Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 125: Mối làm ăn mới, đi bán quần áo trẻ em

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:27:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Bình thường loại vải bông bốn hào một thước, Khương Duyệt mua mười lăm thước, tính cũng mất sáu đồng. Kết quả chỉ vì vải chút nhỏ mà cô mua cả súc vải với giá chỉ một đồng.

 

"Áo thun? Là cái gì?" Liên Dung Dung Khương Duyệt bảo may quần áo, cô vốn nghề may vá nên giúp, nhưng cái tên "áo thun" thì cô bao giờ.

 

"Là kiểu giống cái Ninh Ninh đang mặc ." Khương Duyệt bảo Ninh Ninh xoay một vòng.

 

Hôm nay Ninh Ninh mặc một chiếc áo thun in hình mèo hoạt hình khác. Con bé thích mê, chốc chốc cúi xuống sờ sờ con mèo ngực.

 

"Đây chẳng là áo cộc tay cổ tròn ?" Liên Dung Dung gãi đầu. Loại áo trong quân đội cũng , chồng cô tối tắm xong mặc cái áo cộc tay kiểu với quần đùi. Sao qua miệng Khương Duyệt thành cái từ mới lạ hoắc "áo thun" thế nhỉ?

 

"Cũng gần như thế!" Khương Duyệt suy tính , thấy vải bông trắng may đồ nữ thì thường quá, chi bằng may quần áo trẻ em, thêu thêm mấy hình hoạt hình ngộ nghĩnh, chắc chắn sẽ đắt hàng.

 

ý tưởng của cho Liên Dung Dung .

 

"Cái đơn giản! May cho Ninh Ninh hả? Nào, để tớ đo cho Ninh Ninh." Liên Dung Dung lấy thước dây .

 

"Không cần đo , tớ đo của Ninh Ninh ." Khương Duyệt đưa Ninh Ninh đến chỗ bác Dương may đồ bao nhiêu , đo nhớ như in trong đầu.

 

Cô lấy một tờ giấy, đó ghi đo của Ninh Ninh và bản vẽ phác thảo chiếc áo định may.

 

Liên Dung Dung việc nhanh nhẹn, trải vải , đo đạc theo kích thước, dùng phấn vẽ dấu cắt xoèn xoẹt.

 

"Ơ?" Lúc Liên Dung Dung phát hiện vải một vệt ố vàng to tướng, vội buông kéo xuống, vẻ mặt nghiêm trọng hỏi Khương Duyệt: "Khương Duyệt, lừa , tấm vải vấn đề!"

 

"Tớ mà, đây là vải thanh lý. Không , Dung Dung lúc cắt cứ để vệt ố đó phía n.g.ự.c áo nhé. Tớ cách xử lý!" Khương Duyệt .

 

Liên Dung Dung Khương Duyệt , tuy cô định gì nhưng vẫn theo.

 

Kiểu áo thun cộc tay trẻ em đơn giản nên Liên Dung Dung cắt nhanh, máy khâu đạp máy.

 

Vừa cắt may, đầy hai mươi phút, một chiếc áo thun cộc tay cổ tròn đơn giản thành.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Khương Duyệt, xem thế ?" Liên Dung Dung cắt bỏ chỉ thừa, lộn chiếc áo đưa cho Khương Duyệt.

 

"Dung Dung tay nghề khá quá nhỉ!" Khương Duyệt chiếc áo đường may phẳng phiu, kiểu dáng ngay ngắn thì hài lòng, "Nào, Ninh Ninh mặc thử xem!"

 

" n.g.ự.c vệt ố to thế , trông quá!" Liên Dung Dung hiểu Khương Duyệt mua loại vải , vẻ thiếu tiền.

 

"Dung Dung, kiếm tiền ?" Khương Duyệt Ninh Ninh mặc áo vặn, tỏ vẻ hài lòng với tay nghề của Liên Dung Dung.

 

"Hả? Kiếm tiền á? Kiếm tiền gì?" Liên Dung Dung thấy kiếm tiền là mắt sáng lên, "Khương Duyệt, cách ?"

 

Khương Duyệt ghé tai Liên Dung Dung thì thầm vài câu. Liên Dung Dung xong thốt lên: "Hả? Bán quần áo trẻ em? Bán ở ?"

 

"Cái cần lo. Tối nay chịu khó tăng ca giúp tớ, may thêm một cái áo thun y hệt thế nữa, kích cỡ theo đo . Chỗ còn vội, mai tiếp cũng ." Khương Duyệt đưa cho Liên Dung Dung một tờ giấy khác ghi hai loại kích cỡ.

 

Quần áo trẻ em, nhất là loại áo thun đơn giản tốn ít vải, áo của Ninh Ninh dùng đến 1 mét vải, chỗ vải còn chắc may thêm bốn cái nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-125-moi-lam-an-moi-di-ban-quan-ao-tre-em.html.]

"Được!" Liên Dung Dung nhận lời ngay.

