Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Biểu cảm của Vương Tiểu Lỗi vặn vẹo trong nháy mắt, siết chặt hai nắm đấm.
Không ngờ Parker đột nhiên về phía . Vẻ vặn vẹo mặt Vương Tiểu Lỗi còn kịp thu , bắt gặp.
Lúc , nhiều vây quanh Parker, đủ các loại hỏi han ân cần.
“Không là , nguy hiểm quá.” Có cô gái mắt sáng rực .
Parker đẩy đám đông , nhếch mép khẩy liếc Vương Tiểu Lỗi một cái. Cậu thu bộ phần dây cáp vẫn còn buộc ở eo, đưa chỗ đứt lên chóp mũi ngửi ngửi, đó lộ vẻ mặt hiểu rõ.
Vương Tiểu Lỗi Parker đến sởn cả gai ốc, cố vẻ cứng rắn trừng mắt một cái, xoay rảo bước nhanh trong bóng tối.
“Không thật chứ? Có nghỉ ngơi một ngày, mai tiếp ?” Đạo diễn tới hỏi.
Parker xua xua tay: “Không , tiếp tục .”
Cảnh cuối cùng của Parker ở Hoành Điếm tiếp tục thực hiện, và thành thuận lợi ngay trong đêm đó.
Parker đổi về quần áo của , chuẩn về nhà.
Vừa khỏi phòng khách sạn, liền đụng Từ Khải Dương.
“Cậu ? tìm khắp nơi thấy. vẫn luôn ở gần đây, thấy ?” Từ Khải Dương kỳ quái hỏi.
Parker đeo ba lô hành lý, bước nhanh về phía thang máy, trả lời cho qua chuyện: “ nhanh.”
“Vậy ?” Từ Khải Dương đuổi theo, chặn cửa thang máy, vội vàng : “Chờ một chút, về cùng . Đồ đạc thu dọn xong hết , chờ lấy.”
Parker mất kiên nhẫn đầu , đáp lời.
Từ Khải Dương bất đắc dĩ, dặn dò: “Chờ nhé, thật sự sợ lạc, lúc đó trách nhiệm của lớn lắm.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nói xong, Từ Khải Dương chạy vội về phòng , kéo va li hành lý ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/the-gioi-thu-nhan-nhan-nha-cay-ruong-sinh-con/chuong-1544-dai-nao-nha-ga.html.]
May quá, Parker vẫn còn ở thang máy.
Vì đường sá xa xôi, Từ Khải Dương cũng lái xe tới đây. Anh đưa Parker bắt taxi, đến ga tàu hoả.
Chuyến tàu cao tốc cuối cùng thể về nhà chỉ còn năm phút nữa là khởi hành, sắp ngừng soát vé. Nhân viên bán vé khuyên Parker nên mua.
Từ Khải Dương cũng : “Thôi bỏ , chúng ở tạm gần đây một đêm, mai máy bay về.”
Parker đang giận cá c.h.é.m thớt với Từ Khải Dương, thèm chuyện với , bèn dùng thái độ cứng rắn với nhân viên bán vé: “Cứ bán vé cho là , đuổi kịp là chuyện của .”
Nếu vì Từ Khải Dương, sớm tự chạy về, cần gì lề mề ở đây.
“Được .” Nhân viên bán vé đành nhượng bộ, bán cho một vé.
Từ Khải Dương cũng đành mua một vé, theo liều một phen.
vẫn là chậm. Tới cổng soát vé, nhân viên thông báo cho Parker rằng ngừng soát vé, .
Parker sốt ruột xoay hai vòng tại chỗ, chìa vé mặt nhân viên soát vé: “Cho cô xem, vé!”
Nói xong, nhân lúc nhân viên soát vé lùi né tránh, một tay chống lên thanh chắn, chân dài vung lên, lộn qua hàng rào. Chỉ một hai giây chạy mất hút.
“Này, Parker!” Từ Khải Dương trợn mắt há hốc mồm, hét lên về phía mặt trống rỗng.
Nhân viên soát vé cũng đờ mặt , cuối cùng khoé miệng giật giật, : “Là minh tinh thì thể càn ?”
Parker cũng chuyến tàu nào là về nhà, chỉ miễn cưỡng nhận tên thành phố của Tinh Tinh —— một chiếc tàu cao tốc hai chữ đó .
Parker lập tức đuổi theo đoàn tàu, nó mới khởi hành nên tốc độ còn chậm. Cậu nhanh đuổi kịp toa cuối, bật nhảy lên nóc tàu, lúc mới thở phào một .
“Hy vọng lên nhầm xe.” Parker nóc tàu, ngơ ngẩn bầu trời đêm mờ sương.
Chuyến tàu cao tốc quả thật là chuyến về nhà. Ba giờ sáng, Parker nhảy xuống tàu ở một đoạn cầu vượt gần nhà, chạy về căn biệt thự .