Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 126: Trong đầu cô còn khối cách kiếm tiền
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:27:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường về nhà, Khương Duyệt cứ tưởng Cố Dã sẽ hỏi chuyện cô nhờ Liên Dung Dung may quần áo, nhưng chẳng hỏi han gì.
Ngược , Khương Duyệt chủ động nhắc đến chuyện ban ngày thấy bán khoai tây chiên: "Hôm nay lúc chợ, em gặp một bán khoai tây chiên ở trấn ."
"Thế ?" Cố Dã nhướn mày, "Giống loại em ?"
"Không giống ạ! Chẳng ngon tí nào! Không ngon bằng !" Ninh Ninh nhanh nhảu chen .
"Hai con mua ăn thử ?" Cố Dã hỏi.
"Người đó bán một hào, rẻ hơn em bán, nhưng dở thật, chắc tiếc dầu nên chiên tới." Khương Duyệt thực đoán sẽ bắt chước nên cũng ngạc nhiên lắm. Trong đầu cô còn đầy cách kiếm tiền, cái thì đổi cái khác. Đời một , cô cả tá cơ hội để thử nghiệm.
Ra khỏi nhà Liên Dung Dung, Cố Dã cho Khương Duyệt khoác tay nữa, bảo là đủ nghiêm túc, giữ cách một đến hai mét.
Khương Duyệt thời tư tưởng bảo thủ. Vợ chồng ở nhà, trừ lúc "tạo ", còn bình thường cũng ít khi cử chỉ quá mật, chứ đừng là đường. Ai nấy đều giữ kẽ như ông cụ non, đường cũng cách xa một đoạn, sợ gần quá dị nghị.
Khương Duyệt thời . Cố Dã bảo cô nghiêm túc, cô liền cố ý cách xa cả chục mét, nghiêm mặt hỏi: "Thế đủ nghiêm túc ?"
Cố Dã: "... Em đây cho !"
"Không qua !" Khương Duyệt chụm hai tay loa, vọng : "Đồng chí Cố Dã, hai đường cứ thế nhé, thì đủ nghiêm túc !"
Mặt Cố Dã đen xì. Quả nhiên một ngày chống đối thì cô là Khương Duyệt!
"Lại đây!" Cố Dã sải bước tới kéo giật Khương Duyệt về bên cạnh .
"Cố Đoàn trưởng sợ đủ nghiêm túc !" Khương Duyệt cố ý cọ cọ cánh tay .
Nhìn vẻ mặt đắc ý của cô, Cố Dã hừ một tiếng, mặt vẫn lạnh tanh, nhưng buông tay Khương Duyệt nữa.
"Chỗ đó cũng cho hôn , còn bày đặt giữ cách với ?" Khương Duyệt lầm bầm.
Cố Dã thấy tiếng lầm bầm của cô, mặt lập tức xanh mét: "Em ai bảo em câm !"
"Cố Dã đỏ mặt kìa! Cố Dã đang hổ đấy ?" Khương Duyệt chạy lên mặt Cố Dã, cố ý chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của , hì hì.
Cố Dã rũ mắt khuôn mặt ửng hồng của Khương Duyệt. Làn da cô trắng mịn màng như phát sáng, đôi môi hồng như cánh hoa chu lên trêu chọc .
"Em đây!" Khương Duyệt bất ngờ hất tay Cố Dã , chạy về hướng nhà .
Ninh Ninh thấy thế cũng buông tay Cố Dã , chạy theo Khương Duyệt: "Mẹ ơi đợi con với!"
"Ninh Ninh với ba nhé, về nhà trốn đây, Ninh Ninh mau đến tìm nha!" Khương Duyệt ngoái với Cố Dã, nụ rạng rỡ như nắng xuân, chạy biến.
"Ba ơi nhanh lên!" Ninh Ninh cuống quýt giục Cố Dã, sợ Khương Duyệt trốn mất tìm thấy mà con bé sốt ruột lắm.
Khóe miệng Cố Dã cong lên, đôi mắt thâm trầm giờ phút cũng ngập tràn ý . Anh bước tới bế bổng Ninh Ninh lên, sải bước dài đuổi theo Khương Duyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-126-trong-dau-co-con-khoi-cach-kiem-tien.html.]
Cách đó xa, Lý Tú Tú nấp một gốc cây lớn, si mê theo bóng dáng Cố Dã. Lý Hồng Anh đổ rác thấy em gái đó thì điên tiết.
"Cái con ranh , cả ngày thấy mặt mũi hóa trốn ở đây trộm trai ! Việc nhà ngập đầu , hở là chạy hóng hớt, bảo lười chảy thây! Thằng Ngũ Ngưu khản cả cổ mà mày điếc thấy?" Lý Hồng Anh xông tới véo tai Lý Tú Tú.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lý Tú Tú theo bản năng về hướng Cố Dã, nước mắt lưng tròng. Cô hy vọng thấy bắt nạt mà cứu, hy vọng thấy, thấy bộ dạng t.h.ả.m hại của .
