Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 102: Cố Dã, anh gọi ai là cháu họ thế hả!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:22:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thực Khương Duyệt gì quen cô gái nào ở trấn Thanh Thủy, chẳng qua cô chỉ đ.á.n.h lạc hướng chủ đề mà thôi.

 

Ai ngờ cô hỏi câu xong, chẳng những cô Hà , mà ngay cả Hà Tĩnh Hiên cũng cúi đầu , mặt càng đỏ hơn.

 

Khương Duyệt thấy cô Hà cứ với mãi, tuy hiểu chuyện gì nhưng cũng hùa theo. Trong lòng còn nghĩ thầm, xem cô Hà và Hà Tĩnh Hiên hài lòng về cô gái ở trấn Thanh Thủy nha, nhắc đến là tít mắt!

 

Kết quả Khương Duyệt mới nhếch miệng , đầu liền đụng đôi mắt lạnh như băng của Cố Dã. Khương Duyệt rùng một cái, nụ tắt ngóm giữa chừng.

 

Là ảo giác của cô , cảm giác Cố Dã càng tức giận hơn thế nhỉ?

 

Cố Dã lạnh lùng liếc Khương Duyệt một cái. Khương Duyệt vội bộ cúi đầu ăn cơm, đầu óc cuồng suy nghĩ lát nữa về giải thích với Cố Dã thế nào.

 

"Tiểu Khương , đừng khách sáo, ăn nhiều nhé, cứ coi như đang ở nhà !" Cô Hà thấy Khương Duyệt đột nhiên cúi đầu, tưởng cô hiểu ý của họ và đang hổ, nụ mặt bà càng rạng rỡ hơn.

 

"Cố Đoàn trưởng, cũng ăn ! Thật ngờ và lão Thẩm nhà cũng quen , đều là một nhà cả! Phải thường xuyên qua mới !" Cô Hà thấy Khương Duyệt gắp thức ăn, vội vàng hiệu cho Hà Tĩnh Hiên: "Tiểu Hiên, gắp thức ăn cho Khương Duyệt ! Thịt bò ngon lắm, nào, mau gắp cho Khương Duyệt ăn!"

 

Hà Tĩnh Hiên hiểu ý, vội vàng gắp một miếng thịt bò đặt bát Khương Duyệt, nhẹ : "Khương Duyệt, cô nếm thử thịt bò , bò kho của lão Viên ở cửa hàng thực phẩm là nhất đấy."

 

"Cảm ơn!" Khương Duyệt nhận biểu cảm kỳ quặc của cô Hà, hơn nữa bà cứ lặp lặp câu "đều là một nhà" lạ, nhưng cô càng để ý đến thái độ của Cố Dã hơn nên cũng suy nghĩ sâu xa.

 

Lúc , Cố Dã cũng gắp cho Khương Duyệt một miếng bò kho, còn một tiếng: " , một nhà !"

 

Khương Duyệt miếng thịt bò trong bát, trong lòng đ.á.n.h trống liên hồi. Cố Dã âm u thế, cô tê cả da đầu.

 

Cô lén liếc sang, Cố Dã nghiêng mặt cô, đang chạm cốc với Cục trưởng Thẩm, ngửa cổ uống rượu. Từ góc độ của Khương Duyệt thể thấy yết hầu chuyển động lên xuống.

 

Trông Cố Dã vẻ bình thường, nhưng Khương Duyệt cứ thấy chỗ nào đó .

 

"Ăn ! Khương Duyệt mau ăn !" Cô Hà thấy Khương Duyệt cầm đũa bất động liền giục.

 

Khương Duyệt nghĩ ngợi gắp miếng thịt bò Cố Dã gắp cho đưa lên miệng c.ắ.n một miếng, hương vị quả thực ngon.

 

cô mơ hồ như thấy tiếng Cố Dã hừ lạnh một cái.

 

Chắc là ảo giác thôi!

 

Ninh Ninh là một "tiểu thực thần", lên bàn ăn là sẽ ngoan ngoãn tự xúc ăn. Chỉ khi thức ăn trong bát hết, tay ngắn chân ngắn gắp tới, con bé mới nhờ lớn giúp.

 

"Ba ba, gắp thức ăn giúp Ninh Ninh với!" Ninh Ninh tìm Cố Dã tiên.

 

Cố Dã đang uống rượu, lẽ thấy, thế là Ninh Ninh sang tìm Khương Duyệt, theo thói quen gọi: "Mẹ..."

 

cái đầu nhỏ của Ninh Ninh vẫn lanh lợi, nhớ ngay lời Khương Duyệt dặn là ở bên ngoài gọi là chị, thế là giọng con bé chuyển ngoặt: "Chị ơi, em ăn thịt bò!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tuy nhiên, lọt tai khác thành Ninh Ninh gọi "Mẹ chị!"

 

Cố Dã đặc biệt rõ ràng, mặt lúc càng xanh hơn.

 

Hà Tĩnh Hiên và cô Hà tuy cũng thấy cách xưng hô kỳ lạ của Ninh Ninh nhưng nghĩ nhiều. Trẻ con năng rõ ràng, hai tưởng đó chỉ là tiếng đệm thói quen khi Ninh Ninh mở miệng.

 

Về phần Cục trưởng Thẩm, do xa đang uống rượu, rượu trắng cay nồng xuống bụng ông xuýt xoa một tiếng nên thấy Ninh Ninh gì.

 

Khương Duyệt quả thực như đống lửa. Sau khi gắp thịt bò cho Ninh Ninh, cô lặng lẽ ghé sát tai con bé, định dặn Ninh Ninh đừng gọi cô là chị nữa, cô sắp ánh mắt của Cố Dã c.h.é.m c.h.ế.t .

