Thế Tử Phi - 7

Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:29:41
Lượt xem: 451

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả nửa canh giờ trôi qua, cuối cùng vẫn là dậy, gọi mang nước nóng, tự vắt khăn, lau cho .

Ta trốn trong chăn, trùm kín đầu, mặt nóng như thiêu lửa.

Từ hôm đó trở , phu quân nếm mùi vị ngọt ngào, đêm đến chẳng buồn sách, đúng giờ là… vui vẻ chui chăn.

Ta lo cho sức khỏe của , nên luôn tìm cách kiềm chế, để quá mệt nhọc.

Chàng vì thế mà sinh bao nhiêu “oán khí”, thể bày thủ đoạn để “mưu cầu” chuyện vui.

“Phu nhân … vi phu đây, khi chỉ sống một năm rưỡi thôi, nếu c.h.ế.t hoa mẫu đơn, quỷ cũng phong lưu.”

“Phu nhân, hãy thuận theo lòng ~”

Còn cái dáng vẻ thư sinh nhã nhặn ngày thường?

Mẹ chồng vẫn lo, mời đại phu đến khám.

Lão đại phu bắt mạch thật lâu, vui vẻ kết luận:

“Âm dương điều hòa, vốn là cách dưỡng sinh. Thế tử hiện giờ qua, càng thêm khỏe mạnh đó!”

Phu quân tức tối đập bàn:

“Sớm cách thì ông sớm một chút!!”

Tối đó, liền lôi giày vò một trận, quên mất dặn dò của đại phu là “chừng mực”.

Về phần đích tỷ, nàng cuối cùng cũng đính hôn với Triệu công tử.

Tuy Triệu công tử chắc thi đậu, nhưng tổ phụ là Hộ bộ Thượng thư tam phẩm, so với phụ chỉ là ngũ phẩm cấp sự trung, thì rõ ràng là cao hơn một bậc.

Vậy nên, về lý thuyết, cuộc hôn nhân đúng là nàng trèo cao.

nàng cam lòng.

Vì cho dù cưới địa vị cao hơn, nàng vẫn luôn thấp hơn một cái đầu, nghĩ thế liền tức đến đập nát mấy bộ ấm trong nhà.

Nửa tháng , phu quân cùng các thí sinh bước kỳ thi Điện, do Hoàng đế chinh chủ trì.

Với dung mạo xuất chúng, khi đối thoại với Hoàng thượng về nạn lũ lụt miền Giang Nam, phu quân chỉ sáo rỗng, mà còn dám thẳng thắn can gián.

Hoàng thượng hài lòng, đích ban ngự bút chọn Trạng nguyên.

Trạng nguyên, Bảng nhãn và Thám hoa sẽ kiệu hoa, xuất phát từ hoàng cung, rước vòng quanh các con phố chính trong kinh thành.

Hôm đó, dân tràn khắp các ngả đường, chen chúc tận mắt thấy tân khoa trạng nguyên.

Phu quân mặc hồng bào rực rỡ, càng tôn lên vẻ tuấn tú thanh quý.

Gương mặt như ngọc, ánh mắt như , khiến đường đều ngẩn ngơ chiêm ngưỡng.

Các tiểu thư cành vàng lá ngọc chen đưa túi thơm, hoa tươi, phu quân thu nhận.

Bảng nhãn và Thám hoa đều nhận ít, chỉ riêng phu quân , nào cũng mỉm , lắc đầu từ chối:

“Tạ ơn hồng ân, tại hạ ái thê. Không dám nhận thêm ân tình.”

Vẫn tiểu thư từ bỏ, hét to từ bên đường:

“Trạng nguyên lang! Chỉ cần cho ngài, cũng cam nguyện!”

“Cho dù thị nữ thông phòng, cũng vui lòng!”

“Làm nha cũng , chỉ cần thể hầu hạ bên ngài!”

15.

bắt đầu ganh đua .

Phu quân thu nụ , từ kiệu hoa hướng về phía đang trong lâu, ánh mắt dừng nơi , từng chữ như đinh đóng cột, vang vọng khắp phố:

“Nếu nhờ phu nhân, e rằng sớm mất mạng, nào còn vinh quang hôm nay.”