"Mày ai đắm đuối thế hả? Chẳng lẽ mày còn mơ tưởng ông Đoàn trưởng nào để mắt đến ? Cũng soi gương bản xem, ngữ mày mà đòi lấy Đoàn trưởng?" Lý Hồng Anh theo ánh mắt Lý Tú Tú thấy bóng lưng Cố Dã, lập tức chanh chua mắng nhiếc, chỉ cây dâu mắng cây hòe.
Vương Thúy ngang qua thấy ngứa tai quá, xen : "Lý Hồng Anh, bà tích chút đức ! Chửi em gái mà cũng c.h.ử.i khó thế ? Biết Tú Tú lấy Đoàn trưởng thật đấy! Lúc khi bà còn cầu cạnh nó!"
"Ối dào, thế ? Thế thì bà mau giới thiệu cho nó một ông Đoàn trưởng ! Chỉ cần bà giúp con Tú Tú nhà lấy Đoàn trưởng, dập đầu lạy bà luôn!" Lý Hồng Anh bĩu môi khinh khỉnh.
Vương Thúy trợn mắt, luôn: "Đồ thần kinh!"
Bà mà quen ông Đoàn trưởng nào vợ thì bà giới thiệu cho em gái ruột bà, việc quái gì phúc cho nhà Lý Hồng Anh?
"Người đến liếc mắt mày một cái còn chẳng thèm, mày đây tương tư đơn phương cho ai xem!" Lý Hồng Anh nhổ nước bọt về phía Vương Thúy. Mụ vẫn nhớ Vương Thúy là hăng hái nhất trong đám xông nhà mụ cướp thịt giúp Khương Duyệt!
Lý Hồng Anh nhéo Lý Tú Tú một cái thật đau, nghiến răng quát: "Suốt ngày chỉ , mà Cố Dã để ý mày ? Có bản lĩnh thì cho Cố Dã ly hôn cưới mày !"
Vương Thúy xa, thấy câu của Lý Hồng Anh thì sắc mặt biến đổi, rảo bước nhanh hơn chạy thẳng về nhà. Điên điên , con mụ Lý Hồng Anh điên thật ! Dám xúi giục em gái "tiểu tam" phá hoại hạnh phúc gia đình Cố Dã và Khương Duyệt?
Kể cả mụ sợ Khương Duyệt tìm đến tính sổ, chẳng lẽ cũng màng đến danh dự của Lý Tú Tú? Một cô gái chồng mà tơ tưởng đàn ông vợ, đồn ngoài thì Lý Tú Tú còn mặt mũi nào mà ai?
Lý Tú Tú hổ giận, ôm mặt chạy về nhà.
Cố Dã một lòng về nhà nhanh, nụ cuối cùng của Khương Duyệt khiến cổ họng khô khốc, rạo rực, còn tâm trí để ý xung quanh xảy chuyện gì.
Lần đầu tiên Cố Dã thấy ghét việc trời tối chậm đến thế!
8 giờ rưỡi tối, Khương Duyệt và Ninh Ninh đều tắm rửa xong. Ninh Ninh bò giường xem truyện tranh, Khương Duyệt bên bàn vẽ vẽ.
Cô thấy tiếng Cố Dã trong nhà chính, lúc thì lấy cốc uống nước, lúc thì mở cửa ngoài, lúc cầm búa sửa ghế trong sân.
Khương Duyệt ngắt quãng dòng suy nghĩ mấy , bèn bên cửa sổ gọi vọng : "Cố Dã, nhẹ tay chút ?"
Nói xong, quả nhiên bên ngoài im bặt. Ngay đó tiếng bước chân tới lưng Khương Duyệt.
"Em đang cái gì thế?" Cố Dã hỏi, nhưng mắt liếc về phía Ninh Ninh giường, thầm nghĩ: Sao Ninh Ninh vẫn ngủ nhỉ?
"Vẽ mẫu thiết kế." Khương Duyệt đưa tờ giấy tay cho Cố Dã. Trên giấy là hình vẽ một chú ch.ó mặt xệ đang ngộ nghĩnh, tờ tiếp theo là một chú gấu trúc đang luyện võ. Tuy chỉ là những nét vẽ đơn giản nhưng sống động, hồn.
Cố Dã lật xem vài tờ, bất động thanh sắc hỏi: " là em vẽ đấy?"
"À, hồi học vẽ chơi thôi, lâu lắm vẽ ." Khương Duyệt cúi đầu tiếp tục vẽ.
Cố Dã lưng cô, cô thành thạo phác họa hình ảnh một bé gái chỉ bằng vài nét bút, mắt đen nheo . Trình độ mà bảo lâu lắm vẽ á?