Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 12: Cố Đoàn trưởng, xin mời dùng!
Cập nhật lúc: 2025-12-09 11:08:21
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đầu tiên gọt vỏ khoai tây, thái lát thái sợi to, ngâm nước năm phút để loại bỏ tinh bột.
Sau đó rửa sạch thịt ướp muối, thái lát, cho chảo xào chín với dầu, rắc hành lá lên. Vì thịt mặn nên cần nêm muối, cho hấp cùng gạo vo sạch.
Nhà Cố Dã dùng bếp củi, hai cái chảo lớn và hai nồi nước nóng bên cạnh. Kiếp khi video blogger, Khương Duyệt từng thấy loại bếp lò thường gặp ở nông thôn , nên sử dụng cũng coi như quen tay.
Tuy lúc nhóm lửa chút trục trặc, nhưng nhanh Khương Duyệt mày mò cách dùng.
Trong lúc nấu cơm, chiếc chảo lớn còn rửa sạch, đổ dầu , cho khoai tây thái sợi chiên. Chiên đến khi vàng giòn thì vớt , thơm phức, ăn vã cũng ngon.
Khương Duyệt bếp bưng cơm thịt muối và cải thảo xào giấm , liền thấy Ninh Ninh nuốt nước miếng chằm chằm đĩa khoai tây chiên với vẻ mong chờ.
Quả nhiên đứa trẻ nào thể cưỡng sức hấp dẫn của khoai tây chiên chấm tương cà!
Khương Duyệt mỉm , bộ định bưng đĩa khoai tây : “Sao thế? Không ăn ? Thế bưng nhé!”
“Ba ơi!” Ninh Ninh cuống lên, hai tay nhỏ xoắn .
Cố Dã lên tiếng, cô bé dám ăn. Nhỡ thật sự bỏ t.h.u.ố.c độc cái món khoai tây chiên gì đó thì ?
“Gọi ba cũng vô dụng, hai ăn thì ăn một !” Khương Duyệt ha hả.
Lúc , một bàn tay to đưa tới, đón lấy cái đĩa từ tay Khương Duyệt. Cố Dã nhón một miếng khoai tây chiên, Khương Duyệt một cái bỏ miệng, c.ắ.n một miếng, ngoài giòn trong mềm, quả thực thơm.
Đôi mày đang nhíu chặt của Cố Dã từ từ giãn . Anh đang định đưa tay lấy thêm vài miếng thì bàn tay to mới vươn Khương Duyệt vỗ cái "bộp".
“Đi rửa tay !”
Khương Duyệt thấy Cố Dã ngước đôi mắt sắc lạnh lên, cơ bắp lớp áo sơ mi căng cứng, trong lòng thực cũng sợ.
Người đàn ông trai thì trai thật, nhưng đáng sợ cũng là đáng sợ thật!
Thực thuần phục đàn ông như thế hẳn sẽ cảm giác thành tựu. Hơn nữa, đàn ông càng kiêu ngạo khó thuần, một khi thuần phục thì ngược càng một lòng một , trung trinh đổi.
Nghĩ đến đây, Khương Duyệt bỗng rùng một cái. Thôi thôi, con sói kiêu ngạo Cố Dã , cô phúc hưởng thụ, vẫn là giao cho nữ chính !
Khương Duyệt cô chỉ cầu giữ cái mạng nhỏ là !
“Được , rửa cũng !”
Dưới ánh lạnh lẽo của Cố Dã, Khương Duyệt lập tức hèn nhát ngay. Cô nhe răng , vô cùng ân cần đẩy cái đĩa đến mặt Cố Dã: “Cố Đoàn trưởng, xin mời ngài dùng!”
Nhìn thấy phản ứng nịnh nọt của Khương Duyệt, khóe miệng đang căng cứng của Cố Dã khẽ giật giật.
“ rửa tay!”
Anh buông một câu cứng ngắc, dậy về phía giếng nước.
Khương Duyệt lập tức mặt mày hớn hở, khen ngợi: “Thế mới đúng chứ! Bạn nhỏ Ninh Ninh còn ăn cơm rửa tay , Cố đại đoàn trưởng của chúng thể nào còn kém hơn bạn nhỏ Ninh Ninh đúng nào!”
Lần Cố Dã chẳng những khóe miệng giật, mà biểu cảm gương mặt tuấn tú cũng chút mất kiểm soát.
Khương Duyệt thế mà dám bảo bằng Ninh Ninh?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đợi Cố Dã rửa tay xong , thấy ánh mắt mong chờ của Ninh Ninh, gật đầu. Khương Duyệt cũng ăn , chắc là sẽ vấn đề gì.
Ninh Ninh tuy vẫn còn chút sợ sệt rụt rè, nhưng món khoai tây chiên mặt quá hấp dẫn, cô bé vươn bàn tay nhỏ bốc một miếng.
“Nào, chấm chút tương cà chua càng ngon hơn đấy!” Khương Duyệt đẩy bát nhỏ đến mặt Ninh Ninh.
“Cà chua? Ý cô là quả cà chua á? Thời tiết mà cà chua bán ?” Cố Dã lúc để ý, giờ thứ đen thui trong bát nhỏ, tỏ vẻ nghi ngờ.
“À, là thế !”
