Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 122: Vậy chị chờ uống rượu mừng của hai người nhé

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:22:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thực Khương Duyệt định giá chiếc váy 30 đồng là để thử nghiệm thị trường, xem liệu ai chịu bỏ cả tháng lương để mua một chiếc váy .

 

Thực tế chứng minh, dù ở thời đại nào, tiền của phụ nữ và trẻ em vẫn là dễ kiếm nhất.

 

Khương Duyệt chỉ chọn ngẫu nhiên ba cô gái trẻ, cần dùng đến kỹ năng sale thần thánh nào, hai đầu thấy cô mặc là động lòng ngay, cuối cùng mặc thử thấy hợp cũng trả tiền luôn.

 

Tất nhiên, thể bỏ 30 đồng mua váy thì gia cảnh chắc chắn tầm thường.

 

Trước đây Khương Duyệt thấy bán khoai tây chiên một ngày lãi 4 đồng, một tháng hơn 100 đồng là ngon ăn lắm , còn khoe với Cố Dã. Giờ xem tầm của cô vẫn còn hạn hẹp quá.

 

Làm khoai tây chiên tuy cần kỹ thuật cao siêu nhưng tốn thời gian.

 

Rửa, gọt vỏ, ngâm, chiên ngập dầu. Dầu mỡ thể thiếu, nếu sẽ giống mụ bán khoai ở chợ trấn Thanh Thủy sáng nay, ngoài thì ỉu, trong thì sống.

 

Mà dầu ăn cũng hạn chế lượng, chỉ cần tiền mà còn cần phiếu dầu mới mua .

 

Thực kể cả vụ Từ Nhị Cẩu, Khương Duyệt cũng định tạm nghỉ bán khoai tây chiên. Lý do đơn giản là nhà đủ dầu ăn cho cô phá!

 

Hôm nay giúp bác Dương bán váy cho Khương Duyệt một gợi ý . Cô bán khoai tây chiên vất vả cả tuần, hôm nào đắt hàng cũng mất vài tiếng đồng hồ mới bán hết, tính lãi hơn 30 đồng, tốn bao công sức. Thế mà hôm nay cô chỉ bán ba cái váy thu về 30 đồng nhẹ tênh.

 

Vì thế Khương Duyệt nảy ý định tự mua vải, thiết kế mẫu mã, may quần áo đem bán.

 

mua vải cần phiếu vải. Cố Dã tuy đưa cho cô ít phiếu vải nhưng chỉ đủ dùng cho cá nhân. Muốn phát triển thành công việc kinh doanh, cô nguồn vải, và quan trọng là mua vải mà cần phiếu.

 

Khương Duyệt đạp xe rời khỏi Bách hóa tổng hợp, chị bán hàng liền vẫy tay gọi đàn ông đang ngẩn ngơ ở quầy thực phẩm theo Khương Duyệt: "Tiểu Tào, đừng nữa, !"

 

Người đàn ông trông 30 tuổi, hoặc thể do già tuổi, thực tế đến 30. Anh chải tóc bóng mượt, mặc sơ mi trắng vải sợi tổng hợp, quần tây đen, xăng đan da màu đen.

 

Chuẩn phong cách công nhân viên chức nhà nước thời bấy giờ.

 

"Thế nào chị Triệu? Hỏi ạ?" Tào Dũng vội vàng kéo tay chị bán hàng Triệu.

 

Từ đầu tiên cô gái đó đến Bách hóa tổng hợp mua vải, để ý. Anh từng gặp phụ nữ nào xinh đến thế: da trắng, mắt to, môi đỏ, eo thon, chỗ nào cũng . Ngay cả ánh mắt cô cũng quyến rũ c.h.ế.t . Có cô liếc một cái, Tào Dũng cảm thấy trúng tiếng sét ái tình ngay lập tức.

 

Chị Triệu vỗ tay Tào Dũng: "Chị Triệu tay thì cứ yên tâm! Hỏi , cô bảo con bé gọi cô là chị thực là con gái cô , chồng cô bộ đội."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tào Dũng thất vọng tràn trề, mặt xám ngoét: "Cái gì? Cô kết hôn á?"

 

Khó khăn lắm mới lọt mắt xanh của , thế mà là hoa chủ!

 

Mặt Tào Dũng xị xuống, trong lòng thất vọng chua xót, xen lẫn chút ghen tị. Người phụ nữ xinh như , rốt cuộc gã đàn ông nào vớ thế?

 

Chị Triệu lúc vẻ bí mật: "Tiểu Tào , đừng vội nản, chị thấy cô bé đó đang dối đấy!"

 

"Sao dối ạ?" Tào Dũng lấy tinh thần.

 

"Chị cô bé đó tuổi cũng lớn , cùng lắm mười tám mười chín tuổi. Mà con bé cùng trông cũng bốn năm tuổi . Cô bảo là con bé, chẳng lẽ cô đẻ con từ năm 13, 14 tuổi ? Vô lý!" Chị Triệu bĩu môi phân tích đầy chắc chắn.

 

Mắt Tào Dũng sáng lên: " nhỉ! 13, 14 tuổi còn đang học cấp hai chứ!"

