Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 124: Cô ấy thích nấu ăn, càng thích được khen

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:22:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Cố Dã tắm xong, Khương Duyệt dọn cơm bàn.

 

"Vừa nãy em dạy Ninh Ninh cảm ơn ai thế?" Cố Dã hỏi Khương Duyệt.

 

"À, chuyện là thế !" Khương Duyệt kể chuyện cô cho Triệu Viễn Kỳ kẹo sữa Đại Bạch Thỏ khiến Ninh Ninh tiếc, và cách cô dạy con bé chia sẻ với bạn .

 

Cố Dã gật đầu: "Em đúng lắm!"

 

ngay đó, đổi giọng: " Ninh Ninh nhớ kỹ, ai đến là bạn của con thì con cũng chia sẻ nhé!"

 

Ninh Ninh lập tức vẻ mặt hung dữ đáng yêu: "Nếu là em Đại Ngưu Nhị Ngưu thì Ninh Ninh cho ! Cho dù họ là bạn của Ninh Ninh cũng cho!"

 

Khương Duyệt lúc chen : "Thế giả sử Đại Ngưu Nhị Ngưu đ.á.n.h con thì ? Mẹ giả sử thôi nhé, tức là giả vờ , nhưng cũng thể xảy . Nếu họ bảo con cho kẹo thì sẽ đ.á.n.h con, còn cấm con về mách ba , nếu gặp nào đ.á.n.h đó. Ninh Ninh xem lúc con thế nào?"

 

"Đánh ạ!" Ninh Ninh giơ nắm đ.ấ.m nhỏ xíu lên. Tuy trong lòng Ninh Ninh sợ tình huống đặt , nhưng vẻ mặt vẫn quyết tâm.

 

Khương Duyệt giơ ngón tay lắc lắc: "Không đúng đúng! Đại Ngưu Nhị Ngưu cao to thế , khỏe nữa, Ninh Ninh đ.á.n.h !"

 

"Thế thì Ninh Ninh chạy!" Ninh Ninh nghĩ cách khác.

 

" ! Ninh Ninh chạy!" Khương Duyệt gật đầu, "Đánh thì chạy!"

 

Cố Dã tán thành, giọng điệu lạnh lùng kiêu ngạo: "Chỉ chạy cũng , sẽ những kẻ bắt nạt con đà lấn tới, cứ nhắm con mà bắt nạt thôi! Vẫn đ.á.n.h , đ.á.n.h cho chúng sợ con, dám bắt nạt con nữa!"

 

Khương Duyệt lập tức phản đối: "Cố Dã, xét đến tình hình thực tế của Ninh Ninh chứ. Lấy bạo chế bạo hợp với con bé ! Với cái hình bé tẹo , con bé đ.á.n.h ai cơ chứ!"

 

"Đánh thì cứ đ.á.n.h tính! Con gái Cố Dã cũng là một con sói con đấy!" Cố Dã bế bổng Ninh Ninh lên, "Nào, mặt hung dữ xem nào!"

 

"Gâu gâu!" Ninh Ninh nhe răng trợn mắt gầm gừ.

 

Khương Duyệt méo xệch miệng. Ninh Ninh thế mà là sói con nỗi gì, rõ ràng là một chú cún con đang b.ú sữa.

 

Đây là đầu tiên Khương Duyệt thấy Cố Dã đùa giỡn với Ninh Ninh, khỏi thêm vài .

 

Lúc Cố Dã : " ba thấy lý hơn đấy. Ninh Ninh cứ lời , gặp nguy hiểm thì chạy thật nhanh! Đi tìm viện binh! Đợi Ninh Ninh lớn hơn chút nữa, ba dạy Ninh Ninh võ công, lúc đó Ninh Ninh hẵng đ.á.n.h !"

 

"Vâng ạ! Con ba!" Ninh Ninh gật đầu lia lịa.

 

Khương Duyệt: "..." Cứ cảm thấy lời Cố Dã chỗ nào sai sai, nhưng là sai ở .

 

Thôi kệ, tranh luận chuyện nữa.

 

"Ninh Ninh lấy bát nhỏ của con đây!" Khương Duyệt sai vặt Ninh Ninh, thuận miệng hỏi Cố Dã: "Anh nghĩ cách sắp xếp cho Trần Bảo Trụ ?"

 

Cũng tại Ninh Ninh nhắc đến Đại Ngưu Nhị Ngưu, cô mới nhớ cả nhà Trần Bảo Trụ - Lý Hồng Anh hai hôm nay im lặng tiếng. Khương Duyệt tin Lý Hồng Anh tỉnh ngộ, cô linh cảm mụ chắc chắn đang ủ mưu tính kế gì đó.

 

"Đang phối hợp , định chuyển sang chỗ khác." Cố Dã chiếc ghế gấp nhỏ mà lưng vẫn thẳng tắp, hai chân dài tách , hai tay đặt đầu gối.

 

Ngược , Khương Duyệt thì chẳng dáng , hai chân duỗi dài thượt, còn dang rộng sang hai bên. May mà hôm nay cô mặc quần, nếu thì "lộ hàng" hết.

 

Quan trọng là Khương Duyệt chẳng hề để ý, Cố Dã liếc cô mấy , vẻ mặt như chỉnh cô nhưng cố nhịn.

