Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con - Chương 1631: Lên bờ

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:50:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Chăm sóc An An gần mười năm, Lam Trạch gặp vấn đề nan giải từng .

 

Trời vẫn trong xanh như , bóng cây trong hòn đảo mát mẻ dễ chịu. An An cuộn tròn tấm lụa mềm mại, thỉnh thoảng cuộn vài vòng, để tấm lụa trắng tinh từng đóa "hồng mai" diễm lệ.

 

Lam Trạch An An, đôi lông mày màu lam nhíu chặt đến mức thể kẹp c.h.ế.t ruồi.

 

“An An, để xem cho em nữa.” Lam Trạch đến bên tấm nệm, một nữa cởi váy của thiếu nữ .

 

An An hề bài xích Lam Trạch, chỉ cảm thấy cởi quần áo thì lạnh, nên tự giác sáp gần Lam Trạch.

 

Lam Trạch sờ sờ n.g.ự.c An An, giữa hai hàng lông mày lộ rõ vẻ u sầu.

 

Chàng thở dài thườn thượt.

 

“An An, thấy em bệnh .”

 

Lam Trạch ôm An An lòng. Giống cái trong lòng rõ ràng vẫn còn là một ấu tể, bất luận là vẻ ngoài bên trong, đều giống bộ dạng thành niên.

 

Một ấu tể nhỏ như thể phát tình chứ? Cho nên nhất định là bệnh .

 

An An từ nhỏ đến lớn từng chảy nhiều m.á.u như , Lam Trạch thật sự đau lòng vô cùng, sợ cô mất m.á.u hết, trong lòng lập tức hạ quyết tâm.

 

Lam Trạch đường ven biển xa xăm, vẻ mặt u ám.

 

“Ta đưa em về quê chơi nhé.” Lam Trạch đột nhiên , bế An An dậy.

 

Khó khăn lắm mới trốn về biển, đám theo đuổi An An thật sự quá đáng sợ.

 

Bây giờ An An nảy nở, xinh hơn lúc nhỏ, một với khả năng sinh sản cực mạnh, chắc chắn sẽ thu hút càng nhiều kẻ theo đuổi.

 

vì bệnh của An An, bọn họ thể lên đất liền. Cùng lắm là c.h.ế.t, thể trơ mắt An An mất m.á.u đến c.h.ế.t.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1631-len-bo.html.]

 

Lam Trạch lập tức thu dọn đồ đạc xuất phát. Chàng đặt An An lên một mảnh vỏ sò siêu lớn, đẩy cô bơi mặt biển.

 

Vỏ sò hoa văn màu lam và màu tím , An An thích, sấp đó sờ tới sờ lui.

 

Lam Trạch An An vô tâm vô phế, mắng một câu: “Đồ ngốc .”

 

Vĩnh viễn sầu lo như , cũng hạnh phúc, chuyện gánh vác.

 

Lam Trạch mệt mỏi, bơi ròng rã suốt ba ngày ba đêm mới đến bờ biển. Khi lên bờ, cả đều tiều tụy.

 

Mấy ngày nay An An mệt thì ngủ, đói thì ăn cá sống cắt lát, trời mưa thì thể chui bong bóng trốn mưa, giống như nghỉ dưỡng.

 

Lam Trạch lên bờ ngay, tiên đưa An An ẩn nấp đáy biển, nghỉ ngơi nửa ngày, đến rạng sáng, mới bọc An An kín mít đưa lên bờ.

 

Rừng cây cao lớn rậm rạp để ánh sáng lọt , tối om, trông chút âm u.

 

Lam Trạch chỉnh khăn che mặt cho An An, nghiêm túc dặn dò: “Không bất kỳ giống đực nào, ? Bọn họ sẽ nghĩ là em thích họ, đó sẽ bám riết lấy chúng .”

 

An An chỉ chằm chằm Lam Trạch, một vệt m.á.u chảy xuống từ cẳng chân thon thả, trắng nõn của cô.

 

Lam Trạch vội cúi xuống dùng khăn lông lau khô cho An An, thổi một cái bong bóng, đặt cô trong.

 

Bong bóng thể ngăn cách mùi hương An An, hết sức giảm bớt cơ hội đám giống đực cạn phát hiện. Chỉ là cách một thời gian đổi một cái bong bóng mới.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lam Trạch vẫn đường thủy, men theo sông nhỏ ngược dòng lên.

 

Không chỉ nhân ngư phụ thuộc vùng nước, mà Thú rắn cũng trời sinh tính thích nước. Một con mãng xà sọc đen đỏ bơi đến bờ sông, đang chuẩn chui xuống, theo dòng nước trôi biển chơi, thì thượng nguồn một cái bong bóng trôi tới.

 

Đây là bong bóng của nhân ngư ?

 

Thú rắn nheo mắt hồ nghi, uốn éo cơ thể, hóa thành một thiếu niên tóc đỏ hình thon dài, thuận tay chặn cái bong bóng .

 

 

Loading...