“Ta – Nhan Ngọc Anh – đời tuyệt đối nạp .”

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Mẹ chồng bên cạnh khẽ gật đầu tán thưởng:

“Phải thế, đó mới là con trai .”

Nước mắt trào , rơi lã chã.

Ta phúc phận gì mà gả một gia đình như thế ?

Lời dứt, đám đông đang náo nhiệt bỗng lặng trong chốc lát, lập tức như tung nồi vỡ chợ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-tu-phi/7.html.]

Các nam nhân xôn xao bàn tán:

“tam thê tứ là chuyện thường, trạng nguyên quá cổ hủ .”

“Nay giữa phố mà thề non hẹn biển, mai mốt ôm trái ôm thì ăn thế nào?”

“Ta bảo hai cưới hơn một năm con, nếu the tử sinh thì tính ?”

Trái ngược , các tiểu thư khuê các ngừng thổn thức ngưỡng mộ:

“Nghe trạng nguyên phu nhân vốn chỉ là một cô nương nuôi ở biệt trang, mà trạng nguyên vẫn thủy chung son sắt như …”

“Nếu tương lai thể lấy phu quân như thế, dù ăn rau dưa, cũng cam lòng!”

“Ta cũng một vị phu quân như …”

Thế gian , nam nữ mong cầu vốn giống .

Cũng bởi , một nam nhân như phu quân , mới càng trở nên quý giá đến dễ gì tìm thấy.

Ta cùng chồng bước khỏi phòng, chợt tiếng cợt thô tục từ gian bên cạnh.

Đang tự hỏi ai ồn ào như thế, thì cánh cửa bật mở.

Triệu công tử từ trong bước .

Vừa thấy , mắt sáng rỡ, liền nhiệt tình chào hỏi:

“Không ngờ gặp ở đây, thật là hữu duyên!”

“Hay là xuống uống với một chén?”

Sau lưng là hai nữ tử ăn mặc hở hang, ánh mắt tràn đầy địch ý .

Ta lùi hai bước, vươn tay kéo:

“Dù cũng sắp thành một nhà, cần gì khách khí?”

Ngay lúc đó, chồng cũng bước , vung tay đ.á.n.h mạnh lên đầu :

“Triệu công tử, ngươi dám lôi kéo con dâu , hổ là gì ?”

Ta nép lưng bà, nhàn nhạt :

“Triệu công tử, đợi đến lúc cưới tỷ tỷ , hãy gọi tiếng ' ' .”

Từ khi phu quân đỗ hội nguyên, các phủ phần lớn chỉ cho quản gia mang lễ đến chúc mừng.

thì khác.

Rất nhiều nhà cử chính con cháu đồng lứa đến tận nơi.

Vừa là chúc mừng, là kết giao.

Hoàng thượng đích ban ngự bút chọn trạng nguyên, đồng nghĩa với việc bệ hạ truy cứu chuyện cũ của Hầu gia.

Từ đây trở , tương lai của phu quân tiền đồ vô lượng.

Cửa Hầu phủ sắp giẫm nát đến nơi.

Ai nấy đều nở nụ thiện, ai cũng hóa thành bạn cũ, ngay cả những phu nhân thế gia xưa chẳng mấy quen, giờ ai nấy đều gọi là “ ”.

Làm như thể từ đến nay chúng vẫn là tỷ thiết chia sẻ khăn tay.

Một ngày tiếp khách xong, mặt cũng cứng đờ vì .

Cha đến Hầu phủ, mang theo một hòm lớn lễ vật.

Bên trong… là một đôi vòng ngọc mà đích mẫu gửi tặng .

Ông vỗ vai , dáng vẻ tình:

“Mẫu con nhớ con lắm, nếu rảnh thì đưa phu quân con về thăm nhà nhiều hơn.”

Những lời dối trá đó, ông mà mặt đỏ, tim đập nhanh.

Sau đó ông và phu quân phòng bàn chuyện, chỉ một chén cạn, ông giận dữ mở cửa .

Lúc ngang qua , ông hừ lạnh:

“Lòng hết sức lo cho các ngươi, mà phu thê các ngươi cảm ơn. Ta cũng xem thử, dựa cái gì mà mưu chức .”

 

Loading...