Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 142: Vạn nhất anh hy sinh

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:27:34
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Cố Dã trở văn phòng tiếp tục tài liệu, chẳng bao lâu , Chính ủy Đường cũng về. Vừa bước , ông tự rót cho một ly .

 

"Cậu đoán xem hôm nay truy hỏi cái gì?" Chính ủy Đường thấy Cố Dã vùi đầu , liền bưng chén tới, tủm tỉm hỏi.

 

"Hỏi cái gì?" Cố Dã ngẩng đầu lên.

 

"Cái đám hậu sinh vợ , dám tự đến hỏi , liền nhờ sang thăm dò, hỏi xem cô vợ nhỏ nhà chị em gái gì ." Chính ủy Đường uống ngụm , "Cậu nào nấy nghĩ lắm, em cột chèo với đấy!"

 

"Cô chị em gái, chỉ một trai và một em trai." Trước khi kết hôn Cố Dã thẩm tra lý lịch chính trị nên tự nhiên rõ tình hình gia đình Khương Duyệt.

 

đó chỉ là gia đình cha nuôi của cô, còn về gia đình cha ruột ở tỉnh thành, họ cũng chỉ một cô con gái độc nhất.

 

"Thế , chậc chậc, chị em họ thì ? Hoặc chị em biểu (con cô con /dì) ? Em dâu xinh như , chị em họ của cô chắc cũng nhỉ!" Chính ủy Đường hỏi.

 

"Không rõ!" Cố Dã từng gặp nhà đẻ của Khương Duyệt, mấy cô chị em họ đó .

 

Bỗng nhiên, tay cầm bút máy của Cố Dã dừng . Nhắc mới nhớ, sắp đến Tết Đoan Ngọ . Ở tỉnh Giang truyền thống con rể đến nhà bố vợ chúc tết, và Khương Duyệt kết hôn gần một năm mà đến nay vẫn từng đến nhà bố vợ.

 

"Lão Đường, Tết Đoan Ngọ ông về nhà đẻ chị dâu ?" Cố Dã ngước mắt hỏi Chính ủy Đường, vợ Chính ủy Đường là thành phố .

 

"Đi, đương nhiên là chứ!" Chính ủy Đường ha hả, "Đây là chuyện mặt vợ, !"

 

"Đi chúc tết thì mang những gì?" Cố Dã hỏi.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Ở đây thịnh hành mang t.h.u.ố.c lá và rượu, bên trẻ con thì mang kẹo bánh, nhưng nhà tiền thì mang chút trứng gà hoa quả cũng đều cả, chủ yếu là ở tấm lòng." Chính ủy Đường trả lời.

 

Cố Dã gật gật đầu, ghi nhớ trong lòng.

 

"Định nhà đẻ em dâu chính thức đấy ?" Chính ủy Đường dáng vẻ để tâm của Cố Dã, đầu tiên là trêu chọc một câu, đó sắc mặt trở nên nghiêm túc, "Lão Cố, đừng trách cả lắm miệng. thấy và em dâu tình cảm như , chuyện suy xét ? Bây giờ xin rút vẫn còn kịp đấy!"

 

Nghe , tay cầm bút của Cố Dã đột nhiên siết chặt.

 

"Cậu còn trẻ, cơ hội còn nhiều, nhưng mạng sống là của . Hành động quá nguy hiểm, bên hy sinh vài chiến sĩ ưu tú , nếu cũng thiệt hại ở đó..." Chính ủy Đường đến đây tự vỗ miệng một cái, "Nhìn cái miệng quạ đen của , bậy bạ gì thế . Cậu Cố Dã chính là vua lính đơn độc mạnh nhất, một chấp cả thiên quân vạn mã! Ai hy sinh thì hy sinh chứ sẽ !"

 

Cố Dã khẽ một tiếng: "Lão Đường, rốt cuộc ông tin tưởng tin thế?"

 

Chính ủy Đường biểu tình nghiêm túc: " đối với đương nhiên là lòng tin!"

 

"Thế thì !" Cố Dã trông vẻ để ý lắm.

 

"Vậy cho em dâu ?" Chính ủy Đường thấy khuyên Cố Dã, chỉ thể lôi Khương Duyệt .

 

"Không!" Cố Dã rũ mắt, "Không lo lắng!"

 

"Haizz!" Chính ủy Đường thở dài, "Cậu cứ suy nghĩ kỹ !"

 

**

 

Khương Duyệt đón Ninh Ninh từ nhà chị dâu Triệu về. Ninh Ninh ăn cơm ở đó, Khương Duyệt cũng Cố Dã đút cho no căng nên bữa trưa cần ăn thêm nữa.

 

"Khương Duyệt, món sâu... tôm hùm đất cay tê của cô ăn ngon thật đấy! Cái con sâu càng , , tôm hùm đất, ở quê thực cũng , nhưng vỏ cứng quá, tươi bằng tôm sông nên quê thích ăn." Chị dâu Triệu thấy Khương Duyệt liền đưa trả cái âu sứ lớn rửa sạch sẽ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-142-van-nhat-anh-hy-sinh.html.]

