn á? Em Ninh Ninh tự ăn ?"

 

Nhóm Tiết Hồng Lượng đều phá lên, ngay cả Cố Dã cũng nhếch miệng .

 

Khương Duyệt cũng thấy buồn , với chị dâu Triệu: "Chị dâu, đầu óc thằng bé Viễn Kỳ nhà chị linh hoạt phết đấy chứ!"

 

Chị dâu Triệu Khương Duyệt khen con trai thì ngại ngùng: "Đầu óc nó chỉ linh hoạt với chuyện ăn uống thôi!"

 

Khương Duyệt thấy Triệu Viễn Kỳ cứ chằm chằm Ninh Ninh với vẻ mong chờ, liền hỏi Ninh Ninh: "Ninh Ninh chia sẻ tôm hùm đất với ?"

 

Ninh Ninh vóc dáng nhỏ, ghế đẩu thì với tới bàn nên lúc cô bé đang trong lòng Cố Dã.

 

Lúc Khương Duyệt chuyện với Ninh Ninh, những lọn tóc rủ xuống vương chiếc cổ trắng ngần thon thả. Cố Dã cúi đầu liền thấy hàng mi dài và đôi mắt dịu dàng của cô.

 

Trong khoảnh khắc , Cố Dã thất thần, bỗng nhớ cảnh tượng đầu tiên gặp Khương Duyệt.

 

Đó là tháng 8 năm ngoái, Ninh Ninh lâu, thấy các bạn nhỏ khác đều liền nằng nặc đòi tìm . Anh suy nghĩ cả đêm, hôm liền nhờ chị dâu Triệu để ý xem cô gái nào phù hợp .

 

Lúc đó nghĩ, kết hôn thể xin cấp nhà, sẽ mang Ninh Ninh ở ký túc xá nữa, hơn nữa Ninh Ninh dần lớn lên, là đàn ông con trai chăm sóc con bé sẽ nhiều bất tiện.

 

Có thể , đồng ý kết hôn chủ yếu vẫn là vì Ninh Ninh, để chăm sóc con bé.

 

Đương nhiên, cũng cân nhắc đến việc công bằng với cô gái đó, kết hôn kế, cho nên sẵn sàng bù đắp về mặt tiền bạc và vật chất.

 

Chẳng mấy ngày , chị dâu Triệu đến bảo tìm cô gái phù hợp với yêu cầu của .

 

Cô gái đó mười chín tuổi, nghiệp cấp ba, là thanh niên trí thức.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Ngoài việc tuổi tác nhỏ hơn dự tính của một chút thì các điều kiện khác đều phù hợp, điều kiện hàng đầu của là cô gái văn hóa.

 

Lần đầu tiên và Khương Duyệt gặp là ở nhà một bà con xa của chị dâu Triệu. Ấn tượng đầu tiên của về Khương Duyệt , cô trông văn tĩnh, năng cũng nhỏ nhẹ ôn tồn. Chị dâu Triệu hết cảnh của cho cô và cô chấp nhận.

 

Đã , ấn tượng hai bên đều , cô sẵn lòng chấp nhận Ninh Ninh, hơn nữa còn đồng ý với yêu cầu khi kết hôn tạm thời sinh con của , còn gì để hài lòng nữa?

 

Thế là về đơn vị nộp đơn xin kết hôn ngay.

 

Lúc đó cảm thấy đúng, những quen xung quanh đều là thấy mắt thì cưới, cuộc sống chẳng là như ?

 

Sau cũng từng nghĩ, cuộc hôn nhân giữa và Khương Duyệt quá vội vàng, nếu khi cưới thể tìm hiểu thêm chút nữa thì lẽ sống cảnh gà bay ch.ó sủa như .

 

Cũng là về , khi vô tình thư cô cho gã sinh viên mới , hóa lúc đầu cô đồng ý lấy là vì cô ghét cuộc sống ở điểm thanh niên trí thức, việc nhà nông nên mới tìm gả cho xong.

 

"Cố Dã, Cố Dã?"

 

Khương Duyệt đang thương lượng với Ninh Ninh xem chịu chia tôm cho Triệu Viễn Kỳ , ngẩng đầu lên thấy Cố Dã chằm chằm liền , kết quả thấy phản ứng gì bèn huơ tay mắt .

 

Ánh mắt Cố Dã khẽ động, hồn trở .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-152-di-cong-tac-hoc-tap-mot-thang.html.]

"Hả?" Biểu cảm khuôn mặt tuấn tú của đổi, ánh mắt Khương Duyệt chăm chú cũng bình thản.