 

"Hơn nữa cô còn bảo chồng bộ đội. Bộ đội cưới vợ đều thẩm tra lý lịch chính trị, cho phép kết hôn với trẻ vị thành niên 13, 14 tuổi !" Chị Triệu khẩy, "Theo chị thấy, chắc là do cô xinh quá, hỏi han phiền nên ngoài cứ thế cho xong chuyện!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-122-vay-chi-cho-uong-ruou-mung-cua-hai-nguoi-nhe.html.]

Tào Dũng chị Triệu phân tích thấy quá chí lý, nụ nở môi: "Vậy chuyện trăm sự nhờ chị Triệu giúp đỡ. Nếu em với cô thành đôi, phong bao lì xì to em quên chị ! Chuyện nhà chị em cũng bao luôn!"

 

Chị Triệu huých tay Tào Dũng, nháy mắt: "Vậy chị chờ uống rượu mừng của hai nhé!"

 

Tào Dũng hì hì. Chị Triệu thì thầm to nhỏ với vài câu, Tào Dũng gật đầu lia lịa.

 

Đợi Tào Dũng , một nhân viên bán hàng khác ở quầy đồ điện sán gần chị Triệu: "Vừa nãy hai uống rượu mừng gì thế? Giám đốc Tào sắp kết hôn á? Chuyện lạ nha, Giám đốc Tào chẳng tuyên bố đại mỹ nhân thì cưới ? Xem mắt bao nhiêu đám ưng ai ! Lần chấm cô nào thế?"

 

Chị Triệu híp mắt : "Đến lúc đó cô sẽ !"

 

Thực chị Triệu dám khẳng định Khương Duyệt dối là cơ sở. Chị chút ít về tướng , qua là cô gái đó vẫn còn trinh trắng. Thế nên Khương Duyệt bảo đứa bé là con gái cô, chị Triệu mới tin.

 

Trên đời gái trinh nào mà sinh con chứ!

 

Khương Duyệt nhắm đối tượng xem mắt. Rời khỏi Bách hóa tổng hợp, cô đạp xe lượn một vòng quanh huyện thành, quả nhiên phát hiện vài đang lén lút bán khoai tây chiên.

 

Xem việc bán khoai tây chiên tạm thời gác !

 

Về đến khu gia đình quân nhân, Khương Duyệt qua nhà Liên Dung Dung đón Ninh Ninh. Ninh Ninh ngóng từ lâu, thấy Khương Duyệt đến là chạy ùa .

 

"Ninh Ninh, lên xe nào, chở hóng gió!" Khương Duyệt đạp xe cả cả về huyện thành, cảm thấy tay lái lụa hơn nhiều.

 

Liên Dung Dung bế Ninh Ninh đặt lên gác-baga xe Khương Duyệt, lo lắng dặn: "Ninh Ninh, ôm chặt eo , đừng buông tay nhé! Khương Duyệt, chậm thôi! Cẩn thận ngã đấy!"

 

Khương Duyệt buồn Liên Dung Dung: "Biết mà!"

 

Khương Duyệt đạp một đoạn thì bỗng nhiên chống chân, từ từ xe . Cô chợt nhớ nhà Liên Dung Dung máy khâu, khác với cái máy để cảnh ở nhà cô, máy nhà Liên Dung Dung rõ ràng là sử dụng.

 

"Dung Dung, cắt may ?"

 

Liên Dung Dung đáp: "Tớ cắt may đơn giản thôi, áo dài quần dài thì , chứ kiểu cách phức tạp thì chịu. Khương Duyệt định may quần áo ?"

 

Khương Duyệt : "Tớ mảnh vải, định may cho Ninh Ninh cái áo."

 

Liên Dung Dung nhiệt tình: "Thế mang sang đây, để tớ xem may ."

 

"OK!"

 

Hai hẹn lát nữa Khương Duyệt mang vải sang, cô đạp xe .

 

Khương Duyệt đạp xe khỏi khu gia đình, rẽ trái. Bên đối diện cổng sư đoàn một con đường xi măng rợp bóng cây ngô đồng hai bên, đường phẳng lì mát mẻ, thích hợp để đạp xe.

 

Lúc xe của Cố Dã tới, Khương Duyệt chở Ninh Ninh lượn vài vòng.

 

"Mẹ ơi con nữa!" Ninh Ninh xe, hai tay ôm chặt eo Khương Duyệt, khanh khách vui vẻ.

 

"Cố Đoàn, là chị dâu nhỏ kìa!"

 

Chẳng cần Đại đội trưởng Hứa nhắc, Cố Dã thấy Khương Duyệt từ lâu. Qua cửa kính xe, đôi mắt đen thẫm của chăm chú dõi theo cô. Có lẽ chính Cố Dã cũng nhận khóe miệng đang vô thức cong lên. Nhìn thấy cô , tâm trạng cũng vui lây.

 

Khương Duyệt thấy xe quân sự tới bèn dắt xe tấp lề đường, chống chân đợi. Cô đang mải chỉnh xe nên . Bỗng nhiên, cô tiếng Ninh Ninh reo lên: "Ba ba!"

 

Khương Duyệt vội đầu , bắt gặp ánh mắt thâm trầm của Cố Dã. Mắt cô sáng lên, nụ rạng rỡ nở khuôn mặt xinh .

 

 

Loading...