 

Khương Duyệt hiểu lầm ý Cố Dã, tưởng đang đau đầu chuyện điều chuyển Trần Bảo Trụ. Cô thầm nghĩ, chẳng lẽ một cán bộ cấp chính đoàn như Cố Dã điều chuyển một lính mà cũng gặp khó khăn ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-124-co-ay-thich-nau-an-cang-thich-duoc-khen.html.]

 

nghĩ , lẽ Cố Dã đang cân nhắc xem nên điều Trần Bảo Trụ , sắp xếp chức vụ gì mới thỏa đáng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Trần Bảo Trụ cũng là nhân liệt sĩ, chiếu cố một chút cũng là lẽ thường tình.

 

"Mẹ ơi, bát đây ! Ăn cơm ạ?" Ninh Ninh cầm cái bát inox nhỏ mà Khương Duyệt mua riêng cho con bé. Khương Duyệt tìm mãi mới thấy chỗ bán loại bát . Trẻ con tay chân lóng ngóng dễ vỡ bát, dùng bát inox thì rơi thoải mái sợ vỡ.

 

"Được , ăn cơm thôi!" Khương Duyệt chia đũa, chợt nhớ điều gì, cô dậy bếp.

 

Cố Dã tiếng Khương Duyệt mở tủ bát, thấy cô bê một lọ thủy tinh .

 

"Cố Dã, nếm thử cái !" Khương Duyệt mở nắp lọ, bên trong là dưa chuột muối. Cô dùng đũa gắp một miếng đưa tận miệng Cố Dã.

 

Hôm qua chợ thấy bán dưa chuột bao t.ử mới , cô mua ít về muối xổi. Qua một đêm ngấm gia vị, ăn giòn và ngon.

 

"Thế nào?" Khương Duyệt hỏi Cố Dã.

 

"Ngon!" Cố Dã đưa đ.á.n.h giá, xin Khương Duyệt thêm mấy miếng nữa.

 

Khương Duyệt lập tức mày mắt híp. Cô thích nấu ăn, và càng thích khác khen ngợi món nấu.

 

Cơm nước xong, Cố Dã rửa bát, Khương Duyệt dọn bàn thì tiếng gõ cửa.

 

"Khương Duyệt nhà ?" Là tiếng Liên Dung Dung.

 

Khương Duyệt mở cửa. Liên Dung Dung thấy cô liền vội vàng hỏi: "Chẳng bảo may quần áo ? Tớ thấy mãi sang nên qua xem thử."

 

"Nhà tớ ăn cơm xong, đợi tớ chút, tớ lấy vải." Khương Duyệt ngờ vội mà Liên Dung Dung sốt ruột .

 

Liên Dung Dung đầu thấy Cố Dã đang rửa bát, trong lòng thầm ngưỡng mộ. Cố Dã đối xử với Khương Duyệt thật đấy, cô lớn thế mới đầu thấy đàn ông rửa bát.

 

"Cố Đoàn trưởng đang rửa bát ạ!" Trong sân chỉ Cố Dã và cô, Liên Dung Dung trơ đó thấy ngại nên chào hỏi một câu.

 

Kết quả câu chào hỏi xã giao xong, Liên Dung Dung càng ngại hơn. Đặc biệt là khi Cố Dã đầu cô, hờ hững "Ừ" một tiếng, Liên Dung Dung tê cả da đầu.

 

Haizz, Cố Dã đúng là trai thật, nhưng tính cách lạnh lùng quá, chắc chỉ Khương Duyệt mới chịu nổi.

 

"Cố Dã, đưa Ninh Ninh sang nhà Dung Dung may quần áo, lát nữa về ngay!" Khương Duyệt cầm vải , gọi Ninh Ninh luôn.

 

Hôm nay từ Bách hóa tổng hợp , Khương Duyệt còn ghé qua Cung tiêu xã, cũng là để hỏi xem vải bán cần phiếu .

 

Khương Duyệt ghé cửa hàng thực phẩm mua ít bánh kẹo gói ghém cẩn thận, nhân lúc khác để ý liền dúi cho nhân viên bán vải.

 

Quả nhiên chiêu hiệu nghiệm. Chị bán hàng vốn đang lạnh nhạt với cô liền thì thầm bảo đúng là loại vải đó thật, đều là vải dệt thủ công tồn kho lâu năm, còn đặc biệt lấy một ít cho cô xem.

 

mấy mẫu vải chị đưa màu sắc và hoa văn đều quá già, trừ một cuộn vải bông trắng tinh, còn Khương Duyệt đều ưng.

 

Thực Khương Duyệt chuyện vải bán cần phiếu là do tình cờ bác Dương nhắc tới. Những nơi như Bách hóa tổng hợp Cung tiêu xã cái gì cũng bán chạy, vải vóc cũng thế.

 

Màu sắc , dệt, hoặc bảo quản mọt ăn, chuột cắn... những loại vải như thế chắc chắn bán , để trong kho thì chật chỗ, nên nhân viên bên trong thường lén lút tuồn chợ đen bán giá rẻ.

 

rốt cuộc chuột c.ắ.n thật thì chỉ trong cuộc mới .

 

"Cô em lấy thật thì mai nhé!" Chị bán hàng thì thầm với Khương Duyệt.

 

Khương Duyệt ngầm hiểu gật đầu, đó mua 5 mét vải bông trắng chút dệt. Chị bán hàng chỉ lấy của cô một đồng, còn bảo đây là giá thanh lý, nếu Khương Duyệt lấy hết thì sẽ còn rẻ hơn nữa.

Loading...