Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 114: Tạm thời không nói cho cô biết anh có rất nhiều tiền!
Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:22:44
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Làm gì thế, gì thế!" Khương Duyệt la oai oái đ.á.n.h tay Cố Dã, nhăm nhe bỏ chạy, nhưng cổ tay tóm chặt.
"Có em đang chột ?" Cố Dã kéo ghế xuống, nheo mắt Khương Duyệt.
"Cố Dã linh tinh!" Khương Duyệt lập tức ưỡn ngực, nghĩa chính ngôn từ : " gì mà chột ?"
Cố Dã theo bản năng liếc bộ n.g.ự.c phập phồng của Khương Duyệt. Thật tình, cô cứ dí sát mặt thế , cũng khó.
lập tức dời mắt chỗ khác, mất tự nhiên ho khan hai tiếng: "Nếu chột thì em chạy cái gì?"
" chạy bao giờ? chỉ định xem Ninh Ninh đang gì thôi!" Nói xong, Khương Duyệt xuống bên cạnh Cố Dã, hậm hực : "Được , nữa, hỏi gì thì hỏi !"
Cố Dã thẳng lưng: "Đồng chí Khương Duyệt, em nghiêm túc một chút cho !"
Nghe Cố Dã gọi là "đồng chí Khương Duyệt", Khương Duyệt dứt khoát phịch lên đùi , mặt cảm xúc : "Vâng, đồng chí Cố Dã!"
Khương Duyệt gần, mùi hương cô xộc mũi Cố Dã. Anh theo phản xạ định mắng cô, nhưng lời đến bên miệng thành: "... Ngồi yên chuyện!"
Khương Duyệt cố tình ngọ nguậy mông, đó mắt Cố Dã, vẫn giữ nguyên vẻ mặt cảm xúc: "Được, yên đây!"
Khuôn mặt tuấn tú của Cố Dã cứng đờ, trong mắt đen nhảy múa những đốm lửa nhỏ. Khương Duyệt là cố ý!
"Cố Dã còn hỏi nữa ? Không hỏi đây!" Khương Duyệt bộ dậy.
Một bàn tay to bất ngờ vươn , ôm chặt lấy eo thon của cô ấn xuống.
Khương Duyệt thầm trong bụng. Xem Cố Dã cũng điều đấy chứ!
"Em bảo em quen Hà Tĩnh Hiên ở cổng khu gia đình quân nhân, em đến đó gì?" Cố Dã đột ngột hỏi.
Tim Khương Duyệt thót một cái. Hóa Cố Dã hỏi về Hà Tĩnh Hiên là mục đích chính, cái bẫy ở đây !
Cô vội mím chặt môi, từ chối trả lời.
"Mấy quả trứng kho nước em nấu là định mang bán đúng ?" Thấy ánh mắt Khương Duyệt lảng tránh, Cố Dã trực tiếp bóp cằm cô, xoay mặt cô đối diện với .
"Cả sọt khoai tây và khoai lang nữa, cũng em mang chiên thành khoai tây chiên để bán, đúng ?"
"Anh hết còn hỏi gì!" Hai câu hỏi dồn dập của Cố Dã khiến Khương Duyệt chột c.h.ế.t, rũ mắt xuống dám .
Cô sợ câu tiếp theo Cố Dã sẽ mắng , đang vắt óc suy nghĩ cách giải thích thì thấy hừ lạnh một tiếng.
Đến đến , Cố Dã sắp mắng !
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khương Duyệt lo lắng thấp thỏm, vội vàng bịt miệng Cố Dã , quyết định chủ động nhận : "Cố Dã đừng mắng , sai , bán khoai tây chiên, bán trứng kho nữa !"
Cố Dã nhíu mày, gạt tay Khương Duyệt , vui : "Ai bảo định mắng em?"
"Hả?" Khương Duyệt ngẩn . Cố Dã mắng cô? Thế mặt nặng mày nhẹ chất vấn chuyện cô bán hàng cái gì?
"Cố Dã, giận ?" Khương Duyệt hỏi.
"Tại giận?" Cố Dã trầm giọng, "Em sợ giận nên mới giấu ?"
Khương Duyệt chút hiểu phản ứng của Cố Dã: " con buôn ngoài bán hàng rong, mất mặt, chẳng lẽ nên tức giận ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-114-tam-thoi-khong-noi-cho-co-biet-anh-co-rat-nhieu-tien.html.]
Bảo giận thì cứ hầm hầm năng gì, nhưng bảo giận thì biểu cảm quá bình tĩnh.
"Vậy em cho , tại em việc ?" Cố Dã trả lời câu hỏi của Khương Duyệt mà hỏi ngược .
