Thế Tử Phi - 8
Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:30:15
Lượt xem: 404
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
16.
Ta bước thư phòng, mới rõ ngọn nguồn chuyện.
Thì phụ đến phủ là để bàn về việc phong quan sắp tới.
Theo lệ triều , đỗ trạng nguyên thường bổ nhiệm Biên tu Hàn Lâm viện. Tuy nhiên, thời tiên đế từng xem trọng nhân tài, nên với trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa, đều sẽ hỏi qua ý nguyện cá nhân.
Bệ hạ hiện tại cũng giữ lệ .
Nếu thấy hợp lý, sẽ tôn trọng lựa chọn của chọn.
Phụ phu quân về Hộ bộ, mà đúng lúc Hộ bộ cũng đang vị trí trống. Hơn nữa, tổ phụ của Triệu công tử – Triệu Thị lang, cũng ý kéo phu quân về phe .
Tưởng việc chắc như đinh đóng cột, phụ liền hứa chắc với Triệu Thị lang, nào ngờ phu quân thẳng thừng từ chối.
Chàng Binh bộ.
Vì chỉ Binh bộ, mới thể thuận tiện điều tra vụ việc của Hầu gia năm xưa.
Chính vì thế mà khiến phụ tức giận bỏ về.
Ta đưa cho một miếng mứt khô, nhét miệng :
“Đừng lời phụ . Chàng nỗ lực đến tận hôm nay, chẳng là vì mục tiêu ?
Ta tin rằng, sự việc nhất định sẽ sáng tỏ thôi.”
…
còn kịp đợi đến ngày nhận chức, thì miền Nam xảy đại họa lũ lụt.
Nước lũ vỡ đê, cuốn trôi ruộng đồng, phá sập nhà cửa, bao dân lành chôn vùi trong dòng nước xiết.
Những may mắn sống sót cũng trở thành dân chạy nạn, chốn dung .
Chỉ trong nửa tháng, kinh thành đón hàng vạn nạn dân đổ về.
Quan phủ thì bối rối luống cuống, các gia tộc thế lực liền bắt đầu dựng rạp phát cháo từ thiện cửa.
Hầu phủ đương nhiên cũng ngoại lệ.
Có điều, phu quân và chồng theo lời khuyên, quyết định tận ngoại thành để phát cháo.
Bởi trong thành tuy đông đúc, nhưng còn thể kiếm ăn, còn những kẹt ngoài thành, mới là những nguy cấp nhất, đói đến mức thể gục bất cứ lúc nào.
Ngoài phát cháo, chúng còn dùng bạt rách rưới giá rẻ dựng tạm lều, bên trải thêm rơm khô để cách đất.
Dù là đêm xuân mưa dầm, cũng đỡ phần khổ sở.
…
Miền Giang Nam gặp nạn, triều đình cần .
Nhiều tiến sĩ khóa lập tức bổ nhiệm.
Lần , bệ hạ đích triệu phu quân cung.
Những khác phân xong chức vụ, chỉ còn , thể là để trao quan hàm.
Bảng nhãn và thám hoa nơi đến, đúng lúc bệ hạ đang định rõ thì…
Quân tình khẩn cấp tám trăm dặm truyền đến.
Bắc Địch tập kết ba mươi vạn đại quân, đang ồ ạt tiến về biên giới Đại Sở.
Thám báo còn : Phó tướng Bắc Địch, dung mạo tám phần giống An Quốc Hầu, mất tích nhiều năm.
Một tin như ném đá xuống hồ yên, triều đình lập tức xôn xao.
Bao năm nay, lời đồn về việc An Quốc Hầu mưu phản vẫn dứt, nhưng cũng chẳng ai nắm chứng cứ.
Mà , lời thám báo , đối với phu quân …
Không khác nào một đòn trí mạng.
17.
Chuyện phong quan cho phu quân rốt cuộc thành. Khi trở về phủ, vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng cánh cửa khép , liền "ọe" một tiếng, phun một ngụm m.á.u tươi.
