Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 120: Phí thiết kế tính rẻ mười đồng thôi
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:22:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Khương Duyệt kéo rèm bước , Dương Thúy Linh hỏi ngay: "Chị Khương Duyệt, cần sửa chỗ nào ạ?"
"Không cần! Vừa in !" Khương Duyệt càng ngày càng ưng tay nghề của bác Dương. Đến giờ, chỉ cần cô vẽ bản thảo và rõ yêu cầu, bác Dương hầu như đều đúng ý cô.
"Này, tiền đây em, bác Dương về em đưa bác giúp chị nhé." Khương Duyệt là khách quen, trừ đầu đặt cọc, những đều là may xong mới thanh toán một thể.
Dương Thúy Linh cất tiền , Khương Duyệt thấy cô bé cau mày, vẻ mặt đầy tâm sự bèn hỏi: "Thúy Linh, em gặp rắc rối gì ?"
Khương Duyệt đến đây nhiều , Dương Thúy Linh là giấu chuyện, gì đều hết lên mặt.
"Chị Khương Duyệt ơi, haizz, bà em hình như lừa ." Dương Thúy Linh thở ngắn than dài.
"Sao thế?" Khương Duyệt quan tâm hỏi.
"Tuần , một quen cũ của bà em đến đặt may quần áo."
Nghe Dương Thúy Linh kể đầu đuôi câu chuyện, hóa là quen của bác Dương mang vải đến đặt may mấy chiếc váy liền, bác Dương tất nhiên nhận lời. Lúc đó ngoài một lát , bảo nhà việc gấp, vay bác Dương hai mươi đồng, hứa khi nào lấy quần áo sẽ trả cả gốc lẫn tiền công may.
Bác Dương nể tình quen, ngại từ chối nên cho vay. Kết quả váy may xong, đến ngày hẹn lấy thì đến.
Ban đầu bác Dương nghĩ nhiều, chỉ tưởng bận việc.
hôm chợ, bác Dương tin quen đó uống rượu say ngã xuống núi gãy chân. Bác Dương vội vàng tìm đến nhà, kết quả đó bảo lấy váy nữa, bác Dương đòi tiền thì giở mặt cùn bảo tiền, lấy vải gán nợ.
"Số vải đó đáng giá hai mươi đồng ?" Khương Duyệt hỏi.
"Vải thì cũng , nhưng đáng hai mươi đồng ạ." Dương Thúy Linh mếu máo: "Váy may xong , giờ ai lấy, hai mươi đồng tiền của bà em cũng đòi . Bà em bảo đó ngay từ đầu định lấy vải lừa tiền !"
"Em lấy váy cho chị xem nào." Khương Duyệt thấy Dương Thúy Linh lấy xuống ba chiếc váy liền kiểu Liên Xô cũ, mốt thịnh hành từ mười mấy năm .
"May ba cái váy, giờ lấy, coi như bà em công cốc, tiền công , còn mất đứt hai mươi đồng tiền vốn." Dương Thúy Linh rầu rĩ.
Hai mươi đồng tiền nhỏ, nhiều cả tháng mới chừng . Bác Dương ngày nào cũng còng lưng đạp máy may cũng chỉ kiếm chút tiền công còm cõi.
"Sao công cốc ? Nếu lấy thì bán ba cái váy là chứ !" Khương Duyệt .
"Bán á? Bán cho ai ạ?" Dương Thúy Linh từng nghĩ đến chuyện đem bán, nhưng ngay đó cô bé lắc đầu: "Không , buôn bán tư nhân Đội trật tự bắt đấy. Hơn nữa cũng chẳng ai đến tiệm may mua quần áo may sẵn cả!"
"Không ai đến mua thì chúng tìm mua!" Khương Duyệt tự tin, " khi , sửa kiểu dáng mấy cái váy !"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"S... sửa thế nào ạ?" Dương Thúy Linh ngờ Khương Duyệt thật.
"Cổ áo sửa thế , tay bồng cắt , sửa thành sát nách, chỗ ..."
Nửa tiếng , tại cổng khu tập thể cơ quan huyện, Dương Thúy Linh túm chặt góc áo Khương Duyệt, cảnh giác quanh sợ bắt, run rẩy : "Chị Khương Duyệt, là về , váy bán !"
"Á! Cái gì cơ? Em bảo cái váy bán một chiếc á? Đẹp thế em nỡ bán ?" Khương Duyệt thấy từ xa một cô gái trẻ ăn mặc khá thời thượng so với thời đang tới, bèn cố ý to với Dương Thúy Linh.