 

"Anh đang nghĩ gì thế? Gọi mấy tiếng mà thưa." Khương Duyệt .

 

Chỉ là ngoài mặt Khương Duyệt tươi rói nhưng trong lòng thấy là lạ. Ngay khoảnh khắc ánh mắt cô và Cố Dã chạm , cô bỗng cảm giác, hình như Cố Dã đang một khác xuyên qua cô.

 

Là ảo giác chăng?

 

Cố Dã : "Nhớ tới chút việc trong công tác thôi, thấy em gọi, xin nhé!"

 

Tiết Hồng Lượng la lên: "Đoàn trưởng Cố, giờ là giờ tan tầm , việc công tác để giờ việc hẵng nghĩ!"

 

Đoàn trưởng Triệu đang dạy dỗ Triệu Viễn Kỳ cũng chen : "Hôm nay Sư trưởng bảo sắp ngoài học tập một tháng ? Có đang nghĩ chuyện ? Bao giờ thế?"

 

Khương Duyệt sửng sốt: "Cố Dã, học tập ?" Sao cô từng Cố Dã nhắc tới?

 

Không đúng, tối qua bảo đợi thêm một tháng nữa, giờ Đoàn trưởng Triệu học tập một tháng, chẳng lẽ là cùng một chuyện?

 

Khương Duyệt hiểu, tại Cố Dã cứ đợi học tập một tháng về mới động phòng?

 

Một tháng gì đặc biệt ?

 

"Ừ, đang định lát nữa với em." Cố Dã Khương Duyệt. Nếu là Khương Duyệt của một tháng , ở cô sẽ chẳng chút lưu luyến nào, thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm, nhưng hiện tại tình hình khác.

 

"Được Triệu Viễn Kỳ, con ăn đủ đấy, xin Ninh Ninh nữa!" Chị dâu Triệu thấy Ninh Ninh chia cho Triệu Viễn Kỳ một nửa tôm mà thằng bé vẫn còn chìa tay xin thêm, lập tức vỗ cho một cái.

 

Bữa tối kết thúc, ngoại trừ Đoàn trưởng Triệu đang xách cổ Triệu Viễn Kỳ, những khác đều xúm dọn dẹp: dọn vỏ tôm bàn, lau bàn, rửa bát, đổ rác, khiêng bàn ghế trả về nhà chính.

 

Đợi đến khi thứ gọn gàng ngăn nắp, nhóm Tiết Hồng Lượng thỏa mãn về, vợ chồng Đoàn trưởng Triệu cũng dắt Triệu Viễn Kỳ về nhà.

 

Tiểu viện trở vẻ yên tĩnh, lúc trời vẫn tối hẳn, ánh trăng treo ngọn cây.

 

"Cố Dã, học ở ? Bắt buộc một tháng mới về ? Ở giữa thể xin nghỉ ?" Khương Duyệt nghĩ đến việc xa Cố Dã là trong lòng bắt đầu khó chịu.

 

Cô và Cố Dã mới xác định tình cảm mấy ngày, thế mà xa .

 

"Không thể xin nghỉ, địa điểm thể !" Cố Dã đưa tay vỗ nhẹ lên má Khương Duyệt, ôn tồn .

 

"Vậy !" Khương Duyệt trong quân đội nhiều bí mật, nếu Cố Dã cho hỏi thì cô sẽ hỏi.

 

biểu cảm của Cố Dã, Khương Duyệt lờ mờ cảm nhận chuyến học tập của lẽ bình thường, chắc hẳn là một khóa học vô cùng quan trọng.

 

"Cố Dã, cứ yên tâm , Ninh Ninh em sẽ chăm sóc !" Khương Duyệt tuy nỡ nhưng cô Cố Dã là quân nhân, điều cô thể chỉ là ủng hộ .

 

"Anh còn mấy ngày nữa mới mà, em cứ như mãi về !" Cố Dã giọng điệu trịnh trọng của Khương Duyệt thì chút dở dở .

 

Khương Duyệt vội phỉ phui mấy cái: "Đừng bậy! Cố Dã là chiến thần mạnh nhất, lợi hại nhất! Mấy lời xui xẻo đừng !"

 

Cố Dã nhịn : "Được , nữa!"

 

chẳng hiểu lúc trong lòng Khương Duyệt cứ thấp thỏm yên, cứ cảm thấy biểu cảm của Cố Dã chỗ nào cũng đúng.

 

Chắc là cô nghĩ nhiều thôi!

 

 

Loading...