Khương Duyệt trầm ngâm một lát, sắp xếp từ ngữ trong đầu cẩn thận : "Nếu là cảm thấy những hộ kinh doanh cá thể nhỏ lẻ như thế sẽ ngày càng nhiều, chính sách chung của nhà nước sẽ mở cửa, cho phép cá nhân buôn bán, kinh tế sẽ ngày càng phát triển, Cố Dã tin ?"
Cố Dã lặng lẽ Khương Duyệt . Khi cô nhắc đến việc chính sách nhà nước sẽ mở cửa, chợt ngước mắt lên, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Anh cũng mới nhận tin tức cách đây lâu, hội nghị còn họp, tin tức đến cuối năm mới công bố, Khương Duyệt ?
"Cho nên đầu tiên ăn cua!" Khương Duyệt để ý ánh mắt Cố Dã , cô cảm thấy thì cho rõ ràng luôn.
Cố Dã hiểu cho cô thì nhất, cô vẫn sẽ tiếp tục buôn bán, chỉ là sẽ cẩn thận hơn.
Nếu Cố Dã hiểu thì cô giấu mà . Không thể vì phản đối mà cô từ bỏ lý tưởng và mục tiêu của . Cả hai kiếp cộng , Khương Duyệt bao giờ là vì đàn ông mà bỏ sự nghiệp!
Sự im lặng của Cố Dã khiến Khương Duyệt thấy bất an. cô cũng trông mong Cố Dã thể hiểu ngay . Dù sống ở thời đại , tương lai đất nước sẽ phát triển thế nào, giống cô là đến từ tương lai. Anh hạn chế bởi thời đại là chuyện bình thường.
câu tiếp theo của Cố Dã Khương Duyệt chấn động.
" phản đối em buôn bán, cũng thấy mất mặt. Em trộm cướp, tại em nghĩ sẽ thấy mất mặt? Khương Duyệt, em tin tưởng đến thế ?"
Khương Duyệt tưởng nhầm. Cố Dã phản đối cô buôn bán?
"Cố Dã, thực sự giận ?"
"Không giận!" Miệng Cố Dã giận nhưng trong lòng vẫn bực vì Khương Duyệt giấu . Còn chuyện hôm qua nữa, nếu để ý theo cô huyện thành, dám nghĩ Khương Duyệt sẽ gặp chuyện gì.
Nghĩ đến ba tên khốn Từ Nhị Cẩu ý đồ với Khương Duyệt, ánh mắt Cố Dã thoáng chốc trở nên tàn nhẫn.
" cho rằng em đúng! Tình hình hiện tại sẽ kéo dài lâu nữa , nghĩ sắp biến chuyển lớn !"
"A! Cố Dã giỏi quá!" Khương Duyệt ôm cổ Cố Dã hôn chụt một cái lên má .
Cô ngờ Cố Dã tầm xa trông rộng như . Anh thế mà cũng đoán sắp tới nhà nước sẽ mở cửa kinh tế, ban hành loạt chính sách thúc đẩy phát triển!
Bị Khương Duyệt hôn lên má, tim Cố Dã đập nhanh hơn, ánh mắt cô cũng trở nên chăm chú vô cùng.
Chỉ là hiện tại hai đang bàn chính sự, Cố Dã nén xúc động âu yếm cô. Nghĩ ngợi một chút, hỏi: "Khương Duyệt, tại em buôn bán?"
"Đương nhiên là để kiếm tiền !" Khương Duyệt hào hứng đáp.
Nghe , ánh mắt Cố Dã trở nên kỳ quặc: "Chỉ vì kiếm tiền thôi ?"
Khương Duyệt vẫn vòng tay qua cổ Cố Dã, gật đầu lắc đầu: "Cũng hẳn! trải nghiệm thứ! Tiện thể kiếm tiền thôi, chẳng ai chê kiếm tiền cả, Cố Dã đúng ?"
"!"
Khương Duyệt nhịn khoe với Cố Dã: "Cố Dã , tuy chỉ bán khoai tây chiên một tuần thôi nhưng lãi lắm nhé. Tính một ngày kiếm bốn năm đồng, một tháng là hơn một trăm đồng đấy. Ngang ngửa lương của luôn! giỏi ?"
Cố Dã khẽ nhếch môi, đáy mắt hiện lên ý , khen ngợi: "Quả thực giỏi!"
Khương Duyệt bẻ ngón tay tính toán: " định lương cao, nuôi nổi và Ninh Ninh, nhưng trong nhà còn nhiều việc cần dùng tiền lắm. thế cũng giúp giảm bớt gánh nặng một chút, thấy đúng ?"
"... !"
Cố Dã Khương Duyệt lo toan cho gia đình như , trầm ngâm một lát quyết định tạm thời cho cô nhà thiếu tiền, và nhiều tiền.