Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 137: Tình yêu đến quá nhanh như một cơn lốc

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:27:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"A ~" Trên môi Cố Dã truyền đến cảm giác đau nhói, là Khương Duyệt c.ắ.n .

 

"Khương Duyệt, em cầm tinh con cún ?" Cố Dã bất đắc dĩ Khương Duyệt, cô câu thật kỳ quái, cô là vợ , đời định ly hôn, đương nhiên chỉ hôn một !

 

Việc còn cần ?

 

Khương Duyệt nhe răng, hệt như một con hồ ly nhỏ: "Đóng dấu cho Đoàn trưởng Cố, của riêng Khương Duyệt!"

 

Trong phút chốc, Cố Dã chỉ cảm thấy trong lòng như dòng điện chạy qua, tình ý trong đôi mắt đen như ngọn lửa điên cuồng nhảy nhót.

 

Anh kìm lòng đậu cúi , âu yếm, đúng lúc , ngoài hành lang truyền đến tiếng bước chân, còn tiếng ho khan thật to.

 

"Khụ khụ khụ..."

 

Cố Dã đột nhiên hồn, ánh mắt khôi phục vẻ trong trẻo.

 

"Không bảo đưa cơm cho ?" Cố Dã kiềm chế sự rung động trong lòng, nhéo nhéo cằm Khương Duyệt.

 

"À đúng !" Khương Duyệt nãy suýt chút nữa c.h.ế.t chìm trong ánh mắt đó của Cố Dã, thấy Cố Dã cúi hôn , cũng là kìm lòng đậu đón nhận, đó liền thấy tiếng ho khan .

 

"Túi của em ?" Khương Duyệt cúi đầu tìm túi, hôn đến thất điên bát đảo, cô quên mất túi cơm để chỗ nào .

 

"Ở đây!" Cố Dã xách cái túi Khương Duyệt mang đến từ bàn cạnh cửa lên.

 

Khương Duyệt nhận lấy, lấy hai cái hộp cơm bằng nhôm, mở đặt lên bàn. Một hộp là cơm, nén chặt, hộp đựng thức ăn, tôm hấp dầu và thịt kho tàu phủ lên rau dền xào, hộp cơm nhuốm màu nước rau dền đỏ au.

 

Thức ăn đều vẫn còn nóng, hương thơm nức mũi.

 

"Sao món sâu xào để ăn?" Cố Dã hỏi.

 

Vừa nãy chính cũng cái mùi thơm cay cho thèm .

 

"Đó sâu, đó gọi là tôm hùm đất. Ở nhà còn nhiều lắm, tối về ăn cho thỏa thích!" Khương Duyệt sửa lưng Cố Dã, gọi là sâu càng cứ như ăn sâu bọ, ghê c.h.ế.t .

 

"Tôm hùm thì tôm hùm, còn tôm hùm đất?" Cố Dã vốn định xong việc mới xuống nhà ăn ăn cơm, ngờ Khương Duyệt đưa cơm tới cho , đồ ăn Khương Duyệt ngon hơn nhà ăn nhiều.

 

Khương Duyệt từng một kỳ video về tôm hùm đất, cô tìm hiểu kỹ càng, lập tức phổ cập kiến thức chi tiết cho Cố Dã.

 

"Hóa là loài ngoại lai, loại tôm hùm đất... vẫn luôn đau đầu, đào hang khắp nơi, chỉ phá hoại đồng ruộng, mà còn thường gây hư hại nghiêm trọng cho các công trình thủy lợi. Hơn nữa năng lực sinh sản mạnh, bắt mãi hết!" Cố Dã lúc chuyện rũ mắt xuống, đang suy nghĩ điều gì.

 

"Bắt thì chắc chắn là bắt hết, nhưng chúng thể ăn nó nha!" Khương Duyệt tủm tỉm . Nếu hiện tại cho phép cá nhân mở tiệm cơm, hoặc là mở một quán ăn khuya bán tôm hùm đất, thì tuyệt đối buôn bán đắt hàng.

 

Cố Dã , giống như lơ đãng ngẩng đầu, hỏi Khương Duyệt: "Sao em hiểu rõ ràng thế?"

 

Khương Duyệt chớp mắt, khoảnh khắc cô cảm giác ánh mắt Cố Dã cô là lạ, như là đang thăm dò cô .

 

Khương Duyệt sớm chuẩn sẵn lý do, lập tức hì hì : "Trước em từng một cuốn bách khoa thư trong thư viện, giới thiệu qua loại tôm hùm đất nên em nhớ kỹ."

 

"Vậy em còn những gì nữa?" Cố Dã tới chỗ giá để chậu rửa mặt cạnh cửa, rửa tay đầu hỏi Khương Duyệt.

 

Nhìn qua thì giống như đang tùy ý trò chuyện.

 

"Em nhiều lắm, nhưng bắt em ngay thì em ." Khương Duyệt chống cằm .

 

"Em ăn ?" Cố Dã cầm lấy đôi đũa, xới tơi phần cơm nén chặt .

 

"Chưa!"

 

Khương Duyệt một lòng nhớ thương việc đến tìm Cố Dã hỏi cho lẽ, kịp ăn cơm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-137-tinh-yeu-den-qua-nhanh-nhu-mot-con-loc.html.]

"Vậy em ăn ." Cố Dã kéo một cái ghế đặt bên cạnh, bảo Khương Duyệt xuống, đưa đũa cho cô.

