“Em học xong chương trình lớp 12 ạ, cô cho em .” Mục Nhai khẩn khoản .
Cô chủ nhiệm đành đồng ý: “Được , em sớm về sớm, gì gọi điện báo cho cô ngay.”
Mục Nhai lấy địa chỉ nhà Thẩm Âm từ cô chủ nhiệm, lập tức chạy khỏi cổng trường.
Từ trường đến nhà Thẩm Âm xe buýt thẳng. Mục Nhai lòng nóng như lửa đốt, kịp tìm hiểu đường, liền gọi thẳng một chiếc taxi.
Nghe địa chỉ, tài xế taxi liền chở. Ông liếc cách ăn mặc của Mục Nhai, : “Đi đến đó mất mấy trăm đấy, tiền ?”
Mục Nhai sờ túi, móc điện thoại di động đưa qua: “Cháu cầm điện thoại của cháu cho bác.”
Tài xế vẻ mặt bực bội, liếc qua loa, phát hiện đó là điện thoại hàng hiệu, hơn nữa còn là mẫu mới nhất. Kể cả là mua ngay lúc mắt thì cũng mới nửa năm, chỉ cần còn thì tuyệt đối giá trị.
Ông cầm lấy điện thoại của Mục Nhai xem xét, lúc mới khởi động xe.
Chạy đến thị trấn nhỏ nơi Thẩm Âm ở, Mục Nhai còn một xu dính túi, thêm mất liên lạc với bên ngoài.
khi thấy quê nhà của Thẩm Âm, Mục Nhai thấy thoải mái một cách khó tả. Cậu hít thật sâu một khí mang theo mùi hương của bông lau, dường như cũng mang theo hương vị của cô.
Một bà lão ngang qua đường, Mục Nhai vội chạy tới hỏi: “Xin hỏi, bà nhà Thẩm Âm ở ạ?”
“Thẩm Âm ? Con bé đó! Nó nổi điên , hôm qua dùng vỏ chai bia đ.â.m mù mắt ba nó. Con bé từ nhỏ bình thường, mà ba nó cũng chẳng thứ lành gì. Ôi, con bé Thẩm Âm chắc cũng là ba nó hại nên mới thành thế , tạo nghiệt quá!” Bà lão lắc đầu.
Mục Nhai lập tức hỏi: “Bạn ạ? Giờ bạn đang ở ?”
“Cái thì bà , là bạn học của nó ? Cậu thể đến bệnh viện hỏi thử, kìa, cứ thẳng về phía là tới, lúc nãy xe chắc ngang qua.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1599-tham-am-mat-tich.html.]
“Cháu cảm ơn bà.”
Nghe tin tức, Mục Nhai liền cắm đầu chạy như bay đến bệnh viện.
Bệnh viện ở nơi nhỏ bé vắng , Mục Nhai nhanh chóng tìm bệnh nhân “ mù mắt”.
Trên giường bệnh là một gã đàn ông đầu quấn băng trắng, chỉ còn chừa một mắt. Vẻ ốm yếu bệnh tật giảm bớt sát khí gã, nhưng vẫn là kẻ dễ chung sống.
Mục Nhai liền hỏi: “Thẩm Âm ở ?”
Cha Thẩm đảo con mắt còn về phía phát âm thanh, động tác ảnh hưởng đến con mắt thương, gã lập tức đau đến biến sắc, vẻ mặt trở nên dữ tợn.
“Mày là ai?” Cha Thẩm lạnh giọng hỏi, Mục Nhai từ xuống .
Mục Nhai cũng đ.á.n.h giá gã. Nếu vì Thẩm Âm, nghĩ cả đời cũng sẽ lãng phí thời gian với loại như .
“ là bạn của cô , cô ở ?” Giọng Mục Nhai cũng thiện gì. Cậu nhớ đến vết thương trán Thẩm Âm, liên hệ với vẻ hung tợn của gã đàn ông mắt, trong lòng chắc đến tám phần là Thẩm Âm gã đánh.
“Bạn bè?” Cha Thẩm đ.á.n.h giá Mục Nhai một nữa, là quần áo mặc, chỉ cảm thấy chất liệu . Gã là một kẻ nghèo kiết xác, cũng nhãn hiệu gì, bèn thăm dò: “ là đồ lẳng lơ, mày là bạn trai nó ? Cho tao một nghìn đồng, cho tao tiền tao sẽ cho mày nó ở .”
Mục Nhai gì tiền, sắc mặt lập tức càng khó coi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Không tiền ? Không tiền thì cút!” Cha Thẩm lộ rõ nguyên hình, hung hăng : “Mày nhất là tìm nó tao. Nếu tao tìm nó, lão tử nhất định đ.á.n.h c.h.ế.t nó!”
“Ông dám!” Mục Nhai túm lấy cổ áo cha Thẩm, nhấc bổng gã lên.
Cha Thẩm hoảng sợ, ngờ thể một tay nhấc bổng một gã đàn ông vạm vỡ nặng hơn 100 ký như lên, gã lập tức dám cử động.