Cửa kính phòng tắm phủ một lớp sương trắng dày đặc, mờ mờ thể thấy một bóng mảnh khảnh. Mục Nhai dám thẳng, đưa quần áo đến cửa.
“Quần áo đây.”
Một bàn tay nhỏ gầy từ khe cửa phòng tắm vươn , vơ lấy quần áo rụt ngay về.
Mục Nhai cũng nhanh chóng ngoài, bên cửa sổ hít thở thật sâu.
Một lát , một cô gái nhỏ gầy mặc bộ đồ thể thao nam quá khổ, ôm một đống quần áo ướt sũng, từ phòng tắm bước .
Ống quần xắn lên ba gấu, vạt áo che qua mông, bộ quần áo quá lớn khiến cô bé trông càng thêm nhỏ nhắn yếu ớt. Ngực cô bé phẳng lì, lưng gù, nhưng vẫn thể thấy hai điểm nhô lên đầy ngượng ngùng.
Thẩm Âm dám Mục Nhai, nghiêng với : “Có máy sấy ? sấy khô quần áo.”
“Có… Có.”
Mục Nhai, bề ngoài luôn trầm mặc, cũng bình tĩnh hơn Thẩm Âm là bao. Khắp mũi đều là mùi hương thực vật thanh mát, đó là mùi sữa tắm và dầu gội đầu nhà bọn họ vương cô bé.
Điều khiến tâm trạng chút kỳ diệu, chút thỏa mãn khác thường.
Mục Nhai luống cuống tay chân tìm máy sấy, cũng may Thẩm Âm dám , nên phát hiện tình trạng lúng túng .
“ thể lấy quần áo của cho , bà nhiều quần áo, chắc chắn sẽ phát hiện .” Mục Nhai .
Thẩm Âm liên tục lắc đầu: “Sẽ bẩn mất.”
Nói xong, cô bé bật máy sấy, tiếng ồn ào của máy sấy át phần nào sự hổ.
Mục Nhai cảm thấy tự nhiên, ngửi ngửi mùi , cũng tìm một bộ quần áo, phòng tắm tắm rửa.
Thẩm Âm lúc mới thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng cơ thể.
Chờ sạch sẽ thơm tho bước , Thẩm Âm bộ quần áo của , cũng khô hẳn , lúc đang sấy tóc.
“Cậu… lấy chút đồ ăn lên.” Con thì bữa nào cũng ăn cơm, giống như .
Mục Nhai nghĩ , liền dậy ngoài.
Mục Thiên và Mục Hải chén sạch một bàn xương chân vịt. Nhìn thấy Mục Nhai, Mục Hải gọi: “Mau tới ăn , còn mười mấy cái nữa.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1585-giau-nguoi-trong-phong.html.]
“Em út, chân vịt nhà ngon lắm, mau tới nếm thử.” Mục Thiên cũng .
“Ừ.”
Mục Nhai cầm một cái chậu inox lớn, chút khách khí mà hốt bộ chân vịt còn .
Mục Thiên và Mục Hải: “…” Một miếng cũng chừa cho tụi thật ?
Mục Nhai rõ sức ăn và khẩu vị của Thẩm Âm, sợ cô bé ăn cay , phòng bếp, bỏ chậu một cái bánh mì, một hộp sữa chua, một gói mì ăn liền, ba cây xúc xích, lấy đủ thứ linh tinh, mãi cho đến khi cái chậu inox lớn như chậu rửa mặt đầy ắp, mới bưng .
Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu Mục Nhai, kỳ quái : “Từ khi nào khẩu vị của con tạp nham ? Không con thích ăn vặt ?”
Tay Mục Nhai bưng chậu siết chặt, “Ăn cho đỡ căng thẳng.”
“Đi , ăn xong thì ngủ trưa một lát, 1 rưỡi lên trường học.” Bạch Tinh Tinh dặn dò.
“Biết .” Mục Nhai đáp, bước nhanh lên lầu.
Mục Thiên và Mục Hải cũng đuổi theo. Tới cửa phòng, Mục Nhai dừng .
“Nhanh lên chứ.” Mục Thiên thúc giục.
Mục Nhai : “Hai lên gác xép nghỉ ngơi , chỗ đó phong cảnh .”
Mục Thiên hồ nghi , đột nhiên đoán: “Không lẽ em…”
Mục Nhai lập tức mở cửa, đẩy hai ông trong, đó đóng sầm cửa .
Vừa phòng, Mục Thiên và Mục Hải liền hình.
Thẩm Âm cũng từ giường bật dậy, rụt rè ở một bên, dùng ánh mắt cầu cứu về phía Mục Nhai.
Mục Nhai bất giác mềm lòng, đưa đồ ăn cho cô bé, giọng cũng dịu dàng hơn ngày thường ít: “Ăn .”
“Em em em…”
Mục Thiên chỉ Thẩm Âm, khiếp sợ đến mức nên lời.
【 Sau mỗi ngày cập nhật bốn chương nhé, để chuẩn truyện mới. Ngày mai hoặc ngày liền đăng truyện mới thì thế nào? Sau khi đăng sẽ công khai tên truyện để dễ tìm kiếm. 】