Khương Duyệt dựa một bữa cơm để xóa bỏ ác cảm và định kiến của Cố Dã với là khó, cho nên đối mặt với sự nghi ngờ của , cô kiên nhẫn giải thích:
“Hiện tại đúng là đến mùa cà chua, cho nên hấp chín khoai lang đỏ, nghiền nát thành bùn, thắng đường với nước trộn ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-12-co-doan-truong-xin-moi-dung.html.]
“Tuy hình thức mắt lắm nhưng ăn cũng tàm tạm! mà Ninh Ninh , với con , đợi đến mùa cà chua, sẽ sốt cà chua cho con, sốt cà chua chua chua ngọt ngọt, ngon lắm luôn!”
Ninh Ninh mà mắt sáng rực lên.
Sốt cà chua, khoai tây chiên, cô bé nhớ kỹ !
“Được , nhiều nữa, ăn cơm ăn cơm!”
Khương Duyệt nhanh nhẹn xới cơm cho Cố Dã, với Ninh Ninh đang nhai khoai tây chiên giòn tan: “Ninh Ninh ăn thêm năm miếng nữa dừng nhé, ăn cơm , ăn xong ăn khoai tây chiên ?”
Ninh Ninh ngoan ngoãn gật đầu, đếm đúng năm miếng khoai tây chiên bỏ bát nhỏ của .
Cố Dã nheo mắt Khương Duyệt, trong mắt đen thoáng qua điều gì đó.
Tuy chỉ hai món ăn, nhưng điều khiến Cố Dã bất ngờ là tay nghề của Khương Duyệt khá. Anh ăn liền hai bát lớn, ngay cả Ninh Ninh cũng ăn sạch bát cơm nhỏ của .
Khương Duyệt vốn cũng định ăn thật lực, nhưng cơ thể yếu quá, khẩu vị kém, cô ăn đến nửa bát nuốt trôi.
Ăn xong, Khương Duyệt dậy định dọn bát đũa.
“Để !” Cố Dã cũng dậy theo, đón lấy đôi đũa từ tay Khương Duyệt.
Khương Duyệt sườn mặt điển trai của đàn ông, tròng mắt đảo một vòng, quyết định đằng chân lân đằng đầu một :
“Vậy thể rửa bát luôn ?”
Cô thấy Cố Dã ngước mắt sang, vội động tác đ.ấ.m lưng, giọng nũng nịu: “ việc cả buổi chiều, mệt quá mất! Lưng thẳng lên nổi !”
Cố Dã: “...... Biết , cô nghỉ !”
Khương Duyệt tủm tỉm Cố Dã dọn bàn, bỏ bát đũa chậu nước bên giếng, thầm like một cái trong lòng.
Đẹp trai, chịu việc nhà, cộng một điểm!
Khương Duyệt một bữa cơm thể khiến Cố Dã đổi ấn tượng về cô ngay , nhưng cô cũng nhạy bén nhận ánh mắt Cố Dã cô lúc ăn cơm còn lạnh lùng như buổi sáng nữa.
“Cốc cốc!”
Lúc , một tràng tiếng gõ cửa vang lên.
“Ninh Ninh, mở cửa giúp nào!” Khương Duyệt nhà, Cố Dã đang rửa bát, nên bảo Ninh Ninh mở cửa.
“Kẽo kẹt” một tiếng, cửa gỗ mở . Ninh Ninh đang gặm miếng khoai tây chiên, thấy đến thì cất giọng rõ lời: “Dì Tú Tú!”
Người đến là Lý Tú Tú, tay cô còn bưng một cái bát, trong bát lèn chặt thức ăn, rụt rè ở cửa.
“Ninh Ninh, ai đến đấy?” Cố Dã đầu .
“Cố Đoàn trưởng, là em, Lý Tú Tú.” Lý Tú Tú thấy Cố Dã, mở miệng chuyện là mặt đỏ bừng.
“À, giờ qua đây? Có việc gì ?”
Cố Dã xếp chồng bát rửa sạch sang một bên cho ráo nước, cầm khăn lau tay, về phía cửa.
Anh tưởng Lý Tú Tú giờ qua là để đưa đồ Ninh Ninh để quên. Thỉnh thoảng Ninh Ninh để quên đồ ở nhà Trần Bảo Trụ, Lý Hồng Anh sẽ sai Lý Tú Tú mang sang.
Lý Tú Tú thấy Cố Dã đang rửa bát, trong lòng khỏi càng thêm coi thường Khương Duyệt. Đồ lười biếng! Bản việc, bắt đàn ông rửa bát!
“Cố Đoàn trưởng, chị em sợ và Ninh Ninh tối cơm ăn, bảo em mang cơm tối sang cho hai .”
Lý Tú Tú cứ chuyện với Cố Dã là mặt đỏ, giọng cũng bé như muỗi kêu.
Lý Hồng Anh bảo hôm nay Khương Duyệt cái con mụ lười đó cho bà nấu cơm, nhà Cố Dã chắc chắn bếp lạnh tanh, cho nên chiều nay cố tình dặn Lý Tú Tú cho Ninh Ninh ăn gì, để Ninh Ninh đói meo đến tối về nhà. Cố Dã đói cũng , nhưng Ninh Ninh ăn thì nhất định sẽ cãi với Khương Duyệt.
Sau đó Lý Hồng Anh căn giờ bảo Lý Tú Tú sang đưa cơm, như Cố Dã nhất định sẽ cảm kích cô .