 

"Anh đút cho em ăn!" Khương Duyệt nhận đũa.

 

Khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã cứng đờ, đút cơm cho Khương Duyệt? Ninh Ninh bây giờ còn cần đút, Khương Duyệt yêu cầu đút cơm?

 

Khương Duyệt chịu yên, cứ nhất quyết đòi lên đùi Cố Dã.

 

"Khương Duyệt em xuống , đây là văn phòng, thấy ảnh hưởng !" Cố Dã như đang mắng Khương Duyệt, nhưng giọng điệu sớm còn vẻ sắc bén lạnh lùng như , là mắng, càng giống như là đang dỗ dành.

 

Hơn nữa bàn tay to của bóp eo nhỏ của Khương Duyệt, dịch cô xuống, là một bộ dạng luyến tiếc.

 

Đặc biệt là khi thấy khuôn mặt phấn hồng của Khương Duyệt, đôi mắt to linh động chớp chằm chằm , trong lòng liền bắt đầu xao động.

 

Thực Khương Duyệt chỉ trêu Cố Dã một chút, lúc cô thấy ánh mắt đổi, cô quá quen thuộc ánh mắt ý nghĩa gì. Cô chút ác thú vị ôm lấy cổ , hôn lên môi một cái một cái: "Đoàn trưởng Cố, hiện tại thể nha! Nếu thấy, ảnh hưởng đấy!"

 

Cố Dã chỉ cảm thấy trong lòng như lông vũ lướt qua, ngứa ngáy, tê tê.

 

"Được , chúng ăn cơm nào!" Khương Duyệt hì hì từ đùi Cố Dã nhảy xuống, dịch sang cái ghế bên cạnh .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

dáng chẳng đoan trang chút nào, xiêu xiêu vẹo vẹo, cứ như xương, hơn nửa đều dựa Cố Dã.

 

Cố Dã đương nhiên sẽ đẩy Khương Duyệt , hưởng thụ còn kịp.

 

Thế là hai một miếng em một miếng bắt đầu ăn cơm, Khương Duyệt suốt cả buổi động tay, đều là Cố Dã đút đến tận miệng mới há mồm.

 

Tình yêu đến quá nhanh như một cơn lốc, đặt nửa tháng , Khương Duyệt tuyệt đối thể tưởng tượng một ngày cô sẽ cùng Cố Dã mật cùng , dùng chung một đôi đũa ăn cơm.

 

**

 

"Các ăn cái gì thế? Sao mà thơm ?" Mấy nữ binh đoàn văn công đến lầu đoàn bộ, thấy Tiết Hồng Lượng và mấy chụm đầu tranh cướp thứ gì đó ăn, liền tò mò gần hỏi thăm.

 

"Tôm cay tê! Đồng chí ăn ?" Cán sự Lý Vĩ đưa một con tôm hùm đất vất vả lắm mới cướp cho một nữ binh xinh .

 

Nữ binh khi rõ thứ Lý Vĩ cầm trong tay, sợ tới mức hét lên một tiếng, liên tục lùi về , vẻ mặt ghét bỏ : "Ôi trời, đây sâu càng lớn ? Các ăn cái ? Ghê c.h.ế.t !"

 

"Đây sâu càng, đây là tôm hùm đất, ăn ngon lắm!" Vương Bình An giải thích với vài .

 

"Đừng bậy! Đây rõ ràng chính là sâu càng, chỉ chút xíu giống tôm thôi mà!" Lại nữ binh .

 

"Anh đúng đấy, đây chính xác là tôm hùm đất, nhưng bảo ngon á?" Hứa Hân Điềm cau mày tỏ vẻ đồng tình, cô từng thấy ăn tôm hùm đất, nhưng loại tôm vỏ quá cứng, thế nào cũng ngon, cũng chỉ dân quê gì ăn mới ăn cái .

 

"Cô nếm thử là ngon ngay!" Vương Bình An đưa cho Hứa Hân Điềm một con tôm hùm đất.

 

Hứa Hân Điềm do dự một chút, vẫn nhận lấy.

 

Hai nữ binh bên cạnh thấy Hứa Hân Điềm thật sự ăn, vội vàng ngăn cản: "Hân Điềm, đừng ăn, còn chẳng là ai , sạch sẽ nữa!"

 

Lần Tiết Hồng Lượng và Vương Bình An xong đều vui: "Đồng chí nữ binh, cô chuyện kiểu gì thế? Đây là do chị dâu nhỏ của chúng tự tay , sạch sẽ?"

 

Hứa Hân Điềm lời , mi mắt bỗng chốc nâng lên: "Anh bảo đây là ai ?"

 

nhớ rõ trong đoàn Cố Dã đều gọi vợ là chị dâu nhỏ, chẳng lẽ là ——

 

Một nữ binh đoàn văn công khác tình hình, hỏi một tiếng: "Chị dâu nhỏ là ai?"

 

"Chị dâu nhỏ đương nhiên chính là vợ Đoàn trưởng Cố !" Lý Vĩ .

 

Hứa Hân Điềm mày lập tức nhíu , món tôm cay tê thế mà là do vợ Cố Dã ?

 

chẳng Cố Dã cưới cô vợ lười ham ăn, bao giờ nấu cơm việc nhà ?

 

 

Loading...