Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 148: Cái tật tùy tiện đi theo người khác của em phải sửa ngay

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:27:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nụ hôn của Cố Dã như chuồn chuồn lướt nước, chạm liền tách .

 

Hàng mi dài của Khương Duyệt rung rung, miệng , hiển nhiên vẫn hồn cú hôn bất ngờ báo của Cố Dã.

 

"Anh mà, thấy hết !" Ngón tay dài của Cố Dã lướt qua đôi môi mềm mại như cánh hoa của Khương Duyệt, ánh mắt dịu dàng, giọng càng thêm ôn nhu.

 

Khương Duyệt biểu cảm lúc của chắc ngốc nghếch lắm. Vừa nãy ở nhà Tào Dũng cô gì nhỉ? Sao cô chẳng nhớ gì cả?

 

dáng vẻ tràn đầy ôn nhu của Cố Dã, chắc hẳn vẫn hài lòng với biểu hiện của cô!

 

Lúc bọn họ băng qua đường cái, trở chỗ đỗ xe. Cố Dã mở cửa xe, bế Ninh Ninh lên .

 

Khương Duyệt đang định leo lên xe thì Cố Dã túm eo bế xuống.

 

"Rầm!" Cố Dã đóng cửa xe .

 

Khương Duyệt nghi hoặc đầu Cố Dã: "Chúng lên xe ?"

 

"Em đây, chuyện với em!" Cố Dã kéo Khương Duyệt sang một bên.

 

Khương Duyệt biểu cảm nghiêm túc của Cố Dã, trong lòng tự nhiên căng thẳng.

 

"Chuyện hôm nay trách em, nhưng mà ——" Cố Dã giây giọng điệu còn dịu dàng, giây bỗng nhiên đổi giọng nghiêm khắc: "Đồng chí Khương Duyệt, cái tật dễ tin , tùy tiện theo khác của em cần sửa ngay!"

 

Khương Duyệt: "... Em ngay mà!" Cô lầm bầm một câu, Cố Dã cứ gọi cô là đồng chí Khương Duyệt tức là bắt đầu giáo huấn cô !

 

Cố Dã: "Biết là !"

 

Khương Duyệt: "..."

 

Được , cô thừa nhận Cố Dã đúng. Chuyện hôm nay tuy cô cũng là nạn nhân nhưng đúng là cô quá bất cẩn. Lúc bà chị Triệu bảo ngoài xem vải, trong lòng cô thực thoáng chút nghi ngờ, kết quả ma xui quỷ khiến thế nào theo.

 

"Lần , em mới gặp một dám theo về nhà ăn cơm, cũng may đó là nhà Cục trưởng Thẩm. Nhỡ là kẻ ý đồ , em sợ đ.á.n.h ngất đem luôn ?" Giọng điệu Cố Dã vô cùng nghiêm khắc.

 

Khương Duyệt: "... Sợ!"

 

Cô vốn dĩ sợ, giờ Cố Dã , lập tức cảm thấy sợ hãi, mặt tái mét.

 

Khương Duyệt vẫn luôn chịu ảnh hưởng của tư duy lối mòn, cho rằng thời đại trị an , gặp hàng ngày phần lớn đều chất phác thiện lương nên cô cũng thả lỏng cảnh giác theo.

 

hiện tại Cố Dã như , cô thực sự sợ hãi.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Còn chuyện hôm nay nữa, nếu bán hàng thật sự là mìn, thì giờ em còn cơ hội đây chuyện với ? Em sớm trói chân tay, bịt miệng, nhét lên chiếc xe nào đó đưa khỏi thành ! Khương Duyệt em mỗi năm bao nhiêu phụ nữ mất tích ? Một khi mất tích là vĩnh viễn bao giờ trở về nữa!"

 

"Huhuhu, Cố Dã đừng nữa!" Khương Duyệt trực tiếp dọa . Lời Cố Dã cô nhớ tới cảnh ngộ của nguyên chủ trong truyện gốc.

 

Trong truyện, nguyên chủ nhảy sông xong c.h.ế.t mà bọn buôn vớt lên, đó bán đến chốn lầu xanh ở phương Nam, sống thê t.h.ả.m vô cùng, đến c.h.ế.t cũng thể về nhà.

 

Vừa nghĩ đến việc cũng khả năng vết xe đổ của nguyên chủ, Khương Duyệt càng to hơn.

 

Cố Dã thấy Khương Duyệt cũng an ủi cô, chỉ nắm lấy tay cô, đợi cô tự bình tĩnh mới : "Lên xe !"

 

Thực Cố Dã cố ý nghiêm trọng lên, mục đích tự nhiên là để dọa Khương Duyệt.

 

Trong thực tế tuy đúng là tình huống như nhưng cũng gặp nhiều, hiện tại trị an tương đối định.

 

trong mắt Cố Dã, Khương Duyệt chút hồ đồ to gan, dọa cô một trận, chừng tin bậy bạ!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-148-cai-tat-tuy-tien-di-theo-nguoi-khac-cua-em-phai-sua-ngay.html.]

