Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con - Chương 1617: Thẩm Âm béo lên

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:49:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thẩm Âm cúi đầu gì.

 

Trên bàn cơm, hễ bắt chuyện, cô trả lời ngắn gọn vài câu, đó cắm cúi ăn.

 

Mấy ăn mặt Mục Nhai, đều là do quá đói nên mới ăn nhiều. Còn hiện tại, là sức ăn thật sự tăng lên, lẽ là vì trong tay tiền dư, thể mua nổi đồ ăn.

 

Hôm nay Thẩm Âm cũng ăn nhiều thịt. Người nhà Mục Nhai ai cũng ăn khỏe, chắc sẽ ai nghĩ là cô ăn nhiều nhỉ.

 

Thẩm Âm ôm tâm lý may mắn mà thầm nghĩ.

 

Ăn cơm xong, Bạch Tinh Tinh dọn dẹp một căn phòng ở lầu một cho Thẩm Âm.

 

“Tiểu Âm, chỗ con việc gần nhà ? Mẹ kêu Mục Nhai dọn hành lý về giúp con.” Bạch Tinh Tinh .

 

Thẩm Âm nào dám để khác giúp dọn hành lý, liền liên tục lắc đầu.

 

Mục Nhai liền : “Mẹ, con sắp xếp cho cô , nghỉ .”

 

Bạch Tinh Tinh nhún vai: “Vậy cũng , gì tìm thấy thì gọi .”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Vâng.”

 

Bạch Tinh Tinh , Thẩm Âm mới thả lỏng .

 

Trong phòng chỉ còn đôi vợ chồng son, khí tự nhiên trở nên vi diệu.

 

Thẩm Âm đóng cửa , ôm lấy eo Mục Nhai, hâm mộ : “Người nhà thật .”

 

“Sau cũng là nhà của em.” Mục Nhai trìu mến vỗ nhẹ lưng Thẩm Âm.

 

Người nhà… Nhắc đến nhà, Thẩm Âm đột nhiên nhớ giọng của từ ký ức xa xăm. Sự ấm áp gia đình như thế , hình như cô cũng từng cảm nhận qua.

 

Mẹ gọi cô là “Âm Âm”, bây giờ nghĩ vẫn thấy thương. Còn cái tên “Thẩm Âm” luôn cô nhớ đến cha nghiện rượu.

 

“Anh thể gọi em là Âm Âm ?” Thẩm Âm hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1617-tham-am-beo-len.html.]

 

Mặt Mục Nhai nóng lên, nhưng vẫn cố vẻ bình thản, nhẹ giọng gọi: “Âm Âm.”

 

Thẩm Âm cong môi , xoay mặt về phía Mục Nhai, nhón chân hôn lên môi .

 

Mục Nhai cúi xuống đón nhận nụ hôn của Thẩm Âm – chứ thì, với chiều cao của Thẩm Âm, cả hai còn chẳng với tới .

 

Mục Nhai hôn cô, bất giác đưa Thẩm Âm đến mép giường, đè cô xuống.

 

Thẩm Âm nghiêng đầu kết thúc nụ hôn, đặt tay lên n.g.ự.c Mục Nhai : “Như … mai còn học.”

 

“Anh dậy nổi mà.” Mục Nhai thở nặng nề .

 

Thẩm Âm vẫn lắc đầu. Mục Nhai đành thôi, đỡ Thẩm Âm dậy.

 

“Anh giúp em tắm rửa, tay em thể dính nước.”

 

Lần Mục Nhai cho Thẩm Âm từ chối, đẩy cô phòng tắm, đó ôm quần áo của Thẩm Âm giặt, chỉ để Thẩm Âm trần trụi trốn trong chăn.

 

Bạch Tinh Tinh cũng đang phơi quần áo trong máy giặt, thấy con trai ôm quần áo tới, liền : “Bỏ đây . Mẹ tìm mấy bộ quần áo hồi còn học, để giường phòng đấy, con cầm qua cho con bé.”

 

“Vâng, .” Mục Nhai bỏ quần áo bẩn lồng giặt, xoay .

 

Lấy quần áo từ phòng , Mục Nhai trở phòng Thẩm Âm, nhưng tính cho Thẩm Âm thấy quần áo.

 

“Hôm nay giặt, ngày mai thật sự khô kịp ?” Thẩm Âm tin, hỏi.

 

“Dù thì ngày mai em chắc chắn quần áo mặc.” Mục Nhai lưng về phía Thẩm Âm, giấu quần áo trong tủ, đó trèo lên giường, ôm lấy trong chăn.

 

Sắc mặt Thẩm Âm mỗi giây càng thâm hơn. Hai tuy phát sinh quan hệ hai , nhưng tỉnh táo ôm ngủ như thế vẫn là đầu tiên, huống chi bên trong cô còn đang trần trụi.

 

Cô mò mẫm tắt đèn, lúc mới cảm thấy tự tại hơn một chút.

 

Mục Nhai nắn nắn cánh tay Thẩm Âm, sờ sờ bụng cô, vui vẻ : “Béo lên .”

 

Thẩm Âm co , thầm nghĩ nên giảm béo thôi.

 

 

Loading...