 

Nào ngờ Khương Duyệt mới mở miệng Cố Dã cắt ngang.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-102-co-da-anh-goi-ai-la-chau-ho-the-ha.html.]

"Tại cho Ninh Ninh gọi là chị? Không gọi là chị chẳng lẽ gọi là em ?" Cố Dã lạnh lùng.

 

Khương Duyệt run lên, Cố Dã chuyện bắt đầu "âm dương quái khí" thế .

 

Hà Tĩnh Hiên : "Chú họ thật đùa, Ninh Ninh là con gái chú, đương nhiên gọi Khương Duyệt là chị , thể gọi là chứ?"

 

Cố Dã lạnh lùng liếc Hà Tĩnh Hiên một cái, như : "Thế ? Cậu chắc chắn thế cơ ?"

 

Mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g bất ngờ bùng lên khiến Hà Tĩnh Hiên hiểu đầu cua tai nheo gì. Anh một lòng tạo quan hệ với "chú họ" nên cẩn trọng hỏi: "Chú họ, cháu sai gì ạ?"

 

Cố Dã: "Không !"

 

Hà Tĩnh Hiên Khương Duyệt, thấy cô đang cúi đầu cắm cúi ăn, trong lòng khỏi suy đoán, chẳng lẽ ông chú họ hài lòng về ?

 

Thế thì !

 

"Chú họ, là thế , cháu kính chú một ly! Nếu cháu chỗ nào , đúng, mong chú đại nhân đại lượng đừng chấp nhặt vãn bối!" Hà Tĩnh Hiên dậy, rót đầy chén rượu của nâng hai tay hướng về phía Cố Dã, thái độ vô cùng cung kính.

 

Khương Duyệt lúc tuy cúi đầu nhưng hai tai đều dựng lên. Cô cũng đang thắc mắc tại Hà Tĩnh Hiên gọi Cố Dã là chú họ. Nhìn biểu cảm của Cố Dã thì hình như thiết gì với Hà Tĩnh Hiên, chẳng giống quan hệ họ hàng chút nào.

 

Đôi mắt đen thẫm như đầm sâu của Cố Dã chằm chằm Hà Tĩnh Hiên. Khí trường của quá mạnh khiến Hà Tĩnh Hiên ánh đó cũng kìm chột .

 

Cố Dã cũng chỉ Hà Tĩnh Hiên một cái thu hồi tầm mắt, sang Khương Duyệt, lạnh lùng hỏi: "Cháu họ gái, em xem ông chú họ nên so đo đây?"

 

Cố Dã câu qua kẽ răng, từng chữ một rít .

 

Hả? Cái quái gì thế?

 

Khương Duyệt bất ngờ Cố Dã gọi là cháu họ gái, đầu hiện một loạt dấu chấm hỏi, còn thấy tức nữa chứ: "Cháu họ gái gì cơ? Cố Dã, gọi ai là cháu họ gái thế hả?"

 

Cố Dã vẫn giữ nguyên nụ mỉa mai lạnh băng, Khương Duyệt như kẻ ngốc.

 

Giọng điệu Khương Duyệt chuyện với Cố Dã cũng tim Hà Tĩnh Hiên thót một cái. Anh ngốc, ngay giọng điệu của Khương Duyệt bình thường: "Sao thế? Hai là..."

 

Khương Duyệt bỗng sững , giơ tay chỉ : Cháu họ gái? Cô Cố Dã: Chú họ? Rồi cô sang Hà Tĩnh Hiên và cô Hà đang vẻ mặt đầy mong chờ .

 

Khương Duyệt chỉ cảm thấy trong đầu một sợi dây "tinh" một tiếng đứt phựt, lập tức hỗn loạn trong gió.

 

"Cô Hà, cô gái ở trấn Thanh Thủy mà cô ... là cháu đấy chứ?" Khương Duyệt chỉ , vẻ mặt nghệch .

 

Mặt Hà Tĩnh Hiên đỏ lên, cô Hà : " , chính là cháu đấy!"

 

Khương Duyệt vò đầu bứt tai. Ơ , rốt cuộc là thế nào? Sao cô chẳng hiểu gì cả thế ?

 

Chẳng hôm qua cô mới quen Hà Tĩnh Hiên , hôm nay thành đối tượng xem mắt của ?

 

Khương Duyệt nghĩ nát óc cũng hiểu chuyện gì đang xảy . Lúc Cục trưởng Thẩm và cô Hà đều nhận thấy điều , nụ mặt Hà Tĩnh Hiên cũng tắt ngấm.

 

"Các ..." Cục trưởng Thẩm vốn nghi hoặc trong lòng, chỉ vì quá tin tưởng vợ hỏi thăm rõ ràng nên mới nghĩ sâu xa. Lúc biểu cảm của Khương Duyệt và Cố Dã, trong lòng ông lập tức dự cảm chẳng lành.

 

"Cục trưởng Thẩm, chiều nay trong đoàn còn việc, ly rượu cạn xin phép đây! Khi nào rảnh rỗi, sẽ chủ mời !" Cố Dã cũng định giải thích với Cục trưởng Thẩm. Dứt lời, nâng chén rượu bàn ngửa cổ uống cạn, dậy bế Ninh Ninh lên.

 

Khương Duyệt thấy Cố Dã định cũng vội vàng dậy.

 

"Cái đó... cháu hiểu lầm từ , nhưng cô gái trấn Thanh Thủy mà chắc chắn cháu! Cháu kết hôn , thể nào xem mắt ... Ấy! Cố Dã đợi với!"

 

Khương Duyệt đầu thấy Cố Dã khỏi cửa lớn, vội "Xin " với Hà Tĩnh Hiên một tiếng vội vã đuổi theo Cố Dã.

 

 

Loading...