“Phụ , ông ... ông tuyệt đối kẻ phản quốc!”
Ta siết chặt lấy : “Phải, tin . Ta tin !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-tu-phi/8.html.]
Một thể yêu thương thê tử xuất bình thường suốt mấy năm đổi, thể nuôi dạy một đứa con thông minh, hiền lành như …
Một vì Đại Sở mà mang đầy thương tích…
Người cha chồng mà từng gặp mặt , thể là ?
đời nghĩ thế.
Vài ngày , Hầu phủ còn rực rỡ, hoa chúc giăng đầy, nay vắng tanh như chùa Bà Đanh.
Những kẻ từng một tiếng ‘Nhan ’, hai tiếng ‘ đồng khoa’ giờ đây tránh né phu quân như tránh ôn dịch.
Thậm chí những dân thường chính trực, ném trứng thối, quăng rau dập cổng phủ.
Có ngang Hầu phủ, còn nhổ nước bọt con sư tử đá nơi cửa lớn.
Kinh thành đổ mưa.
Trận mưa lớn nặng nề đổ xuống Hầu phủ, như đè ép lên cả sinh mệnh, khiến trong phủ thở nổi.
Đêm đó, phụ lén đến, gọi cửa:
“Về phủ với phụ .”
Ta ngỡ ông chút quan tâm đến .
Không ngờ ông : “Con hãy xin một tờ hưu thư, phụ sẽ đưa con . Vẫn còn kịp tìm một mối khác hơn.”
“Lần Triệu công tử cũng ngỏ ý…”
Khoảnh khắc , cơn giận bốc lên từ gót chân đến đỉnh đầu.
Ta quát: “Phụ , coi là gì chứ?”
“Con từng đích tỷ xuất giá một , giờ còn con tái giá nữa ?”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Nếu sợ liên lụy, thì cứ gạch tên con khỏi gia phả, đoạn tuyệt quan hệ cha con là !”
Phụ sầm mặt : “Ta cũng vì cho con thôi.”
“Con cảm ơn, nhưng con cần!”
Ta “rầm” một tiếng đóng sập cánh cửa bên hông, đập trúng mũi phụ , ông đau quá hét lên t.h.ả.m thiết qua lớp cửa gỗ.
Sao đập cho ông c.h.ế.t luôn !
Ta đầu , thấy phu quân trong áo dài đơn bạc, đang tàng cây ngọc lan.
Gió mưa mịt mù, hề che dù.
Dưới chân là vô cánh hoa ngọc lan mưa vùi rơi rụng.
Giữa mưa gió thê lương, gầy guộc như thể chỉ cần một cơn gió mạnh là gãy đổ.
Ta chua xót trong lòng, vội chạy đến che ô cho .
Chàng cúi mắt , mỉm dịu dàng, giọng nhẹ như lông vũ:
“Lưu Vân, chúng hoà ly .”
18.
“Chàng gì?”
“Ta một tờ hưu…”
“Chàng câm miệng cho !” gắt lên, giọng the thé “Phụ đón về là để gả cho Triệu công tử. Trong mắt ông , chẳng qua chỉ là một món đồ mà thôi!”
“Không về Kỷ gia, thể nghĩ cách sắp xếp cho nàng nơi khác.”
“Ta ! Chàng tin Hầu gia, thì cũng tin .”
Ta nắm chặt vạt áo , rắn rỏi: “Chàng với là phu thê một thể. Nếu giờ đuổi , sẽ treo cổ c.h.ế.t ngay gốc ngọc lan .”
Ánh mắt phu quân khẽ run. Một lúc , vươn tay ôm chặt lấy .
“Lưu Vân, đây là lựa chọn của nàng. Từ nay về , dù nàng cầu xin, cũng sẽ để nàng rời khỏi nữa.”
Nước mắt nóng hổi của rơi xuống đỉnh đầu , ôm , bật nức nở.
Qua làn nước mắt mờ, thấy ở cuối hành lang, chồng , cùng ma ma lặng lẽ trở về tiểu viện của .