Quả nhiên, cô gái trẻ thấy liền sang. Thấy chiếc váy Khương Duyệt đang mặc , mắt cô sáng lên, vội vàng rảo bước tới: "Đồng chí ơi, váy cô đang mặc mua ở thế? Đẹp quá!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-120-phi-thiet-ke-tinh-re-muoi-dong-thoi.html.]
Khương Duyệt vẻ bí mật: "Họ hàng ở miền Nam buôn bán gửi về cho đấy."
" cô bảo bán một chiếc, thừa , cho xem ?" Cô gái trẻ hỏi.
"Đương nhiên là !" Khương Duyệt lấy chiếc váy sửa từ trong túi . Cô để ý thấy cô gái đeo bờm tóc màu vàng, thật khéo, chiếc váy cô bán cũng màu vàng.
Cô gái thấy màu sắc ưng ý, kiểu dáng mới lạ liền thích mê.
" mang về nhà thử ? Sợ ."
"Được chứ, chứ! Em gái là thợ may, nếu thì để nó sửa cho đồng chí." Khương Duyệt đồng ý ngay.
Cô gái trẻ bảo nhà ở ngay trong khu tập thể cơ quan, dẫn Khương Duyệt và Dương Thúy Linh . Vài phút , cô vui vẻ : "Váy thật đấy!"
"Cô mặc còn hơn mặc!" Khương Duyệt khen.
"Thật á?" Cô gái trẻ Khương Duyệt khen thì càng vui hơn. Vừa chính vì thấy Khương Duyệt mặc quá nên cô mới động lòng. "Váy lấy, bao nhiêu tiền?"
Dương Thúy Linh ngờ mua thật, ngẩn một giây, thấy Khương Duyệt giơ ba ngón tay lên.
"30 đồng?" Cô gái trẻ do dự, "Hơi đắt nhỉ!"
"Tiền nào của nấy đồng chí ạ. Đồng chí nghĩ xem, Bách hóa tổng hợp bán một bộ quần áo may sẵn bình thường cũng ba bốn mươi đồng . Cái của chúng là hàng miền Nam chuyển về đấy. Cô xem thiết kế tây kìa, hơn nữa cô thấy cô mặc trông sang hẳn lên ?" Khương Duyệt bình tĩnh khen ngợi một cách khéo léo.
"Thôi , hai chờ chút, lấy tiền!" Cô gái trẻ thực sự thích chiếc váy , quyết định mua ngay.
"Chị Khương Duyệt, chẳng bảo bán mười đồng một cái ?" Dương Thúy Linh cô gái nhà lấy tiền, choáng váng hỏi.
Trên đường , cô bé rõ ràng thống nhất với Khương Duyệt: tiền vải coi như bà cô bé mất hai mươi đồng, tiền công may mười đồng, chia đều mỗi cái váy bán mười đồng là . Kết quả Khương Duyệt "hét giá trời", một cái váy dám đòi tận 30 đồng!
"Con bé ngốc , em tưởng phí thiết kế của chị đáng tiền ? Chị còn đòi 50 đồng đấy!" Khương Duyệt tự tin gu thẩm mỹ của .
Dương Thúy Linh: "... Năm... 50 đồng."
Hai bà cháu cô bé hai tháng cũng chắc kiếm 50 đồng...
Cô gái trẻ cầm tiền đưa cho Khương Duyệt, ba tờ "Đại đoàn kết" (tờ 10 đồng), còn dặn dò: "Lần hàng miền Nam về nhớ để phần nhé!"
"Được !" Khương Duyệt nhận tiền, hỏi xem cô gái thấy chỗ nào ý . Nghe cô bảo tay áo chật, Khương Duyệt bảo Dương Thúy Linh sửa ngay tại chỗ.
Rời khỏi khu tập thể cơ quan, Khương Duyệt đến Nhà máy cơ khí và Nhà máy điện cơ, dùng chiêu cũ, thuận lợi bán nốt hai chiếc váy còn .
Trở tiệm may, Dương Thúy Linh vẫn còn ngơ ngác. Ba chiếc váy khiến hai bà cháu mất ăn mất ngủ mấy ngày nay, tưởng ôm bom, thế mà Khương Duyệt bán sạch?
"Thúy Linh, chị bán giúp công nhé. Phí thiết kế chị lấy, mỗi cái chị lấy mười đồng. Đây, 60 đồng em cầm lấy. Chị về đây, lát nữa em cứ thật với bác Dương là !"
Khương Duyệt cũng khách sáo, lấy luôn 30 đồng.
Cô đưa ý tưởng, sửa kiểu dáng mới bán giá 30 đồng một chiếc. Cô lấy mười đồng tiền hoa hồng cho mỗi chiếc váy là quá nể tình .