 

"Đây là mười đồng, Dung Dung cầm ." Khương Duyệt nhét mười đồng tay Liên Dung Dung, tính theo giá công hai đồng một cái áo.

 

Liên Dung Dung ngẩn , vội vàng từ chối: "Khương Duyệt, thế là coi thường tớ đấy. Tớ chỉ giúp một tay thôi, thể lấy tiền của ? Cầm về mau!"

 

"Dung Dung, giấu gì , mấy cái áo may xong tớ định mang bán. Cậu mà nhận tiền là tớ dám nhờ nữa đấy!" Khương Duyệt dúi tiền tay Liên Dung Dung.

 

Liên Dung Dung khó xử: "Haizz, xem ... Thôi , nhưng nhỡ bán thì ..."

 

Khương Duyệt cong mắt , khoác vai Liên Dung Dung đầy tự tin: "Sẽ ế , tin tớ chứ!"

 

" chuyện giữ bí mật giúp tớ, cho ai nhé!"

 

"Được! Tớ hứa với ai!" Liên Dung Dung giọng điệu tự tin của Khương Duyệt, mạc danh cảm thấy tin tưởng cô vô cùng.

 

" , thêu bằng máy khâu ?" Dặn dò Liên Dung Dung xong, Khương Duyệt hỏi.

 

"Biết chứ, tớ còn vẽ mẫu thêu nữa, thêu hoa gì cứ bảo tớ." Liên Dung Dung hỏi trúng sở trường thì hào hứng hẳn. Tuy cô tự nhận nhiều, nhưng khoản vẽ mẫu thêu thì khá tự tin.

 

"Thế giống hình hoạt hình áo Ninh Ninh thì ?" Khương Duyệt hỏi tiếp.

 

"Hoạt hình?" Liên Dung Dung ngơ ngác, nhưng gần đây hình vẽ ngộ nghĩnh áo Ninh Ninh cô cũng thích, "Được thì , nhưng hình mẫu cho tớ."

 

"OK!" Khương Duyệt búng tay cái tách, cầm bút vẽ ngay hai chú gấu trúc ngây thơ chất phác lên hai tờ giấy, một con đang ăn trúc, một con đang toe toét. "Dung Dung, tối nay giúp tớ thêu hai hình lên nhé, sáng mai tớ cần ."

 

"Oa, Khương Duyệt vẽ quá!" Liên Dung Dung tự thấy vẽ khá, nhưng gấu trúc Khương Duyệt vẽ thì mê tít.

 

Khương Duyệt dặn Liên Dung Dung thêu hình gấu trúc đè lên vệt ố màu vàng n.g.ự.c áo. Lúc mua vải cô xem kỹ, chỗ đó mốc, cũng do mọt chuột cắn, thể là phai màu từ vải khác sang trong quá trình vận chuyển. Vệt ố đó dùng hình thêu che là giải quyết xong vấn đề.

 

"Cố Đoàn, đến đón chị dâu nhỏ đấy !" Vương Vĩ Húc đang sửa ghế trong sân, thấy Cố Dã liền vội vàng dậy, theo bản năng ưỡn n.g.ự.c nghiêm.

 

"Ừ." Cố Dã trong nhà, thấy bóng lưng Khương Duyệt đang vui vẻ với Liên Dung Dung, Ninh Ninh bên cạnh.

 

"Vậy tớ phiền việc nữa, tớ về đây!" Khương Duyệt dắt tay Ninh Ninh định , thì thấy Cố Dã đang trong sân .

 

"Cố Dã, tới đây!" Khương Duyệt vui vẻ rảo bước , theo thói quen sà lòng Cố Dã, ngẩng đầu .

 

"Ra ngoài dạo chút thôi." Cố Dã dối chớp mắt, đồng thời liếc Vương Vĩ Húc và Liên Dung Dung, quả nhiên thấy hai đỏ mặt tía tai vì ngượng.

 

Thực mật với Khương Duyệt mặt ngoài, Cố Dã cũng mất tự nhiên, nhưng nỡ đẩy cô .

 

"Xì, rõ ràng là đến đón con em!" Khương Duyệt khoác tay Cố Dã, nể nang vạch trần lời dối của , "Nếu dạo đúng nhà Dung Dung thế !"

 

"Khụ khụ!" Cố Dã hắng giọng, lờ biểu cảm kinh ngạc của vợ chồng Vương Vĩ Húc, bàn tay to nắm lấy bàn tay nhỏ của Khương Duyệt, "Về thôi!"

 

Khương Duyệt chào tạm biệt Liên Dung Dung và Vương Vĩ Húc. Nhìn theo bóng lưng tình tứ của hai họ, Vương Vĩ Húc Liên Dung Dung, xoa xoa tay : "Vợ , hình như em bao giờ ôm như thế nhỉ!"

 

Mặt Liên Dung Dung đỏ bừng, nhà: "Cái đồ quỷ sứ !"

 

 

Loading...