Lúc Khương Duyệt đưa Ninh Ninh sang cũng mang theo một đĩa tôm hùm đất xào cay cho chị dâu Triệu nếm thử. Chị dâu Triệu thứ ăn nhưng ngờ Khương Duyệt ngon đến thế.

 

Chị còn định để dành một ít cho Đoàn trưởng Triệu tối về nếm thử, kết quả chỉ chị và Triệu Viễn Kỳ hai đ.á.n.h bay cả đĩa tôm.

 

"Nhà em còn, tối nay em vị thập tam hương, đến lúc đó chị dâu qua ăn nhé!" Khương Duyệt dắt tay Ninh Ninh, chào tạm biệt chị dâu Triệu.

 

Về đến nhà, Khương Duyệt dọn dẹp đồ đạc xong xuôi rửa tay, đưa Ninh Ninh ngủ trưa.

 

Ngủ một giấc dậy, Cố Dã vẫn về. Khương Duyệt vốn định tiếp tục cái lò nướng của , nhưng bên ngoài nắng quá gắt, cô định đợi tối mát mẻ chút tiếp, kẻo phơi nắng hỏng da thì lợi bất cập hại.

 

Vẽ tranh một lúc, Khương Duyệt dậy sân, thu hai chiếc áo thun nhỏ giặt phơi hồi trưa , kiểm tra một nữa, xác định vết ố mới yên tâm.

 

Lúc Cố Dã bước , Khương Duyệt đang sách. Cô rũ mắt, hàng mi dài cong vút, vài sợi tóc vương má, làn da trắng sứ, mái tóc đen như mực, khí chất trầm tĩnh như một bức tranh.

 

"Cố Dã về !" Khương Duyệt ngửi thấy thở quen thuộc, đầu thì thấy Cố Dã bên cạnh. Cô nhảy dựng lên, ôm lấy eo Cố Dã, ngửa đầu với , trong mắt tràn ngập niềm vui khi thấy Cố Dã.

 

Ngón tay dài của Cố Dã chạm nhẹ đôi môi phấn hồng của Khương Duyệt, khóe miệng cũng nhếch lên, đôi mắt sáng như trời.

 

"Có bây giờ luôn ? Em gọi Ninh Ninh dậy nhé!" Khương Duyệt đầu , phát hiện Ninh Ninh tự dậy .

 

"Chúng bằng gì? Đi xe đạp ? Cố Dã, em mua một cái ghế mây nhỏ, xem thế nào lắp ghế xe đạp giúp em với." Khương Duyệt dặn Ninh Ninh mặc quần áo, còn thì kéo Cố Dã sân.

 

Cố Dã nhận lấy chiếc ghế nhỏ, ướm thử lên xe đạp của Khương Duyệt, : "Phải dùng dây thép buộc , giờ thời gian, đợi tối về cho."

 

Đặt chiếc ghế sang một bên, Cố Dã tiếp: "Chúng lái xe !"

 

Khương Duyệt tưởng Cố Dã lái xe là lái chiếc xe Jeep lớn , bảo cô dắt Ninh Ninh cổng khu gia thuộc. Khương Duyệt đang đông ngó tây tìm xem xe Jeep ở thì thấy một chiếc xe tải quân dụng dừng mặt.

 

"Lên xe!"

 

Cửa sổ xe hạ xuống, Khương Duyệt thấy Cố Dã ở ghế lái, trai ngời ngời vẫy tay với cô.

 

Khương Duyệt đầu tiên là vẻ trai cho lóa mắt, tiếp theo là kinh ngạc, Cố Dã cũng lái xe tải ?

 

Cố Dã mở cửa xe từ bên trong. Xe tải còn cao hơn xe Jeep, Khương Duyệt đưa Ninh Ninh lên , Cố Dã ở đỡ lấy, Khương Duyệt đang định tự bò lên.

 

"Đưa tay cho !" Cố Dã ở xe vươn tay về phía Khương Duyệt. Khương Duyệt đặt tay lòng bàn tay , siết chặt, kéo cô lên một cái.

 

Khi Khương Duyệt mượn lực lên xe, cảm giác tầm lập tức trở nên thoáng đãng.

 

Khương Duyệt tưởng sẽ say xe, từ tỉnh thành về, cô xóc đến mức ruột gan nôn hết , nhưng chạy một mạch đến huyện thành, Khương Duyệt gần như cảm thấy xóc nảy mấy.

 

Cố Dã lái xe tải chạy thẳng đến Cục Công an huyện.

 

Anh xuống xe , Khương Duyệt thấy Cố Dã xuống xe nhẹ nhàng như , mở cửa xe cũng chuẩn nhảy xuống, kết quả độ cao liền sợ hãi (túng).

 

"Nhảy , đỡ em!" Cố Dã vẻ nóng lòng thử của Khương Duyệt, thấy xung quanh ai liền dang hai tay, hiệu cho cô nhảy xuống.

 

Lần Khương Duyệt còn gì sợ nữa, nhảy phắt xuống, rơi gọn vòng tay ấm áp rắn chắc của Cố Dã.

 

Cố Dã ôm vòng eo mảnh khảnh của Khương Duyệt, vững vàng đặt cô xuống, hai .

 

lúc , Khương Duyệt thấy phía truyền đến tiếng hít khí lạnh.

 

 

Loading...