Đợi đến lúc cô thực sự gặp nguy hiểm, lúc đó hối hận thì muộn !

 

Khương Duyệt thút thít leo lên xe. Ninh Ninh thấy thế quan tâm hỏi: "Mẹ ơi ?"

 

"Không , gió to quá, bụi bay mắt thôi."

 

Cố Dã nheo mắt Khương Duyệt một cái khởi động xe.

 

Trở sư bộ, Cố Dã lái xe tải về đại đội vận tải. Anh xuống xe , đó bế Ninh Ninh xuống. Đợi đưa tay định bế Khương Duyệt thì cô thèm để ý đến , tự nhảy xuống.

 

Đại đội trưởng đại đội vận tải bên cạnh mắt thấy Cố Dã đưa tay thu về, vội vàng dời mắt chỗ khác, thấy gì hết!

 

Cố Dã đầu liếc Đại đội trưởng một cái, Đại đội trưởng rùng .

 

"Giận ?" Cố Dã vài câu với Đại đội trưởng Vương Mãnh xong, thấy Khương Duyệt dắt Ninh Ninh xa, bước vài bước đuổi theo.

 

"Không !" Khương Duyệt cúi đầu, giọng ồm ồm.

 

Cố Dã định nắm tay Khương Duyệt nhưng cô tránh .

 

"Còn bảo giận?"

 

"Em giận , em giận chính !" Bởi vì nhớ tới nguyên chủ, tâm trạng Khương Duyệt tệ, hơn nữa suốt dọc đường cô đều suy nghĩ một vấn đề.

 

"Cố Dã, nếu, em là nếu nhé, em thật sự bọn buôn bán , tìm em ?"

 

"Có!" Cố Dã gần như chút do dự trả lời: "Dù chân trời góc biển, nhất định sẽ tìm em!"

 

Khương Duyệt giật , cô ngước mắt Cố Dã. Anh cũng đang cô, đôi mắt đen sâu thẳm, ánh mắt vô cùng kiên định.

 

thể nhận , khi Cố Dã lời là cực kỳ nghiêm túc, cô cũng nghi ngờ việc Cố Dã thực sự sẽ tìm cô đến chân trời góc biển.

 

trong truyện gốc, khi nguyên chủ nhảy sông, Cố Dã tuy tỉnh thành tìm kiếm nhưng một tháng liền kết hôn chớp nhoáng với Bùi Tuyết Vân, đó quên mất nguyên chủ.

 

Khương Duyệt nên lấy cốt truyện trong sách so sánh với Cố Dã hiện tại, nhưng cô vẫn nhịn suy nghĩ. Lúc đó Cố Dã nghĩ gì? Và Cố Dã của hiện tại, nếu cô thật sự bán , rốt cuộc thể tìm cô bao lâu? Nếu mãi tìm thấy cô, liệu giống trong truyện, nhanh chóng tìm một phụ nữ khác kết hôn...

 

Khi Khương Duyệt và Cố Dã về đến khu gia thuộc thì mặt trời xuống núi.

 

Về đến nhà, Khương Duyệt rửa tay rửa mặt . Vòng hằn đỏ do chị Triệu nắm chặt cổ tay cô giờ chuyển sang màu tím.

 

Khương Duyệt tìm t.h.u.ố.c mỡ định bôi thì một bàn tay to vươn tới, lấy lọ t.h.u.ố.c từ tay cô.

 

"Còn đau ?" Cố Dã hỏi.

 

"Ưm." Khương Duyệt rũ mắt, đau, cũng đau.

 

"Sức lực của em cũng nên luyện tập thêm, hôm nào dạy em mấy chiêu tự vệ (cầm nã thủ), gặp tình huống như hôm nay cũng đến mức chạy cũng thoát!" Cố Dã bộ dạng yếu đuối của cô vợ nhỏ nhà , trong lòng thở dài một trận.

 

Khương Duyệt vế Cố Dã còn thấy bình thường, đến nửa câu thì vui: "Lúc xem mắt với em chẳng em vai thể gánh tay thể xách , giờ bắt đầu chê bai em ?"

 

Cố Dã thế thì bật : "Ai bảo chê em? Anh cũng giống em thôi, vai thể gánh tay thể xách! Anh chê em !"

 

Khương Duyệt sửng sốt. Cố Dã đang cái gì thế? Ngay đó cô ý thức là do giận quá mất khôn, sai .

 

"Phụt!" Khương Duyệt thấy Cố Dã , vốn còn định xụ mặt thèm để ý đến , kết quả nhịn theo.

 

Cố Dã vuốt ve cánh tay Khương Duyệt, dịu dàng hỏi: "Cười tức là giận nữa chứ gì?"

 

Khương Duyệt mím môi, nghiêng đầu Cố Dã, chợt đưa tay ôm lấy cổ , tựa mặt lên vai .

 

"Vâng!" Cô khẽ đáp một tiếng trong cổ họng.

Loading...